Chương 19: Phát sinh quan hệ
Tôi cảm thấy khí huyết trong người như đang sôi trào, không ngừng lưu chuyển tùy ý trong cơ thể, cho tôi sức mạnh tưởng chừng như có thể dễ dàng bóp chết hổ báo.
Sức mạnh bùng nổ đó tôi cảm thấy rất tuyệt vời, nhưng đây không phải là vấn đề.
Sau khi gông cùm ở vai và chân bị gãy, cảm giác rõ ràng nhất là trong người tôi có một luồng nhiệt, chạy theo một quỹ đạo nhất định.
Tượng gỗ lúc trước điểm vào trán tôi, giống như một loại dẫn đường, nhưng cũng giống như một loại kỳ ngộ, làm cho tôi cảm giác như tái sinh.
Dòng nhiệt trong cơ thể tôi đang chạy theo sự hướng dẫn của nó. Trong tương lai, càng về sau, sau khi xiềng xích màu đen trên người tôi hoàn toàn bị phá vỡ, những bí mật trong cơ thể tôi có thể được mở ra hoàn toàn.
Tượng gỗ có tên là Cổ Trường Sinh, hay chỉ là phân thân của Cổ Trường Sinh? Tuy rằng tôi không biết nguồn gốc của nó, nhưng chắc hẳn nó có liên quan đến con đường có hoa Bỉ ngạn kia.
Nó nói rằng những gì tôi nhìn thấy không phải là Hoàng Tuyền , thế giới của chúng ta không có m giới, vậy nếu người chết được đầu thai, họ sẽ đi đâu?
Đây không phải là điểm chính, điểm chính là cái Tượng gỗ kia nói rằng tôi là hậu duệ của một vị đại nhân tầm cỡ, cái này khiến tôi rất phân vân.
Ông nội chưa bao giờ nhắc gì về bố mẹ tôi với tôi, chảng lẽ bố mẹ tôi lại có địa vị không tầm thường?
Tôi không hiểu gì nhiều . Thực tế, không có thời gian để tôi nghĩ quá nhiều
Dù đã phá được ba gông cùm nhưng lúc này cơ thể tôi vẫn không thể cử động được, tôi vẫn ngồi đây, còn đạo văn tự bí ẩn kia đã được thấm đẫm máu, tỏa ra ánh sáng yếu ớt.
Vũ Kỳ, ban đầu còn đứng ngoài đạo văn hình tròn, giờ đã tiến đến gần tôi.
Cô ấy chầm chậm cởi bỏ mũ miện phượng hoàng cùng giá y đỏ thắm, thân hình trắng nõn cứ như vậy trần trụi phơi bày trước sự kinh ngạc của tôi. Dáng người lồi lõm đúng chỗ, khuôn mặt xinh đẹp động lòng người. Đôi má ửng hồng, sắc hồng kan cả ra tai và cổ .
Một người phụ nữ xinh đẹp, sắc mặt e lệ như vậy khiến tôi có chút lúng túng, phản ứng thể chất rất mạnh.
Sau đó, dưới cái nhìn kinh ngạc của tôi, Vũ Kỳ nhẹ nhàng nằm xuống, nhìn chằm chằm vào hạ thể của tôi, làm cho khuôn mặt cô ấy càng thêm đỏ bừng.
“Cô… cô muốn gì?” Tôi run run nói.
Tôi không thể cử động cơ thể, chỉ có thể ở một bên như cừu non đợi cô ấy làm thịt. Mặc dù mơ hồ đoán được cô ấy muốn làm gì, nhưng tôi vẫn cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Nàng nhìn tôi, khuôn mặt ửng hồng. Trong mắt hiện lên một chút ngượng ngùng cùng ý tứ phức tạp, nhẹ giọng nói: “Em sẽ không làm tổn hại tới anh, không giống như bọn họ. Em chỉ là muốn cùng anh … chuyện này rất có ý nghĩa với em. Việc này đối với em vô cùng, vô cùng có ý nghĩa, em tuyệt đối sẽ không hại anh, sau này nếu có cơ hội, em sẽ đền bù cho anh… “
Những gì cô ấy nói khiến tôi không nói nên lời, nhìn cô ấy một cách kỳ lạ.
