Chương 23: Ác ma của cô

Cô trở lại phòng ngủ, nằm ở trên giường một hồi nhưng cảm giác lạnh lẽo trong lòng vẫn không xua tan được.

Matthew Dennehy trong tác phẩm gốc là một kẻ gϊếŧ người. Đúng vậy, nhưng những hành vi của cậu bé không phải không có động cơ.

Leila không có trêu chọc cậu bé, cũng không có bắt nạt hay buông lời nhục nhã-- ít nhất là hiện tại. Cô nhóc chỉ là một người thờ ơ lạnh nhạt giống như Hạ Thiên trong nguyên tác. Trước mắt, Matthew thậm chí còn không nghĩ đến việc ra tay gϊếŧ Frank, vì sao cậu bé lại bắt đầu nảy sinh ý định gϊếŧ người với Leila?

Hạ Thiên chỉ có thể nghĩ đến một khả năng.

Không phải cô tự luyến đâu, mà là, nếu cố gắng sàng lọc lại những chuyện xảy ra mấy ngày nay, chỉ có một chuyện có thể trở thành động cơ gϊếŧ người của Matthew. Lúc tan học ban ngày, Leila và Hạ Thiên cãi nhau trong rừng cây, hơn nữa cô nhóc không cẩn thận còn đẩy Hạ Thiên một cái.

Vậy là, Matthew làm thế có phải vì cô không?

Đây là… Phương thức lấy lòng của Matthew, hay là vì lý do khác?

Giả sử động cơ là thật, vậy lý do Matthew muốn gϊếŧ chết Leila là vì muốn tốt cho cô hả.

Nghĩ đến đây, lông tơ Hạ Thiên dựng hết lên. Lý do này khiến cô dựng tóc gáy luôn.

"Ba điểm thiện cảm thôi có thể khiến cậu bé này vì mình mà gϊếŧ người, không phải chứ? Ảo vậy!" Hạ Thiên nhỏ giọng lầm bầm.

[Nhắc nhở thân thiện đến với người chơi: Mục tiêu công lược có chức năng tự học tập.]

Tiếng hệ thống vang lên, âm thanh đột nhiên xen vào dòng suy nghĩ làm cho Hạ Thiên có chút không kiên nhẫn: "Tôi đương nhiên biết cậu bé sẽ quan sát và học tập, nhưng tôi không điên đến mức dạy em ấy đi gϊếŧ người--"

Đợi một chút.

Nói được một nửa, Hạ Thiên bỗng nhiên ngẩn người ngồi nhìn mặt đất.

Cô không dạy sao?

Đúng vậy, cô cố gắng dùng logic mà người bình thường nên có để nói cho Matthew biết, giải quyết mâu thuẫn xung đột, có nhiều phương án tốt hơn là dùng hành vi bạo lực. Tuy nhiên, một cậu bé sẽ hiểu lời nói của cô như thế nào khi cậu bé không hiểu được bản chất của một con người chứ?

Là Hạ Thiên nói cho Matthew biết, gϊếŧ một sinh mạng có thể dùng thuốc chứ không nhất thiết là bạo lực.

Là Hạ Thiên làm gương, khi "trả thù" đối phương, có thể dùng hành động nho nhỏ như đem đồ ăn không thích ăn bỏ vào trong bát của người đó.

Thậm chí, là cô tự mình chỉ cho Matthew Dennehy đi nơi nào để tìm thuốc diệt chuột-- nếu không phải cô mang theo cậu bé cùng đến nhà bà Pete thì đứa nhỏ sáu tuổi làm sao biết được dụng cụ diệt chuột đặt ở tầng hầm ngầm, nơi vốn dĩ chỉ chứa dụng cụ làm vườn?

Hạ Thiên tự mình dạy dỗ, cô muốn cho Matthew hiểu một thế giới không cần bạo lực, không cần tổn thương người khác tốt đẹp như thế nào, nhưng cậu bé ấy lại có thể dựa theo lý giải của cô mà đi đến một thế giới cực đoan khác.

Nếu Matthew Dennehy sinh ra là một con quỷ, sự thờ ơ và khép kín của cậu bé không đến từ sự thiếu giáo dục mà là sự thiếu hụt về mặt sinh lý.

Như vậy, nhân vật chính trong "huyết ảnh sát khí" có thể công lược không?

Nghĩ như vậy, Hạ Thiên chậm rãi ngẩng đầu.

Lúc này, Matthew Dennehy đã đứng ngay lối ra vào phòng cô.

Giống như lần trước, giống như cách mà cậu bé theo dõi Leila, mỗi bước chân của dinh thự cũ kỹ đều vang lên tiếng kẽo kẹt nhưng Hạ Thiên hoàn toàn không nghe thấy bất cứ âm thanh nào do cậu bé phát ra. Matthew sáu tuổi trầm tĩnh nhìn cô, đôi mắt xanh trong suốt kia giống như loài bò sát máu lạnh, không thể tìm thấy bất cứ cảm xúc và tư duy nào mà một con người nên có.

Bốn mắt nhìn nhau, âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên.

[Mục tiêu công lược: độ thiện cảm của Matthew Dennehy-1, độ thiện cảm hiện tại: 2.]

"……"

Trong mắt cậu bé không có cảm xúc, nhưng lúc này đây, Hạ Thiên không hiểu sao lại hiểu được ý đồ của Matthew. Matthew đến để hỏi lý do. Lý do ngăn cản cậu bé gϊếŧ Leila.