Chương 7: Nàng thật không đơn giản !

Tối hôm qua uống rượu hơi nhiều, đầu óc có chút choáng váng. Hàn Phong mơ màng tỉnh dậy khi nghe tiếng gọi của Phúc ca « Tiểu đệ, dậy mau, mặt trời đã lên cao rồi chúng ta còn phải xuất phát ».

« Sao huynh không gọi ta sớm hơn » Hàn Phong ngồi bật dậy, thấy chậu rửa mặt và một vật nhìn giống như bàn chải đánh răng cùng vài lá trà xanh, có lẽ để xúc miệng cho sạch. Lấy tốc độ nhanh nhất giải quyết xong mọi vấn đề. Theo Phúc ca xuống lầu đã thấy tiểu Mai và vị tiểu thư kia ngồi chờ từ bao giờ.

« Thật ngượng ngùng , để tiểu thư chờ lâu ? » . Không thấy nàng ấy phản ứng gì, chỉ nghe tiểu Mai nói « Chỉ gần 1 canh giờ thôi, không lâu thưa công tử ».

Chẳng khác nào nói shock người khác đâu. Vội vàng cười trừ « Xin lỗi, ta để tiểu thư chờ lâu ».

« Nếu tưởu lượng của ngươi không tốt thì không nên uống nhiều ». Người ngồi yên lặng từ đầu đến giờ lên tiếng.

Sau khi ăn xong cả 4 người tiếp tục lên đường. Đi thêm 1 ngày đường thì đến kinh thành, Cảnh đêm thật nhộn nhịp nhưng Hàn Phong lại có điều thắc mắc « Ca, giờ này đã muộn như vậy cửa thành lại đóng, chúng ta ở ngoài thành sao ? ».

Haha, Phúc ca cười nói nhỏ « Vậy thì đệ không biết rồi, chúng ta không những có thể vào thành mà còn có thể về nhà ngay lập tức nữa. Haha ».

« Tại sao ? ». Hàn Phong tiếp tục nghi vấn.

"Ta nói cho đệ biết, nhưng giữ bí mật cho ta. Tiểu Thư tên là Trần Như Nguyệt, chính là con gái của Trấn Bắc Đại Tướng Quân Nam Triều. Cô ấy được Hoàng Thượng và Hoàng Hậu rất sủng ái nên đã phong làm Như Nguyệt Quận Chúa. Trấn Bắc Đại Tướng Quân được phong là Trấn Bắc Vương gia, là Vương Gia khác họ trong hoàng tộc".

Thì ra cô ấy có thân phận đặc biệt như vậy. "À, Ca, vậy các người về phủ rồi khi nào chúng ta mới gặp lại?" Nói vậy cho lịch sự thôi chứ các người nhanh giữ ta lại đi, ở cái nơi lạ lẫm này ta biết đi đâu chứ.

"Nếu công tử không chê, hãy đến phủ của ta làm khách, hiện giờ đã khuya ở bên ngoài nguy hiểm, người lại không rành đường xá nơi kinh thành, không biết ý công tử thế nào?". Đa tạ trời cao, vị cô nương này thật hiểu chuyện.

"Đa tạ tiểu thư cưu mang, ngày sau ta nhất định báo đáp ân tình này". Hàn Phong đạt được ước nguyện của mình rồi, nhưng chắc chắn có điều không ổn, với dáng vẻ lạnh lùng này không thể nào cô ta lại cho phép một người lạ đi chung xe, về chung phủ??? Hay là ta quá đa nghi?

Đến cổng thành, lính gác cổng chặn xe ngựa lại "Là ai, giờ cổng thành đóng cửa, không thể vào thành".

Phúc ca vội vàng xuống xe đi đến gần 2 tên gác cổng, đưa ra lệnh bài "Thứ lỗi, Như Nguyệt Quận chúa có việc ra khỏi cổng thành, giờ trở về trên đường gặp chút trắc trở mà chậm trễ, mong 2 vị mở cổng, Quận chú có phần mệt mỏi, cần hồi phủ để nghỉ ngơi".

Hai người lính kiểm tra thẻ bài vội vàng quỳ xuống đồng thanh "Tham kiến quận chúa, Mau mở cổng thành".

"Woa, Quận Chúa oai thật nhỉ".......