Quyển 1 - Chương 4: Vườn trường thơ ngây

Thật là một đám người trẻ trung tràn ngập sức sống nha......

Hạ Tử Nguyệt nhìn trời.

# đột nhiên cảm thấy chính mình già đi làm sao ấy

# online chờ gấp!

Mộ Trạch Vũ hơi mỉm cười, xem như là chào hỏi. Đám người lại bắt đầu xao động lên.

Mộ Trạch Vũ hai mắt bất động thanh sắc về đám nữ sinh đôi trung, chọn cho mình vị bạn gái tiếp theo. Người này, quá béo, không được! Vóc dáng thoạt nhìn so với hắn còn cao! Không ổn! Ngụy nương? Phi, tưởng đều đừng nghĩ!......

Nhìn hồi lâu, cũng không tìm được con mồi vừa lòng, hắn rất muốn hỏi một câu: "Chẳng lẽ năm nay học sinh mới đều kém như vậy sao?"

Tùy ý liếc quanh, Mộ Trạch Vũ nhìn thấy đôi tay cầm túi xách, khuôn mặt bình tĩnh, không bởi vì chính mình mà lớn tiếng thét chói tai. Cơ hồ từ trước tới nay chưa từng có gặp được cô gái nào như vậy, nháy mắt hắn liền cảm thấy hiếm lạ .

"Đinh —— độ hảo cảm của nam chủ +10, độ hảo cảm trước mắt là: 50, độ hảo cảm đối với nữ chủ là: 35, thỉnh ký chủ tiếp tục cố gắng!"

Hạ Tử Nguyệt nhìn trò hay, liền nghe được thanh âm của R1, có chút kinh ngạc, chính cô cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, như thế nào nam chủ lại vô duyên vô cớ cho cô thêm 10 điểm hảo cảm?

R1 cười đến gian xảo: "Ký chủ, ngươi không chú ý tới ánh mắt của nam chủ sao? Aiz..., nói đơn giản một chút, chính là nam chủ coi trọng cô, hứm...... Hắn muốn làm kí chủ thành bạn gái hắn đó!"

Hạ Tử Nguyệt có chút cạn lời.

Ở trong nguyên văn, Hạ Tử Nguyệt biết Mộ Trạch Vũ không quen biết mình, còn làm nguyên chủ ảo tưởng mình chính là bạn gái của hắn, nổi trận lôi đình, tức giận đến trực tiếp chơi hắn một vố! Nói cho Mộ Trạch Vũ biết thân phận thật sự của mình —— vị hôn thê chính quy của hắn.

Nghĩ đến đây, Hạ Tử Nguyệt đều nhịn không được cười rộ lên, mẹ nó, quá là khôi hài! Chỉ cần tưởng tượng, một soái ca anh tuấn hào quang bắn ra bốn phía tràn đầy sức sống, bị người ta cự tuyệt trước mặt bao nhiêu người không biết là như thế nào ha...... Càng quan trọng là người đó là Mộ Trạch Vũ.

Mà trong hiện thực. Mộ Trạch Vũ có chút nghi hoặc cô gái đối diện, cô trên mặt là một biểu tình muốn cười mà không cười, Mộ Trạch Vũ có điểm hơi đau lòng, cô có phải hay không bị nghẹn đến thực vất vả? Nếu cô biết suy nghĩ hiện tại của Mộ Trạch Vũ, cô nhất định! Khẳng định chỉ biết nói hai chữ:

"Ha hả."

Chàng trai, xin hỏi anh biết tôi là bởi vì ai mới vất vả như vậy không?

Chính là anh nha!

Đau lòng có ích lợi gì!

Còn không mau lại đây giúp bổn nữ phụ mát xa giảm bớt áp lực đi!!

Đang đau lòng, Mộ Trạch Vũ cảm thấy,mình vẫn nên dùng hành động thực tế đến để tỏ vẻ mới tốt.

Hắn một đường đi tới, mang theo ánh sáng vô hạn, đạp Lăng Ba Vi Bộ, đỉnh đầu kim sắc quang hoàn đi tới.

Nhưng mà khi đến được trước mặt cô, lại không biết nên nói cái gì. Bởi vì, hắn không biết cô gái tên là gì !

Hạ Tử Nguyệt có vẻ mặt 囧, nam chủ, xin hỏi anh đứng trước mặt bà đây, nhưng cái gì đều không nói, là ý tứ gì vậy? Làm bà đây cứ đứng lẳng lặng lúc lâu trong gió lớn như vậy......

Hạ Tử Nguyệt tự nhiên hào phóng vươn tay: "Chào bạn, mình là Hạ Tử Nguyệt."

......

Tiểu vũ: ( nghi hoặc ) ngươi có phải hay không nghẹn đến mức thực vất vả?

Tử nguyệt nghe được lời này...... Cười...... Phun...... Khóc...... Sau đó dạ dày đau......

Tiểu vũ: ( đầy mặt đau lòng ) có phải hay không rất đau a, muốn hay không đi bệnh viện?

Tử nguyệt: ( tay che bụng ) ta không khóc!! Ta chỉ là suy nghĩ vì thần mã không phiếu phiếu không bình luận sách tịch thu tàng!!!

Lúc này, đổi mới quân hai tay chống nạnh khí phách đi tới: Nãi manh hai cái, nhanh lên tránh ra! Tránh ra! Tránh ra! Chuyện quan trọng nói ba lần! Bản tướng quân muốn lên sân khấu!!!