Điều này có cảm thấy khác thường.
Nó giống như những gì một người đàn ông nói với một người phụ nữ trên TV, những câu đại loại như “Hãy theo anh, anh sẽ có trách nhiệm với em trong quãng đời còn lại …”
Chỉ là hiện tại hoàn cảnh có chút đảo ngược, là chính mình bị ép, khiến cho tôi cảm thấy có chút khó xử.
Đương nhiên, điều khiến tôi để tâm nhất chính là cô ấy là quỷ, còn tôi là người. Tuy cô ấy rất xinh đẹp, thân hình cực chuẩn, khiến tôi rạo rực, nhưng trong lòng vẫn không tránh khỏi một chút kháng cự.
Cô ấy ngừng chú ý đến tôi, hít một hơi thật sâu, chầm chậm ngồi xuống tôi.
Nhưng vào lúc này, một đạo ánh sáng vàng chợt lóe lên trên ngực, trực tiếp đánh trúng Vũ Kỳ, đánh bay cô ấy hơn mười mét.
Tượng gỗ kia xuất hiện trong ánh sáng hoàng kim, ánh mắt sắc bén nhìn Vũ Kỳ, quát lớn: “Làm càn, tiểu ma đầu như ngươi mà dám mạo phạm thân thể của hắn, lại muốn hút dương khí của cậu ta. Có phải hay không muốn tan thành mây khói “
Vũ Kỳ sắc mặt tái nhợt, sau khi nhìn thấy Tượng gỗ trong ánh hào quanh, cô quỳ xuống, run giọng nói: “Đại nhân đã hiểu lầm, tiểu nữ không muốn hút dương khí của anh ấy…”
Tôi không nghe thấy phần còn lại, Vũ Kỳ dường như đang sử dụng phương thức truyền âm đặc biệt để nói điều gì đó với Tượng gỗ. Sau đó, cô ấy lật tay lại, một lá bùa đen xuất hiện trên tay, bay thẳng về phía bóng dáng Tượng gỗ kia.
Tôi không nhìn thấy những gì viết trên đạo bùa , sau khi Tượng gỗ nhìn nó một lúc, tờ giấy màu đen tự dưng bùng cháy thành ngọn lửa.
Vẻ mặt của Tượng mộc dịu đi vài phần, nhìn Vũ Kỳ, kỳ quái nói: “Thì ra là cố nhân. Cả đời này, ngươi đã đợi hắn ở đây, chỉ để thành toàn hắn và chính mình như thế này?”
“Vâng ” Vũ Kỳ nhẹ nhàng đáp lại.
Tượng gỗ khẽ thở dài một tiếng, phức tạp nói: “Ngươi đã biết hắn có hôn ước. Chảng lẽ ngươi không sợ sau này nữ nhi kia tìm tới cửa…”
“Hoàn thành được tâm nguyện này, sau này tiểu nữ sẽ không xuất hiện trước mặt anh ta nữa, cũng không thêm bất cứ phiền phức gì cho anh ta”. Vũ Kỳ kiên quyết nói.
Tượng gỗ thở dài không nói gì, thay vào đó quay đầu liếc tôi một cái, lẩm bẩm: “Chỉ trách mệnh đào hoa của cậu quá sâu “
Trước khi tôi hiểu chuyện gì đang xảy ra, ánh sáng vàng trên ngực tôi biến mất , bóng dáng của Tượng gỗ biến mất không chút dấu vết.
Đây là ý gì?
Tượng gỗ sao lại rời đi?
Tôi chưa kịp định thần lại thì Vũ Kỳ đã đến chỗ tôi lần nữa, như thể sợ một tai nạn khác sắp xảy ra, cô ấy gấp gáp định ngồi lên người tôi.
