Chương 20: Tôi là bạn trai của cô ấy

Dù quá trình làm chuyện kia có nhiều sóng gió, nhưng giờ đây tôi không khỏi bàng hoàng, cố gắng nghĩ lại quá khứ.

Những điều về Tượng gỗ, Vũ Kỳ, v.v.!

Trong tâm hồn tôi có một loại nhói nhói, dường như nhói lên, nhất là khi tôi nghĩ đến nụ cười buồn bã của Vũ Kỳ, tim tôi như bị dao đâm, nhói không chịu nổi.

Tôi ôm chặt trái tim mình, tái nhợt ,thở hổn hển, rất lâu sau mới kìm nén được cảm giác đau đớn ấy.

Chuyện gì đã xảy ra?

Thật sự không có mối liên hệ nào giữa kiếp trước của tôi và cô ấy?

Tôi đã từng không tin về luân hồi, nhưng những gì tôi trải qua trong khoảng thời gian này khiến tôi có chút không thể tin được.

Hãy nói tới vấn đề giữa Vũ Kỳ và tôi trước. Tôi mở áo sơ mi trên ngực ,nhìn chằm chằm vào ngực mình có chút khó tin.

Tôi nhớ rằng khi cuộn da cừu tan biến vào cơ thể tôi, hôn khế đó biến mất, ,sau đó tôi nhìn thấy hòn đá Tam sinh ,Tượng gỗ biết nói...

Bí mật trong tôi là gì?

Khi tôi đang suy nghĩ về nó, dấu vết của xiềng xích màu đen xuất hiện loằng ngoằng trên ngực ,bụng của tôi, xẹt qua trong tầm mắt khiến tôi có chút choáng váng.

xiềng xích!

Tượng gỗ nói rằng sau khi tôi phá bỏ mọi gông cùm trên người, tôi sẽ tỉnh lại ,mọi chuyện sẽ được phơi bày ra ánh sáng

Chỉ là, tôi tự hỏi bây giờ là, chuyện gì đang xảy ra với những chiếc cùm này trên cơ thể tôi? Ai đã để lại xiềng xích trói buộc cơ thể tôi như thế?

Có quá ít manh mối để hiểu.

Nhưng tôi hiểu một điều, tôi có thể sẽ không gặp Vũ Kỳ trong tương lai.

Đến lúc này, trong lòng lại có thêm một cơn ngột ngạt khiến tôi nhíu mày, vội vàng bỏ lại bóng dáng cô ấy sâu trong lòng.

Sau đó, tôi từ trên mặt đất đứng lên, cảm thấy cơ thể dường như đã thay đổi rất nhiều, trong người nhẹ nhàng hơn , đồng thời khí huyết trong người sôi trào, không kìm được mà vung vài đấm vào không khí.

m thanh xé toạc không trung, mấy cú đấm liên tiếp để lại vài dư ảnh khiến tôi có chút sững sờ.

Sức mạnh ,tốc độ không giống nhau, thật không thể tin được.

Vào lúc này, một số đạo văn không thể giải thích được chợt lóe lên trong tâm trí tôi ,khoảng trống bản năng của tôi được vẽ nên. Nhiệt lưu trong cơ thể xông vào giữa, tạo thành một đạo huyền bí trên không, trực tiếp phóng lên trời, lập tức tiêu tán.

Mặc dù tôi không hiểu tình hình là gì, nhưng nó cảm thấy rất giống với thuật pháp mà Sở Ngưng Tuyết đã sử dụng trước đây, ngoại trừ việc tôi có thể tạo ra nó mà không cần sử dụng bùa giấy .

Tôi không biết tình huống này là tốt hay xấu, có lẽ tôi có thể nhận được đáp án bằng cách hỏi Lão tửu quỷ!

Nhân tiện, lúc trước ở nghĩa trang Nam Lăng, người thanh niên muốn bắt tôi nói là người của Phong gia. Ông nội vẫn còn trong tay họ, tôi phải đến đó.

Mặc dù tôi không biết vị trí của nhà họ Phong, nhưng tôi có thể nhờ vào những điều tra của Sở Ngưng Tuyết để có thể tìm thấy họ!

Tôi không còn chần chừ ở lại đây nữa, vội vã chạy đến Hàng Châu.

Khi phóng hết sức lực , tôi cảm thấy tốc độ của mình hơi bất thường, chắc chắn có thể phá kỷ lục điền kinh thế giới. Lần này cơ thể tôi đã thay đổi quá nhiều.

Lúc này còn sớm, cho dù trở lại quán bar cũng không tìm được Lão tửu quỷ , tôi đơn giản nên trở lại đại học.

Sau khi trở lại học viện, tôi vội vã xuống lầu đến ký túc xá nữ ,tìm thấy dì quản lí, nhờ bà ấy thông báo cho Sở Ngưng Tuyết. Bà thím dường như đã quen, uể oải chỉ mấy đứa con trai ở dưới lầu trong ký túc xá nữ.

"Những tên đó đều là đến tìm Sở Ngưng Tuyết, cậu muốn xếp hàng cùng sao?"

Mấy tên kia đang đợi ở tầng dưới, tất cả đều cầm hoa trên tay, ánh mắt nóng bỏng nhìn về phía khu nhà kí túc xá nữ, một vài người trong số họ không ngừng gọi tên Sở Ngưng Tuyết, giọng điệu thể hiện tình cảm yêu đương.

Xét cho cùng, Sở Ngưng Tuyết là một học bá có đẳng cấp trong trường đại học, nhiều chàng trai theo đuổi là chuyện bình thường.

