Chương 43: Dẫn Châu

Viêm ca ca đắp chăn bông cho ta rồi rót hỏa linh lực vào giường, sau khi thấy sắc mặt ta khá hơn một chút, lập tức dùng Bướm Truyền Âm Vạn Dặm, lẩm nhẩm: "Vân nhi đã được cứu rồi, nhưng vì huynh đệ lớn lên cùng ngươi giống nhau kia, nàng đã nuốt vào nội đan của huynh đệ ngươi, hiện tại, tính mạng lại nguy kịch rồi, ngươi mau chạy tới phủ thừa tướng, hơn nữa thân phận của huynh đệ ngươi cũng không tầm thường, ngươi nên tự mình tới giải quyết. " Nói xong, hắn gửi lời nhắn, bướm truyền âm rời đi với tốc độ cực nhanh. Sau đó, hắn quay lại nói với Mặc Niệm:"Mặc Thái Tử."

"Không cần gò bó như vậy, gọi ta Ngân Niệm là được rồi." Ngân Niệm biết rõ Hạ Bạch Viêm là ta (ta là vị hôn phu của mình) ca ca, tự nhiên cũng là người một nhà ( thiếu niên, sự tự tin của ngươi đến từ đâu? Hạ Bạch Viêm cũng không thừa nhận ngươi giữa đường xen vào. Dù gì thì người ta cũng là chính quy.)

Viêm ca ca cũng không quan tâm lắm: " Ngân Niệm, đợi chút nữa một người Long tộc giống ngươi như đúc sẽ đến"

Ngân Niệm run lên, giống nhau như đúc, không phải là người đệ đệ mà Phụ Vương nói mẫu thân đã đoạt băng tinh để bảo trụ hắn a!

Viêm ca ca tiếp tục nói: "Ta không biết tại sao Thịnh đệ đệ không nói với ngươi. Thịnh đệ đệ cũng lớn lên cùng hắn, Thịnh đệ đệ liều mạng hết lần này tới lần khác cứu ngươi, người này đối với ta cũng có ân, cũng là sư đệ của ta. Ta không biết hai người làm thế nào lại tách ra, và tại sao lại ở hai chủng tộc khác nhau, nhưng ta hy vọng hai người đừng quá kích động khi gặp nhau, ta đoán là con rồng ngu ngốc đó cũng không biết toàn bộ câu chuyện, hắn tuy rất đáng ghét (luôn đoạt muội muội với hắn) nhưng thực ra rất trượng nghĩa (vẫn ra mặt để giúp đỡ lúc nguy cấp)...."

Ngân Thiên ở trong làn sóng cuồn cuộn đang đi về phía trước thì nhận được truyền đạt từ con bướm truyền âm, hắn biến thành hình người đứng trên đỉnh sóng:"xú nha đầu này lại đi đâu tìm cho ta một huynh đệ giống nhau, không sợ bị người khác lừa ư."(Vì trước đây Ngân Niệm mâu thuẫn với mẫu thân hắn nên ta không có đem tin tức này nói cho Ngân Thiên,

hắn cũng là mới biết được.) Nhưng nghĩ lại, Mẫu Hậu hắn xác thực đã từng nói qua hắn có một huynh đệ ruột thịt, nhưng không phải hắn mất tích sao? Có lẽ đó thực sự là ca ca song bào thai của hắn, nhưng đối với người ca ca chưa từng gặp mặt, xú nha đầu càng quan trọng hơn. (Tuy nhiên, về sau bọn hắn gặp nhau, họ mới hiểu được song sinh huyết thống chi lực. Chỉ cần nhìn thoáng qua là họ có thể biết được suy nghĩ của nhau). Hắn nhìn vòng cổ nóng đến phỏng người, chết tiệt, nhanh lên để cho ta đến bên cạnh nàng a!

