Chương 24: Ác ma của cô

Hạ Thiên suy nghĩ, có lẽ Matthew Dennehy trời sinh đã là một thợ săn.

Khi bước trên tấm gỗ cũ kỹ của căn nhà tồi tàn, cậu bé có thể đi mà không phát ra tiếng động, như một kỳ tích, vì đôi khi, mèo cũng không thể đi nhẹ được như vậy. Matthew bò lên giường của Hạ Thiên rồi ngoan ngoãn ngồi trước mặt cô, hai người cách nhau không xa nhưng Hạ Thiên gần như không nghe thấy hơi thở của cậu bé.

Trong căn phòng đen tối như tiền đồ của chị Dậu trong tác phẩm Tắt Đèn của nhà văn Ngô Tất Tố, đôi mắt xanh lam của Matthew gần như cũng tối đen theo, bóng tối như tăng thêm vẻ lạnh lẽo hờ hững của cậu bé.

"Chị có thể hỏi em không?" Hạ Thiên thì thầm: "Tại sao bạn muốn gϊếŧ Leila?"

Tầm mắt của Matthew dời xuống rồi dừng lại trên bàn tay phải đang đặt bên chân của Hạ Thiên.

Quả nhiên là bởi vì Leila đã đẩy cô một cái.

Đúng là trẻ con, Hạ Thiên nghĩ thầm. Ngay cả khi chưa trải qua quá trình xã hội hóa*, cách suy nghĩ của Matthew Dennehy cũng trực tiếp hơn những đứa trẻ cùng tuổi. Độ thiện cảm của Matthew chỉ thay đổi có hai đến ba điểm thôi nhưng đều là do cô làm ra, chỉ có hai ba điểm thôi cậu bé đã vì cô mà làm đến mức này, vậy nếu như hai người họ mà trở thành bạn bè thì sẽ như thế nào? Oh my god! Nghĩ thôi đã biết bao nhiêu người phải trả giá đắt cho tình bạn bè của hai người rồi đấy.

*Xã hội hóa là một khái niệm của nhân loại học và xã hội hoá được định nghĩa là một quá trình tương tác xã hội kéo dài suốt đời qua đó cá nhân phát triển khả năng con người và học hỏi các mẫu văn hóa của mình.

Hành vi của Matthew giống như một số loài động vật nhỏ sẽ giúp đỡ lẫn nhau để sinh tồn, ngoài bảo vệ nhau ra thì không còn ý nghĩa nào khác.

Là cô đã suy nghĩ sai nên khiến cậu bé cũng sai theo.

Trong mắt Hạ Thiên, hành động gϊếŧ người vì cô là hành động độc ác, đối với cô thì nó như một cực hình. Tuy nhiên, đối với Matthew thì gánh nặng tâm lý của việc gϊếŧ Leila còn không nghiêm trọng bằng việc giẫm chết một con kiến.

Cậu bé như một người có mọi thứ trừ cảm xúc, vì thế nên cậu bé sẽ không thể cảm nhận được sự trân quý của một sinh mạng hay đau khổ khi sinh mạng đó chết đi.

Lẽ ra, đây phải là điều đầu tiên Hạ Thiên nên dạy cho cậu bé.

"Chị rất vui, Matthew." Hạ Thiên nở nụ cười: "Em có thể ra tay bảo vệ chị. Khi em lớn lên, em nhất định sẽ là một người đàn ông cao to mạnh mẽ, người phụ nữ nào có được em chắc chắn sẽ cảm thấy an toàn hơn bao giờ hết. Cảm ơn em rất nhiều, cho nên, hiện tại chúng ta là bạn bè, có đúng không?"

[Mục tiêu công lược: độ thiện cảm của Matthew Dennehy +1, độ thiện cảm hiện tại: 3.]

Nhanh như vậy đã tăng trở lại rồi!

Trước đó, nhu cầu thực tế của Matthew được đáp ứng nên độ thiện cảm tăng lên, bây giờ tăng lên có lẽ là vì cậu bé cảm thấy giá trị của bản thân được công nhận, oh well, chẳng lẽ như thế cũng có thể gọi là thỏa mãn nhu cầu à? Chill ha!

Trong mơ hồ, Hạ Thiên thở phào nhẹ nhõm, thôi kệ mịa đi, đến đâu thì đến vậy, tốt xấu gì giá trị thiện cảm của Matthew cũng tăng trở lại rồi, giờ tìm cách tăng tiếp là được.

Hơn nữa, cậu bé cũng có mong muốn bản thân được công nhận, chứng minh cậu bé có khả năng xã hội hóa*.

*Tức là có khả năng tham gia và học hỏi các hoạt động xã hội.

"Vậy nên chị không muốn hai chúng ta vừa mới kết bạn đã phải xa nhau." Hạ Thiên nắm lấy hai tay của Matthew: "Nếu em khiến Leila chết thì không chỉ mình em bị đuổi đi mà còn ảnh hưởng đến những người khác nữa, khi xảy ra chuyện lớn như vậy, bà Smith có lẽ cũng không thể tiếp tục thu nhận những đứa trẻ mồ côi khác. Đến lúc đó, chị sống thôi cũng khó khăn rồi chứ đừng nói gì đến việc đi tìm em, nếu tìm được thì không chắc hai chúng ta có thể lớn lên một cách an toàn."

Matthew không nói gì. Cậu bé chỉ lẳng lặng quan sát hai tay Hạ Thiên, tầm mắt vững vàng tập trung vào vết thương trong lòng bàn tay cô.

Sau khi xác nhận Hạ Thiên sẽ không làm gì tổn thương đến mình, Matthew liền bắt chước động tác của Hạ Thiên, nắm ngược lại ngón tay của cô.

Hạ Thiên: !

Đây là, nghe lọt rồi.

"Em có hiểu ý chị không, Matthew." Cô muốn rèn sắt khi còn nóng, một lần nữa nhấn mạnh: "Trong mắt người lớn, cướp mất sinh mạng là một chuyện vô cùng nghiêm trọng...... Được rồi, giá trị của mỗi sinh mạng quả thật không giống nhau, sau này chúng ta hãy nói tới cái này. Nhưng trong thế giới của người lớn thì giá trị sinh mạng rất quý giá, ở trong các quy tắc của bọn họ là chí cao vô thượng, gϊếŧ chết chuột đồng nhỏ sẽ làm cho quý bà Pete sợ hãi, mà gϊếŧ chết Leila, bất luận em làm cái gì cũng không được tha thứ,... Ý chị là, toàn thế giới này, nếu là người lớn, ai cũng không tha thứ cho em!"