Về cơ bản, những anh chàng này đều là những công tử giàu có hoặc đẹp trai , tôi so với họ thì kém hơn rất nhiều.

Ngoài những thứ khác, ít nhất là về cách ăn mặc, tôi đứng trước họ với sự tương phản rõ ràng giữa áo sơ mi vài chục tệ với Diaosi ,Gao Fushuai...

Còn nữa, tôi đã nằm dài trên bãi cỏ đó, quần áo của tôi đã lấm lem bùn đất, nhăm nhúm, trông vô cùng luộm thuộm và thảm hại.

Tuy nhiên, tại thời điểm này, tôi không thể chờ thêm được nữa. Tôi vội vã nói với bà dì: "Dì à, tôi thực sự đang tìm cô ấy, có chuyện rất gấp. Tôi là bạn trai của cô ấy. Tôi tên là Tần Dương. Chỉ cần gọi điện thoại cho cô ấy nói như vậy"

Lúc này không lo được gì thì dùng thân phận bạn trai giả này.

Sở Ngưng Tuyết đã cho tôi số điện thoại của cô ấy trước đây, nhưng điện thoại di động của tôi đã bị mất, có lẽ lúc Vũ Kỳ đưa tôi đi đã bị rơi mất, nếu không, tôi tuyệt đối sẽ không làm phiền dì ta.

Nghe tôi nói gì, bà cô phụ trách sửng sốt một lúc rồi liếc tôi với ánh mắt kỳ quái.

Tôi biết trong lòng cô ấy nhất định phải nghi ngờ, nhưng sau khi tôi cầu xin một hồi, dì ấy vẫn gọi cho Sở Ngưng Tuyết.

Không lâu sau khi thông báo cho Sở Ngưng Tuyết , bóng dáng của cô ấy đã xuất hiện ở cửa khu ký túc xá nữ. Quần áo bình thường, một đôi dép lê hai mươi tệ, tóc tai xõa rối, dáng vẻ vô cùng vội vã, ăn mặc cũng rất xoàng.

Bọn con trai đang canh giữ dưới lầu trong ký túc xá nữ đều giật mình khi nhìn thấy bộ dạng của Sở Ngưng Tuyết, dù sao thì bọn họ cũng chưa từng thấy bộ dạng xoàng xĩnh này của cô.

Tuy nhiên, nói thật thì, ngay cả khi Sở Ngưng Tuyết không lên đồ cool ngầu, cô ấy cũng sẽ đốn đổ đươc mấy gã được gọi là soái ca trong vài giây. Đây là sức mạnh của vẻ đẹp tự nhiên.

Sau ngẩn ra một hồi, đám đàn ông kia đều tươi cười rạng rỡ, cầm hoa đi về phía Sở Ngưng Tuyết.

Nhưng lúc Sở Ngưng Tuyết nhìn thấy tôi, cô ấy kinh ngạc một chút, mặc kệ bọn con trai tặng hoa, lon ton chạy tới, cư nhiên khoác tay tôi, nhìn nghiêng về tôi.

“Đây là bạn trai của tôi, sau này đừng tới đây, bạn trai tôi nhỏ nhen tính toán, tôi sợ anh ấy ghen tuông” Sở Ngưng Tuyết không quên lơ đãng đáp lại bọn cầm hoa.

Mấy đứa con trai cầm hoa ngơ ngác nhìn chúng tôi, với ánh mắt không thể tin được, lộn xộn lời ra tiếng vào.

Nhưng tôi lại bất lực nhìn Sở Ngưng Tuyết.

Cô ta đang sử dụng tôi này một lá chắn!

Bề ngoài thì như đang yêu đương thật, nếu tôi không hiểu tính cách của cô ấy, thật sự đã bị cô ấy lừa dối.

Có người than khóc sau lưng, có người nghiến răng nghiến lợi nhìn tôi với ánh mắt hung dữ, nếu đôi mắt đó có thể gϊếŧ người thì người tôi sớm đã thủng lỗ chỗ rồi.

Những người khác rất không muốn ,hét lên ở sau lưng ,hỏi tôi là ai, nhưng tôi không thèm để ý.

Mà Sở Ngưng Tuyết bên tôi kích động cũng không quá, quay đầu lại cười ngọt ngào: "Hắn tên là Tần Dương, tân sinh..."

Điều này cho thấy rõ ràng là kéo hận thù ,gây rắc rối cho tôi!

Tôi hơi chạnh lòng ,vỗ nhẹ vào cặp mông tròn trịa của cô ấy, cảm giác rất thích.

Dù là quan hệ nam nữ giả tạo, nhưng thật sự là không nên có ý đồ gì vào lúc này, đây là một hình phạt không hề nhỏ đối với cô.

Sở Ngưng Tuyết hét lên, mở to mắt nhìn tôi, hàm răng trắng nghiến lại như mèo con bị người ta giẫm lên đuôi.

Tôi bình tĩnh liếc nhìn cô ấy một cái, nói: "Bình tĩnh, hiện tại cô là bạn gái của too. Nếu như muốn tiếp tục dùng tôi làm lá chắn, tốt hơn không nên nóng nảy"

Sau đó, không đợi cô ấy trả lời, tôi trực tiếp chuyển đề tài ,nói nhỏ, "Tôi đang hỏi cô một chuyện, cô có thể tìm được vị trí của Phong gia không? Ông nội của tôi đã bị bọn họ bắt được. Tôi muốn tìm Phong gia ... Này, tại sao lại cắn ta? Đau quá, buông ra! "