“Này, cái gì, đại tỷ, đừng vội vành, chúng ta nên thương lượng một chút…”
Tôi chưa kịp nói xong, cô ấy đã ngồi đè lên người tôi rồi, tôi có chút chật trội, o ép, còn trên vẻ mặt cô ấy lại xuất hiện vài nét đau đớn khó diễn tả thành lời.
Có vẻ như đây là lần đầu tiên , đôi bên đều chưa có kinh nghiệm. Nhưng nếu so sánh thì đàn ông vẫn có lợi thế hơn phụ nữ ở khoản này. Đau đớn chỉ là nhất thời, sau đó sẽ cảm thấy khoái lạc hơn rất nhiều, cảm thấy như đang trôi vào cõi hoan lạc.
Lúc này trong tôi đã tràn đầy khí lực, chuyện đã qua nên không còn gì để nói, nhìn nàng có chút oán hận xen lẫn kích động mãnh liệt.
Cô ấy còn ngại ngùng hơn khi thấy bộ dạng tôi như thế này, trừng mắt nhìn tôi rồi che mặt xấu hổ, khẽ dựa vào người tôi.
Tôi thở dài trong lòng, cảm thấy mình giống như một công cụ để phát tiết.
Không biết đã qua bao lâu, cơ thể cô ấy mềm mại run rẩy, hổn hển một hơi dài rồi hung hăng cắn mạnh vào vai tôi, khiến tôi không kìm được kêu lên một tiếng.
Tôi vừa định nói gì đó, cô ấy lấy tay xoa nhẹ lên trán tôi, giọng ấm áp nói: “Đó vừa là ân tình vừa là nguyện vọng. Khi anh lấy lại ký ức kiếp trước, em không biết có còn nhớ ra được em không .Kiếp này anh đã lập hôn ước, em biết giữa em và anh sẽ không còn duyên phận, cứ như vậy đi “
“Tách biệt khỏi thế giới, nhìn vào thế gian với đôi mắt lạnh lùng, vì người mà cam tâm sa vào …”
*Đoạn này dicj nguyên văn là: “Vốn tự siêu thoát trong cuộc sống, đối xử lạnh nhạt tựa xem hồng trần bên cạnh, vì quân cam sa vào …”
Vừa dứt lời, trong người tôi xuất hiện cảm giác lạnh như băng tuyết, xộc thẳng vào tâm trí, khiến tôi ngất đi ngay lập tức.
Lúc trước khi hôn mê, tôi nhìn thấy khuôn mặt của Vũ Kỳ, cô ấy cười, rất đẹp nhưng lại có một vẻ ảm đạm khó giải thích, hai dòng nước mắt trên má càng khiến tôi đau lòng không thể giải thích được.
Tôi không quen với cô ấy, nhưng có một cảm giác nhói trong tâm không sao giải thích được, như hối hận và tội lỗi, lại tựa hồ có cảm giác thương hại sâu sắc. Tôi vô thức muốn mở miệng nói ở lại, nhưng đã quá muộn.
Tôi không biết mình đã hôn mê bao lâu, khi tỉnh lại, tôi ngồi dậy, hét lên: “Đừng đi”
Sau đó, tôi choáng váng, sững sờ nhìn xung quanh.
Mặt trời chói chang, trời xanh mây trắng, lúc này tôi đang nằm trên đồng cỏ, cách quốc lộ dẫn đến Hàng Châu không xa.
Đầu óc tôi hơi rối, mọi thứ trước đó có phải là mơ không?
Quần áo của tôi hoàn toàn mặc trên người, không có vết sẹo hay vết máu, thật giống một giấc mơ cực kỳ chân thực.
Tuy nhiên, khi tôi nhìn thấy vai trái của tôi, đồng tử của tôi co rút lại đột ngột.
Trên vai trái của tôi có hai hàng dấu răng nho nhỏ do Vũ Kỳ để lại, điều đó có nghĩa là mọi thứ trước đó không phải là mơ, mà là thật.
Nhưng mà, tôi thực sự có phát sinh quan hệ như vậy với một nữ quỷ xinh đẹp sao? !