Quyển 1 - Chương 3: Vườn trường thơ ngây

Cha Hạ chỉ vào ghế dựa bên cạnh mình, nghiêm túc mà lại từ ái nói: "Ngồi xuống đi."

Hạ Tử Nguyệt đồng ý.

Một bữa ăn sáng thật yên bình và tĩnh lặng, nhưng khi sắp ăn xong, cha Hạ không biết là cố ý hay vô tình mà nhắc tới nam chủ:

"Ba nghe nói Mộ Trạch Vũ kia, tên tiểu tử đó cũng học ở Hoa Đại thì phải ?." Hoa Đại, đó chính là trường học quý tộc của nam nữ chủ.

"Vâng." Hạ Tử Nguyệt cúi đầu trả lời.

Mẹ Hạ bỗng nhiên buông bát đũa xuống, nghiêm túc mà đối với con gái nói: "Nguyệt Nhi, con nói thật cho mẹ, con rốt cuộc có còn thích Mộ Trạch Vũ hay không? Nếu không thích, mẹ liền tìm ngày đến Mộ gia thương lượng, đem hôn ước này bỏ đi."

Mấy năm nay, cô nghe được tin tức loáng thoáng của Mộ Trạch Vũ, đơn giản là một ít tin tức lá cải, ven đường. Nói hắn lại cùng tiểu minh tinh nào đó cặp với nhau, theo đuổi hoa hậu học bá giảng đường. Dựa vào những chuyện này, cô cũng đủ căn cứ liền đi tìm Mộ gia từ hôn!

Có lẽ, lúc trước làm Nguyệt Nhi cùng Mộ Trạch Vũ đính hôn vốn chính là sai lầm......

Hạ Tử Nguyệt vẫn cứ cúi đầu: "Không cần, con sẽ làm hắn yêu con."

Chú ý tới ánh mắt của Mẹ Hạ, cô lại bồi thêm một câu: "Tựa như mẹ năm đó như vậy."

Cơ hồ là trong nháy mắt liền đồng ý, Cha Hạ mặt liền trầm xuống, đen lại.

Lại nói tiếp chuyện này cũng coi như là một đoạn lịch sử đen tối.

Trong trí nhớ của nguyên chủ, Mẹ Hạ khi còn trẻ, lớn lên xinh đẹp, lại đanh đá, khiến cho rất nhiều người theo đuổi. Nhưng không được hoàn mỹ chính là, Mẹ Hạ là cô nhi, không quyền không thế.

Một lần, bởi vì cự tuyệt một lão đại Hắc Bang mà bị trả thù, vừa vặn, Cha Hạ đi ngang qua cái hẻm nhỏ đó, nghe thấy bên trong truyền đến âm thanh kỳ quái. Trực giác nói cho hắn biết có nguy hiểm, nhưng tuổi còn trẻ, đúng là thời kỳ khí huyết phương cương , cứ như vậy mà đi vào.

Lúc sau, liền thấy được Mẹ Hạ, Cha Hạ cảm thấy thật xinh đẹp, woa, là mỹ nữ a! Phải cứu, quyết đoán cứu! Tuyệt phải cứu, muốn cứu a! Nghĩ đến như vậy liền làm "Anh hùng cứu mỹ nhân"!

Lão đại Hắc Bang kia vẫn là thích Mẹ Hạ, chỉ nghĩ cho Mẹ Hạ một chút giáo huấn nhỏ, đánh xuân dược, đưa lên giường hắn. Phái người đều là những tên côn đồ trói gà không chặt.

Ai ngờ lại gặp phải thân võ đầy mình như cha Hạ, đã bị dọa chạy. Khụ, chuyện chính là, cơ thể của mẹ Hạ là ai giải ? Không cần phải nói, liền biết là cha Hạ. Phía trước cũng nói, mẹ Hạ tính tình mạnh mẽ, cho dù bị hạ dược cũng không chịu thua. Chính là "Bá vương ngạnh thượng cung"......

Sau đó, mẹ Hạ rốt cuộc phát hiện chính mình yêu người nam nhân này. Mẹ Hạ là cô nhi, cha Hạ là người thừa kế của tập đoàn Hạ thị tiếng tăm lừng lẫy, không môn đăng hậu đối, làm sao có thể xứng? Liền dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, cầm một chút tiền ít đến đáng thương đến để đầu tư, nâng cổ phiếu, sáng lập một danh hiệu thời trang của riêng mình. Đến nay, cũng coi như có tăm tiếng trên thị trường.

Cuối cùng, cha Hạ rước " Mỹ Nhân " về, mẹ Hạ liền bước vào điện phủ hôn nhân.

Hoàn mỹ!

Mẹ Hạ nhìn lão công nhà mình vài lần, kiêu ngạo mà nói: "Thật không hổ là con gái của mẹ! Rất có phong phạm cốt khí của mẹ con năm đó a!" Chẳng qua còn không có thực tiễn thôi.

Hạ Tử Nguyệt ngượng ngùng cười cười, lại cúi đầu tiếp tục cùng đồ ăn "Phấn đấu".

......

"A a a a nam thần hãy nhìn nơi này!"

"Mộ Trạch Vũ em yêu anh!"

"Xem ta muốn chảy máu mũi rồi! Mau, lấy tờ giấy tới!"

Đứng ở cách đó không xa Hạ Tử Nguyệt yên lặng mà nhìn một đống nữ sinh điên cuồng kêu to, thì ra, Hạ Nguyệt này là một trong đám quân đại hoa si này.

Ăn mặc đồng phục học tỷ, các học sinh mới nhìn từ xe thể thao đầu tiên bước ra là một đôi chân thon dài, vì thế trở nên càng thêm hưng phấn.