Ngân Thiên hoá rồng tốc độ cực kỳ nhanh, mấy ngày nay sóng gió đặc biệt dữ dội, hắn đành phải đi dưới nước, hơn nữa mấy ngày trước khoảng cách quá xa, căn bản không sử dụng được Truyền Tống Phù, bất quá hiện tại xem ra có thể dùng rồi. Hắn đã đến tảo biển sườn núi cách Long Cung năm mươi dặm, nơi có cổng truyền tống đến Hồ tộc, hắn cũng lấy ra Truyền Tống Phù cao cấp (đây là vì ta dùng hắn để thử thuốc, hắn liền lừa mất phù lệnh của ta), ở bên cạnh môn giới. Trong miệng lẩm bẩm: "Truyền!" Ngân Thiên hóa thành ngân quang chói mắt, không bao lâu sau, ngân quang này liền xuất hiện ở phủ Thừa Tướng Hồ tộc ngoài phòng ca ca. Ngân Thiên đứng ngoài cửa, tuy có một tầng kết giới, nhưng hắn cảm giác hôm nay tim mình như bị thứ gì đó giữ chặt. Trong kết giới, Ngân Niệm cũng bắt đầu có cảm giác như vậy, đó là cảm giác mà trước đây hắn chưa từng có, khi Ngân Thiên từng bước đến gần, cảm giác này càng ngày càng mạnh

Ngân Thiên nóng nảy, cảm giác kỳ quái này khiến hắn muốn mở cửa tìm tòi, cộng thêm xú nha đầu đang hấp hối:"Lúc này đây là kết giới gì vậy, con hồ ly thối này." Nói xong, mang theo linh lực một cước đá kết giới vỡ nát, cứng rắn xông vào, Viêm ca ca sớm đã thấy nhưng không thể trách, nhưng đây là lần đầu tiên Ngân Niệm gặp hắn, hắn nghe được động tĩnh ngoài cửa, thanh trường kiếm đặt trên cổ của Ngân Thiên, Ngân Thiên vội vàng dùng nội lực bắn ra, chỉ nghe thấy một tiếng "ding", thanh trường kiếm tốt đã bị bật ra.

Ta tỉnh dậy thấy họ đang đánh nhau:"Dừng tay cho ta, người một nhà đánh cái gì mà đánh?" Ta hơi kích động suýt ngã xuống giường.

Ca ca đỡ lấy ta, lại ném ánh mắt như đao hướng hai người kia: "Ngân Thiên, ngươi quá nóng nảy rồi, nếu ảnh hưởng đến Thịnh đệ đệ thì sao? Còn có Ngân Niệm, đừng lo lắng, chỉ có người nhà mới được vào. "

"Ngân Niệm ?"

Cái tên này, Ngân Thiên nhìn về hướng Ngân Niệm, khi nhìn thấy khuôn mặt của Ngân Niệm, hắn chỉ cảm thấy hô hấp xiết chặt, máu trong cơ thể như đang sôi trào. Ngân Niệm muốn đỡ Ngân Thiên dậy nhưng cũng cảm thấy huyết dịch sôi trào, cơ thể vậy mà lại sinh ra đồng cảm, hai người không thể chịu đựng được mà ngã xuống. Ca ca đặt ta xuống, dùng tinh thần lực đỡ họ lên ghế, có vẻ như họ thực sự là huynh đệ song sinh rồi, huyết thống tâm linh như vậy, chỉ song sinh mới có. Nhưng tại sao bọn hắn một người là Long tộc, một người là Giao tộc ? Có những bí mật gì trong đó, ân oán giữa Long tộc và Giao tộc bắt nguồn từ đâu ... Bây giờ trước khiến bọn hắn tỉnh a, ca ca cho họ ăn Thanh Tâm Đan, áp chế nhiệt lượng cường đại, một lúc sau, cả hai đều tỉnh dậy

Ngân Thiên nói trước: "Vừa rồi ta xảy ra chuyện gì vậy? Sao tên này lại giống hệt ta vậy?" Cái mặt này không phải là giả chứ, hắn đi lên nhéo nhéo, kéo không ra, là thật.

Viêm ca ca vỗ móng vuốt của hắn: "Cả hai người đều đã trải qua huyết thống cộng hưởng, hắn chính là ca ca của ngươi. "

Ngân Thiên hoảng hốt:" hắn thật sự là ca ca ta, người ca ca mất tích đã lâu? Sao nhìn hắn ngơ ngác vậy?"

