Chương 20: Họa từ miệng mà ra

Sáng ngày hôm sau, Hàn Phong vươn vai, mở cửa đón ánh nắng mặt trời thì cũng là lúc tiếng kiếm tra vào vỏ vang lên. Chạy vội ra sân nói lời chào buổi sáng với Quận chúa "Chào buổi sáng".

Nhận được ánh mắt không thương tình của Quận chúa "Mặt trời đã lên tới đỉnh rồi, chẳng hay Hàn công tử định để bổn cung nhịn đói sao ?"

"Ta sao có thể để người đói chứ. Ta lập tức đi chuẩn bị ngay". Hàn phong lại chạy về hướng quen thuộc – Nhà bếp Vương phủ.

Bữa ăn sáng được mang lên, Quận chúa đã tắm xong và thay bộ y phục mới. "Hôm nay là món mới, Bún xào thịt nướng. Mời Quận chúa dùng"

"Mọi người cùng nhau dùng đi". Quận chúa nói với Tiểu Mai và Phúc ca.

"Đệ đệ, ngon thật đấy"

"Ngon thì huynh ăn nhiều vào"................

Sau khi dùng xong bữa sáng, Quận chúa nói "Hàn công tử hôm nay không cần đến tửu lâu, ta đã nhờ người thông báo với Trần Trưởng quầy. Hôm nay ta muốn bàn với công tử về dự định hôm trước"

"Mọi việc xin nghe theo người"

Ánh nắng mặt trời đã bắt đầu trở nên gay gắt, những chú chim trên cành vội vã trốn nắng, những chú cá dưới ao sen cũng lặn thật sâu dưới những tán lá. Hàn Phong và Quận chúa ngồi đối diện dưới lương đình. Một người hiện đại như Hàn Phong không thể chịu nổi tiết trời oi bức như thế này mà phải dùng trà nóng. Đặc ân của Vương phủ là ban cho hắn nước đá và Hàn phong đã chế biến ra món nước giải khát Trà chanh mát lạnh cho ngày hè. Trái cây ướp lạnh, vài món bánh. Tuyệt !

"Kế hoạch của ngươi ta đã đưa cho Trần Bá làm rồi, thợ xây dựng đều là thợ giỏi trong nghề nên hãy yên tâm "

"Tốc độ làm việc của Quận chúa đại nhân như gió. Hàn Phong bái phục". Hàn Phong bỏ trái nho vào miệng và nói.

"Không có người khác đừng gọi ta là Quận chúa. Đây là mệnh lệnh"

"Như Nguyệt. Gần đây có nơi nào rộng rãi không ? Càng rộng càng tốt" Hàn Phong nhảy lên lang can đình viện ngồi.

"Ngươi muốn làm gì ?"

"Hôm nay không cần phải đến tưởu lâu làm việc, ta muốn dẫn Như Nguyệt đi Picnic"

"Picnic là gì ? từ này trong sách ta từng đọc vẫn chưa nghe qua"

"Nghĩa là đi dạo chơi bên ngoài" Hàn Phong đáp lời.

"Phía Tây ngoài kinh thành có một bãi đất trống và rộng"

"Chúng ta có thể ra thành chơi không ? Từ lúc đến đây ta chưa được đi dạo" Vẻ mặt chờ mong Hàn Phong chờ câu trả lời.

"Giờ này đã trễ, sáng mai chúng ta khởi hành sớm. Ta còn có việc đi trước" . Quận chúa nói xong không đợi đến Hàn Phong trả lời đã quay trở lại con đường nắng chói chang mà đi vào phủ.

Sau khi Quận chúa rời khỏi, Hàn Phong tìm được Phúc Ca. Nhờ Phúc ca chuẩn bị một số vật liệu để chế tạo Diều giấy. Hì hục cả nửa buổi đã tạo nên khung Diều, 1 con với khung tròn, Màu trắng Hồng làm nền, Vẽ thêm một số họa tiết sinh động và mặt cười nữa. Con còn lại với khung hình tứ giác , Màu trắng tím. Họa tiết tương tự như con Diều màu trắng hồng. Mọi thứ xong xuôi tìm một chiếc túi lớn cất diều vào. Đã đến giờ chuẩn bị cơm cho Như Nguyệt.

Trên bàn cơm, sau khi Quận chúa dừng đũa. Hàn Phong nói "Quận chúa, ta thấy người lúc này tròn lên rồi nha. Như vậy sẽ đẹp hơn lúc trước, lúc ta mới gặp người tưởng chừng gió thổi cũng bay". Đứng bên cạnh là Phúc ca và Tiểu Mai cười trộm.

"Ngươi cho rằng Bổn cung tròn như vậy là vì sao ?" Quận chúa nghiêm mặt hỏi.

"Người ta nói khi tinh thần con người thoải mái, tâm trạng vui vẻ, khẩu vị sẽ tăng. Ta nghĩ Quận chúa có niềm vui nên ăn nhiều hơn, dẫn đến da thịt cũng sẽ tăng theo".

"Ý ngươi nói bổn cung mập ư ?" Quận chúa lại nghĩ "Ngươi thật dám chọc giận bổn cung"

"Ta không có ý đó, ta đang khen cô mà Quận chúa" Hàn Phong nói với theo, chỉ nghe Quận chúa buông lại 1 câu cùng bóng lưng thẳng tắp đang đi xa dần. "Bổn cung phạt ngươi đứng trung bình tấn 1 canh giờ. A Phúc sẽ thay bổn cung canh chừng ngươi".

A Phúc nhìn Hàn Phong với vẻ mặt bất đắc dĩ " Ta thầm cầu chúc cho đệ".

Hai chân Hàn Phong rung cầm cậm " Ca, đúng ra giờ này đệ được tắm rửa sạch sẽ đang đi dạo trên đường hoặc nằm ngắm trăng. Đệ sao phải khổ thế này ?"

"Ta nghĩ Quận chúa là có ý tốt cho đệ, không phải đứng trung bình tấn rất tốt cho việc luyện tập võ công sao ?"

"Đệ không tin Quận chúa lại tốt bụng dạy đệ võ công"

"Được rồi, đệ chịu khó còn nữa canh giờ. Nếu nói nữa thì huynh cũng không giúp được đệ".

---Mặt trăng đã dần lên, ánh sáng mặt trăng xua đuổi đi ánh nắng chiều tà, Soi bóng một người đang đứng trung bình tấn. Một người luyện kiếm bên cạnh là Phúc ca. Và một người đang luyện đàn trong lương đình - Là Quận chúa Như Nguyệt".