Chương 1: Minh hôn

Chương 1: Minh hôn

#Dịch by Lê Kim Anh

Minh hôn, loại chuyện này người biết không ít nhưng từng đích thân trải qua hỏi có mấy người?

Minh hôn có hai loại. Một là kẻ sống kết âm duyên cùng người đã khuất, hai là cả hai người đều đã chết sẽ được minh hôn, sau đó đem hợp táng.

Cho người chết xứng minh hôn là hy vọng kiếp sau họ có thể kết làm phu thê, chắp mối tơ tình còn dang dở để không còn gì vướng bận khi xuống mồ. Mà cho người sống xứng minh hôn cũng có nhiều nguyên do. Hoặc là hy vọng thăng quan phát tài, hoặc hy vọng xu cát tị hung (gặp lành, tránh dữ )

Tôi đây, chính là một người xứng minh hôn, vừa mới lập gia thất cùng một người đã mất. Làm như vậy chủ yếu là vì tiền

Cũng bởi vì tham tài, số phận của tôi đã thay đổi hoàn toàn

Vấn đề này, phải bắt đầu kể từ một khoảng thời gian trước đây.

Tôi tên Tần Dương, sống ở một ngôi làng hẻo lánh tại biên giới giữa Giang Tô và An Huy. Mới đây vừa nhận được giấy báo trúng tuyển của một trường Đại học tại Hàng Châu, coi như tôi là sinh viên đại học đầu tiên trong ngôi làng này. Đây quả thực là một điều tốt, nhưng tôi lại vui mừng không nổi, chủ yếu là bởi vì số tiền học phí của ngôi trường kia không nhỏ. Điều kiện kinh tế của gia đình tôi không được tốt cho lắm, căn bản không đủ để tôi đi Đại học, nhưng tôi muốn đổi đời, không muốn quanh năm chỉ đi làm thuê làm mướn cho người khác. Bởi vậy, hè này tôi đã định sẵn phải lên thành phố kiếm tiền tự lo ăn học. Nhưng cách vài hôm trước khi tôi lên thành phố, Triệu Khang – tiểu tử cùng thôn từ nhỏ đã kết thân với tôi liền tìm đến giới thiệu cho tôi một cơ hội kiếm tiền lớn . Dựa theo những gì y thuật lại, đứa con gái duy nhất của một gia đình giàu có trên thị trấn bỗng dưng chết bất đắc kì tử. Tuổi tác cũng không lớn, gia đình muốn tìm người sống xứng minh hôn cho cô ta, về tiền bạc không thành vấn đề. Kết hôn cùng người chết sao? Trong mắt tôi chuyện nào sao mà quá vớ vẩn, cho nên thời điểm Triệu Khang đem chuyện này nói với tôi, tôi suýt nữa cho hắn một đạp

“Tiểu Dương, đừng kích động. Cậu nghĩ tôi đang nói đùa với cậu sao? Triệu Khang có chút tức giận, vội vàng nói

“Loại chuyện này chẳng qua chỉ như đi ngang qua sân khấu góp chút vai diễn mà thôi, đối với cậu cũng chẳng có ảnh hưởng gì cả. Sau khi đại hôn kết thúc sẽ có khoản thù lao là 100.000 nhân dân tệ. Loại chuyện tốt như vậy, đi nơi nào tìm?”

“Cái rắm a~” Tôi trừng mắt liếc cậu ta một cái :” Đây là loại chuyện tốt gì? Cậu như thế nào không tự mình đăng kí một suất mà lại kêu tôi đi ?”

Triệu Khang bất đắc dĩ nhìn tôi:

” Gia đình bên kia quá coi trọng học vấn cùng ngoại hình. Trình độ học vấn của tôi quá thấp. Mặc dù tôi đây tuy vô cùng ưa nhìn nhưng xét về học vấn quả thực không đủ điều kiện làm rể nhà người ta “

Tôi ít nhiều cũng bó tay rồi, tuy nhiên trong nội tâm lại rất kháng cự nhưng 100.000 nhân dân tệ, số tiền này lại hung hăng kí©h thí©ɧ tâm can tôi

Đã có 100.000 nhân dân tệ, học phí bốn năm đại học cũng không còn là điều quá khó khăn với tôi như trước nữa.