Trái tim của Ngân Niệm chấn động: "Mất tích, mẫu thân, hảo lí do"

Ta thấy hắn bi thương, mang theo dí dỏm mở miệng:"Ngân Niệm, bây giờ ngươi có một người đệ đệ thực sự rồi! "

Hắn không vui nổi:" Ta chỉ có đệ đệ ngươi, không có đệ đệ nào khác. "

Ngân Thiên nổi cơn thịnh nộ, vốn ca ca mất tích đột nhiên xuất hiện khiến hắn không kịp chuẩn bị, mà người này còn xem thường hắn:"ca ca ta đã mất tích nhiều năm rồi, ai biết hắn không phải mạo danh. Dù sao ta sẽ không thừa nhận tên này".

Nhìn hai người họ, nội tâm ta cũng lo lắng vạn phần. Họ rõ ràng là có quan hệ huyết thống, vẫn không chịu nhận nhau. Chuyện gì đã xảy ra, giữa họ có hiểu lầm gì không? " (về sau ta mới biết được gút mắc của họ) Bởi vì ta động khí, nội đan của Ngân Niệm bắt đầu kịch liệt phản kháng, độ ấm giường ngọc liền có chút hạ thấp rồi

" hai người các ngươi, đã đủ rồi, Thịnh đệ đệ rất nhanh không thể chịu nổi" ca ca lớn tiếng quát hai người họ

Ngay khi nghe đến là chuyện của ta, họ đồng loạt ngừng bắn: "Chuyện gì vậy, xú nha đầu này?" Còn chưa nói xong, ca ca sắc bén nhìn về phía Ngân Thiên, bây giờ mới phản ứng lại, hắn vừa rồi nói chính là Thịnh đệ đệ. Chẳng lẽ xú nha đầu lại dùng thân phận Thịnh Hồng Nhan. Hắn nhanh chóng thay đổi lời nói: "xú tiểu tử này có chuyện gì vậy?"

"Còn không phải do ca ca kia của ngươi ban tặng. Nàng đã nuốt nội đan hệ băng của ca ca ngươi. Nếu không lấy ra sẽ nguy hiểm đến tính mạng. Bây giờ chỉ có chúng ta hợp lực bức nội đan của hắn ra"

Ngân Niệm có chút khó hiểu: " Thịnh đệ không phải hoả hệ sao? Sao còn cần Long tộc hệ thuỷ hỗ trợ?"

Ta chống thân thể suy yếu: " Ngân Niệm đại ca, kế tiếp ngươi phải cam đoan không truyền ra ngoài, nếu thế nhân biết sẽ khiến sóng to gió lớn"

Hắn đã hiểu, ta trong giọng nói nghiêm túc, đứng dậy hướng ta đi tới, nhỏ một giọt máu tại mi tâm ta: "ta thề, hôm nay ta nghe được một câu cũng sẽ không tiết lộ ra, nếu làm trái, thần hồn câu diệt"

"Cảm ơn Ngân Niệm đại ca"

Còn hai người bên cạnh trong lòng sớm đã gõ vang tiếng cảnh báo, vậy mà có thể phát thề độc như vậy, chắc hẳn tiểu sư muội có vị trí rất nặng trong lòng hắn a. Vạn nhất hắn phát hiện ra tiểu sư muội là nữ, không, không, họ không thể để hắn phát hiện ra.

Ta suy yếu nói cho hắn biết chân tướng thân phận song thuộc tính của mình, hắn tuy rằng có chút kinh ngạc, nhưng cũng nhanh chóng bình tĩnh lại: "Không phải lão thiên gia cũng song thuộc tính, ngươi cũng có thể thay nó bằng thủy linh hạt sao?"

"Không, ta còn là Bạch Linh ký chủ, nếu sử dụng hạt thủy linh, Bạch Linh chi lực sẽ bị kí©h thí©ɧ, ta sẽ rất dễ bị bại lộ."

Ngân Niệm hít một hơi, Bạch Linh ký chủ, không ngờ Thịnh đệ lại có thân phận như vậy, nhưng vì hắn đã biết, hắn sẽ giữ bí mật này trong lòng, sau đó hắn cũng có lý do để ở bên cạnh.

Nói xong những lời này, lông mi của ta bắt đầu đông cứng lại

"Ngân Niệm, phương pháp dẫn châu?" Ca ca lo lắng hỏi"

"Thực ra phương pháp rất đơn giản. Hai người đồng thời vận linh lực cho hắn."