Do dự thật lâu, bồi thêm tên tiểu tử kia đứng một bên vô cùng khuyên bảo, tôi cắn răng nói ra :” Tiểu Khang, ngươi ở bên trong cũng có thể cầm không ít phần trăm a ~? Bằng không sao có thể để tâm như vậy ?”

Triệu Khang cười hắc hắc nói :” Tiền giới thiệu phí được có mấy ngàn mà thôi, không nhiều lắm. Đây là tôi xem trọng tình huynh đệ giữa hai chúng ta, bằng không đã giới thiệu cho người khác rồi. Vẫn là câu nói kia, tôi với cậu biết nhau từ nhỏ , Triệu Khang đây có thể làm hại cậu sao?”

“Thực sự chẳng qua chỉ là đi ngang qua sân khấu góp chút diễn xuất thôi sao?”, tôi có chút không yên tâm hỏi.

Triệu Khang nghiêm túc nói :”Tin tưởng tôi, tôi sẽ không lừa gạt cậu”

Tôi thầm an tâm, ngay lập tức gật đầu đồng ý chuyện kia

Bất quá, chuyện này, tôi bắt Tiểu Khang phải giữ kín. Nếu để ông nội tôi biết sẽ đánh gãy chân tôi

Không nói hai lời, tôi cùng Triệu Khang liền xuất phát đi lên thị trấn.

Tuy cảm thấy việc bày có chút cổ quái nhưng tôi đây vẫn chọn tin tưởng Triệu Khang, tin là hắn sẽ không vì vài ngàn kia mà bịp bợm mình. Dù sao hai chúng tôi là chơi với nhau từ hồi còn cởi chuồng đến lớn, cùng sống trong thôn” cúi đầu không thấy, ngẩng đầu thấy” coi nhau là tri kỉ. Hắn còn có thể gạt tôi được sao?

Tôi thật sự cần tiền đến điên rồi

Ngôi làng chúng tôi chỉ cách thị trấn nửa giờ đi bộ, chẳng mấy chốc đã đến nơi. Triệu Khang đưa tôi đến trước một biệt thự lớn ở cuối phố Tây trong thị trấn. Có thể xây trong thị trấn một biệt thự lớn như vậy, nhà này tuyệt đối là một nhà rất giàu có. Trong sân được phủ bằng lụa trắng, chính giữa bày biện một linh đường đơn giản, khắp xung quanh lấy lụa trắng để dựng rạp, nhìn chung vô cùng tốn kém. Nơi đây vô cùng hiu quạnh, vậy mà chỉ có một đôi vợ chồng già cùng một lão thái bà xấu xí đang ngồi lặng lẽ tang thương. Triệu Khang rõ ràng biết họ, bỏ lại tôi liền tiến lên trò chuyện với họ một lúc. Gia quyến cô gái kia nhìn tôi sau đó gật đầu nhẹ nhàng như thể họ rất hài lòng. Cặp vợ chồng trung niên kia hẳn là cha mẹ của cô gái đã chết, trên mặt khó che dấu được nét đau thương, mà lão thái bà kia không biết lai lịch là gì, trông không giống vị trường bối của họ.

“Đã thành, các người đi ra bên ngoài chờ xem! ” Lão bà kia thanh âm khàn khàn, liền bảo cặp vợ chồng kia cùng Triệu Khang ra ngoài sân chờ

Triệu Khang vừa lúc đi ngang qua tôi còn đặc biệt dặn dò :” Tiểu Dương, đừng lo. Sẽ nhanh thôi. Chỉ cần làm theo những gì bà cốt phân phó là được rồi “.

Hóa ra lão thái bà kia là bà cốt, ở thôn tôi còn đặc biệt gọi những người làm nghề này là “Mụ mối quỷ”, chuyên mai mối việc minh hôn.

Chờ bọn họ đều đi khuất, nơi đây chỉ còn lại tôi cùng “Mụ mối quỷ” , không khí càng thêm chút quỷ dị

“Đi theo ta” Bà cốt thoáng dò xét tôi, dẫn đường cùng tôi lên nhà chính.