Cả hai đều gật đầu.

"Chỉ là chỉ có thể mặc bao y ( đồ lót ), nếu không tác dụng của linh lực sẽ bị suy yếu. "

"Cái gì, chỉ mặc bao y. " Ta kêu lên

Ca ca và Ngân Thiên cũng đỏ mặt:"Chỉ, chỉ, chỉ bao y."

"Tính mạng đã đến lúc nguy cấp rồi, mấy đại nam nhân vẫn còn quan tâm đến chuyện nhỏ nhặt này? Sao không làm cách đơn giản nhất bằng phương pháp hút nó từ miệng này sang miệng khác."

"Không được" ca ca và Ngân Thiên đồng thanh nói, họ không thể nói với hắn rằng đây là tiểu sư muội của họ a. Điều đó thực sự rất bực bội. May mắn thay, Ngân Niệm không thể nhìn thấy, nếu không sẽ nhìn thấy khuôn mặt đỏ ửng trên khuôn mặt họ, lại nghi ngờ.

"Khụ, Ngân Niệm, ngươi trước đi ra ngoài hộ pháp cho chúng ta, chúng ta sẽ dẫn châu cho Thịnh đệ. Khi Ngân Niệm phản ứng lại, hắn đã ở ngoài cửa, đẩy cửa, không ngờ đã dựng sẵn một kết giới:"Ai, bọn hắn cũng quá thẹn thùng a, đều là nam, có cái gì có thể phòng"

Chuyển tới trong phòng, ca ca và Ngân Thiên nhìn nhau, băng sương trên mặt ta bắt đầu ngưng tụ, ca ca đưa ra quyết định dứt khoát: "phải dẫn châu cho Vân nhi." (Kết giới này có cách âm hiệu quả, cho nên Ngân Niệm cũng không biết bọn hắn ở bên trong nói cái gì)

Mặt ta đã được quấn lại trong lớp băng mỏng không biết là đông lạnh hay xấu hổ, sắc mặt đỏ bừng, xuyên qua lớp băng lại có một loại tư vị xinh đẹp:"ca ca, long ngạo kiều, tương lai các ngươi tìm tức phụ như thế nào?"

Trên đầu họ có ba vạch đen, không nghĩ đến bản thân mình trước sao? Ca ca và Ngân Thiên nửa đùa nửa thật nói: "Nếu tương lai không tìm được tức phụ, liền đem ngươi bồi thường cho chúng ta, như thế nào? "

Ta bĩu môi: "Hừ, hiện tại ta không muốn tìm người chăm sóc cho ta đâu, nhưng là các ngươi cũng không thể chiếm tiện nghi của bổn cô nương, các ngươi bịt kín vải đen a. Ta cũng không chiếm tiện nghi của các ngươi. Ta cũng đeo một tấm vải đen.! "

Ngân Thiên nghe thế có chút tức giận:" Thân ngươi không nổi hai lạng thịt. Ai mà thèm đâu "

Ca ca vẫn đứng ở một bên ta: "cho dù thân không hai lạng thịt cũng không cho xem"

Ngân Thiên mới ý thức mình vừa nói gì, nhưng ngoài miệng vẫn cố chấp: "không nhìn sẽ không xem"

Ca ca giúp Ngân Thiên buộc tấm vải đen trước, còn hung hăng đánh một cái:" Bình tĩnh đi, đồ hồ ly thối."

Ca ca mặc kệ hắn, tự mình buộc tấm vải đen lại. Sau khi nhìn thấy hai người đều bị buộc bằng vải đen, ta cởi bỏ áo ngoài và áo trong, để lại bao y trên người, hai người cũng rất nhanh chóng cởi còn bao y, bọn họ cách ta một thước. Ca ca gửi tín hiệu cho Ngân Niệm ở bên ngoài, chỉ ra rằng họ đã bắt đầu, Ngân Niệm cũng bắt đầu hộ pháp cho họ. Họ bắt đầu vận chuyển linh lực. Ta đặt tay mình đối tay họ. Lòng bàn tay trái là lòng bàn tay của Ngân Thiên với một số vết chai luyện kiếm nhưng rất yên tâm, còn lòng bàn tay phải là lòng bàn tay rộng và ấm áp của ca ca. Hoả linh lực cùng thuỷ linh lực dung hợp trong thân thể ta, cũng cố hết sức bài xích nội đan không thuộc về ta. Hai cỗ lực lượng va chạm mạnh khiến cơ thể ta vô cùng đau đớn, băng trên người ta tan ra, cả người như bốc hỏa, mồ hôi ướt đẫm bao y, giống như bị tháo ra rồi ráp lại vậy, vừa đau vừa nóng.