Vừa bước chân vào phòng, tôi liền thấy nhiệt độ xung quanh giảm đi vài phần, không tự chủ được khẽ rùng mình một cái.

Nhà chính bên trong cũng giăng đầy lụa trắng. Một cỗ quan tài đen được đặt ở một bên. Bên cạnh quan tài là một bàn đầy rượu thịt . Tuy nhiên, bàn ăn này cũng không phải cho người sống ăn, càng giống như những món đồ cúng dường hơn. Hai ngọn nến Long Phượng khẽ đung đưa, tỏa ánh sáng chập chờn lúc sáng lúc tối . Dưới loại tình huống này khó tránh khỏi làm người ta nãy sinh cảm giác hoảng loạn.

Bà cốt lấy ra một tấm áo vải đỏ thẫm xen lẫn màu đen, bảo tôi mặc vào. Dưới ánh nến, tôi nhận ra đó chính là áo liệm

Chỉ có người chết mới có thể mặc áo liệm. Nội tâm tôi liền kháng cự, nhưng ngẫm lại, đây chỉ như đi ngang qua sân khấu góp chút vai diễn nhỏ, xong việc liền có 100.000 cầm đi lo ăn học, tôi cuối cùng vẫn là không tình nguyện mặc vào

Sau đó, tôi liền dưha theo lời bà cốt phân phó, uống cạn chén rượu Giao bôi trên bàn rồi tiến đến miệng quan tài đen kia nằm xuống. Ở đằng kia trong miệng quan tài là một cỗ thi hài nữ đang mặc giá y, đầu đội mũ phượng, cảm thấy như một cô dâu thời cổ đại. Khuôn mặt nàng thanh tú, ngũ quan tinh sảo, có điều trắng bệch không chút huyết sắc. Mắt phượng nhắm nghiền, môi đỏ khép chặt. Da thịt nàng trắng như ngọc tạc, dáng người lồi lõm. Nhìn chung là một phụ nữ xinh đẹp.

Cô gái này xem ra cũng chỉ khoảng hai mươi tuổi. Nếu không phải thân thể cứng ngắc lạnh như băng đã không còn hô hấp, người ngoài nhìn vào còn tưởng cô ta chỉ đang ngủ. Một cô nương xinh đẹp như thế mà bỗng dưng nói đi là đi, quả thực đáng tiếc.

Cùng một cỗ thi thể nằm trong quan tài, vốn dĩ tôi phải sợ hãi nhưng nhìn đến nữ nhân này xinh đẹp như thế, nội tâm của tôi ít nhiều cũng bình tĩnh lại đôi chút.

Quan tài khá rộng rãi nhưng cơ thể tôi vốn rất cao to, khó tránh khỏi việc tiếp xúc da thịt với cô ta.Kì thực cơ thể tôi đã nảy sinh một chút phản ứng sinh lý khiến cho nội tâm dâng lên một cảm giác tội lỗi vô cùng. Tôi vậy mà lại muốn cùng cỗ xác chết ở trong quai tài dây dưa. Nhưng tôi là một chàng trai trẻ có khí chất tốt. Hai mươi tuổi đầu rồi vẫn chưa có một mảnh tình vắt vai, như vậy nảy sinh phản ứng khác lạ trong lần đầu tiếp xúc da thịt với phụ nữ là điều hết sức bình thường

Sau đó, tôi nghe được tiếng bà cốt đứng bên ngoài cỗ quan lẩm bẩm. Tôi nằm nghiêng vốn cũng không thoải mái, chuẩn bị xoay xoay người một chút thì thoáng một cái, bàn tay không dám nghĩ tới là lại đặt lên ngực cỗ thi thể bên cạnh. Cảm giác mềm mại từ tay truyền tới khiến cho tôi thoáng một ý rung động, tăng thêm vừa mới uống một chén rượu, phản ứng sinh lí càng thêm kịch liệt, hô hấp bỗng trở nên ngưng trọng.

Mà đang lúc này , cô gái kia bờ môi có chút nhúc nhích, nhẹ thổi ra một hơi phun lên chính mặt tôi ‘.’