Ta bắt đầu nghiêng về phía Ngân Thiên thuỷ thuộc tính:"Nóng quá, nóng quá!" Ta bị sức nóng làm cho mê muội đến mức trực tiếp tách ra khỏi thông đạo linh lực mà hai người dựng nên, bổ nhào vào trên người Ngân Thiên

Hắn chợt hoảng hốt không biết phải đặt tay vào đâu. Mùi hương thơm ngát từ thân thể ta chui vào lỗ mũi hắn: "xú, xú nha đầu, ngươi, mau dậy đi." Hắn sợ tới mức lắp bắp nói.

Nhưng ta lại thẳng tắp ôm lấy eo của hắn:"Thật tuyệt, còn có mùi biển." Bởi vì động tác mạnh mẽ của ta, ta vừa đi vừa kéo cái nút buộc vải đen, liền đập vào mắt hắn là khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng bị bịt mắt, chỉ mặc bao y, dụi vào eo hắn như một con mèo nhỏ, mặt đỏ bừng, nhanh chóng nhặt tấm vải đen bị ta ném sang một bên rồi đeo vào, che đậy trong mắt ẩn hiện vẻ bối rối, nhưng không thể che giấu khuôn mặt đỏ bừng của mình. Tay hắn vẫn nhẹ nhàng ôm lấy ta để ta không bị ngã.

"Vân nhi, ngươi đang ở đâu?" Ca ca đang gọi ta. Lúc này, băng đan trong người lại bắt đầu loạn, ta như rơi vào hầm băng, ta lại men theo thanh âm, bổ nhào vào người ca ca, ngốc cười nói: "Nóng quá, nóng quá."

Ca ca muốn đỡ ta dậy, nhưng không ngờ nghe được cờ rắc một tiếng, càng đem y phục của ta kéo hư, còn mất hai cúc, ta nghịch ngợm nghĩ muốn nắm ca ca, lại không cẩn thận bắt được vải đen của hắn, chỉ thấy trước mắt muội muội y phục ít đi hai cái nút, dây áo trong lộ ra ngoài, một đôi tay nhỏ bé không ngừng cố gắng bắt lấy hắn

Hắn cũng hoảng sợ, tim đập nhanh không kiểm soát được, nhanh chóng buộc lại tấm vải đen đã rơi ở bên cạnh. Mang vẻ hoảng sợ:"Ngân Thiên, cùng ta trói Vân nhi lại"

Ngân Thiên cũng biết rằng nếu cứ tiếp tục như vậy, hồ ly thối kia cũng có thể nếm được ngon ngọt (hắn đã nếm rồi, huynh đệ) " Được rồi! "

Họ quấn ta trong một cái chăn bông thành bánh chưng, ta bị giày vò bởi cả băng và lửa trong một lúc:" Nóng quá! ", Một lúc sau:"Lạnh quá!"

Ca ca sờ đầu ta, vừa truyền linh lực cho ta: "Một lúc nữa sẽ ổn thôi!"

Ngân Thiên cũng véo mặt ta (trước đây ai bảo ta véo mặt hắn ? Ô ô ô: "Cố lên, xú nha đầu ." Thực ra, khi nghe thấy tiếng kêu đau đớn của ta, bọn hắn hận không thể thay ta chống đỡ, Ngân Niệm ở ngoài cửa cũng đang thầm cầu nguyện: "Thịnh đệ, cố lên, ngươi có thể vượt qua."

Ta đã cố gắng chống chọi với cái lạnh giá tột cùng. Một lúc sau, cảm giác khó chịu trong người bắt đầu giảm dần, cổ họng bỗng nhiên tanh tưởi, khạc ra một ngụm máu, trong đó có một hạt trắng sáng, hạt châu kia "vèo" một tiếng xuyên qua kết giới ra cửa.