Chương 28: Tôi khao mọi người

Beta: ND Trái Cây Nhiệt Đới

Bữa sáng đơn giản gồm có bánh bao, quẩy và sữa đậu nành, mọi người tăng ca nhiều đêm nên ăn bữa sáng thấy rất ngon. Vụ án này cực kỳ quan trọng, tạo cho mọi người áp lực không nhỏ, đã hơn một tháng liền không được nghỉ ngơi, bây giờ vụ án đã kết thúc mới có thời gian thở dài buôn chuyện phiếm với nhau.

“Vẫn là lão đại tốt.” Những lời khen ba hoa không thể thiếu.

“Haiz, đã lâu lắm rồi tôi không ăn bánh quẩy chấm sữa đậu nành.” Lúc trước ăn bánh quẩy và sữa đậu nành đều rất vội vã cho mau hết, chỉ có cảm giác no bụng không biết ngon miệng là gì.

“Yêu cầu không cao, cho tôi một tô mì xào là được.” Có người cảm thán.

“Nghe nói gần đây có quán ăn khuya mới mở, mì xào siêu ngon luôn, đã có mấy người giới thiệu cho tôi, vậy mà không có thời gian đi.” Hai mắt Nhậm Hiểu Đường sáng lên: “Lão đại, anh xem nhiệm vụ này kết thúc rồi, đêm nay chúng ta tới đó ăn một bữa đi?”

Một người khác phản đối: “Tôi nói này Đường Đường, tốt xấu gì đây cũng là một tiệc ăn mừng. Ăn quán ven đường thì tính làm gì, đi Thịnh Vân lâu đi, được không, lão đại?”

Thịnh Vân lâu là nhà hàng nổi danh lâu đời, món ăn vô cùng đắt đỏ, bình thường bọn họ không nỡ đi.

“Được”, Đường Kỳ Phong tất nhiên hiểu ám hiệu của hắn, thoải mái đồng ý: “Hôm nay tan ca, buổi tối tôi sẽ khao mọi người một chầu thật đã.”

Nhóm cấp dưới này đúng thật là cần phải khao thưởng thật tốt.

Bữa sáng ăn xong rồi, cười đùa cũng xong rồi, mọi người đứng lên cấp tốc về chỗ mình làm việc. Đường Kỳ Phong dẫn đầu đội cảnh sát hình sự ở thành phố Tùy, xác suất phá án cao, trong toàn bộ cục cảnh sát cũng có chút danh tiếng, danh tiếng cao đồng dạng với hiệu suất làm việc thục mạng.

“Đúng rồi, Tiểu Lộ.” Đường Kỳ Phong nghĩ tới một chuyện, gọi Tiểu Lộ lại: “Nếu làm xong việc, nhớ điều tra camera đoạn D3 ngõ hẻm Thanh Dương một chút, thời gian là hai giờ đến hai rưỡi rạng sáng hôm nay. Còn nữa, nếu có người tới báo án cầm dao cướp bóc thì báo cho tôi biết.”

Đáng tiếc là cả ngày nay không có một ai đến báo án cướp bóc trộm cắp gì cả.

Đang ở nhà ngủ say sưa, vứt chuyện này ra sau đầu đi tìm chu công trong mộng, Diệp Yêu:..?

Có khẩu cung cùng chứng cứ đầy đủ, vụ án làm rúng động thành phố Tùy đã tuyên bố phá án, ván đã đóng thuyền, hung thủ đừng mong có chuyện lật lại bản án. Thanh tra tỉnh mang theo vẻ mặt hài lòng về cục cảnh sát, trước khi đi còn không quên khen ngợi Đường Kỳ Phong.

Kết thúc một ngày làm việc, lúc đèn đuốc sáng trưng cũng gần mười một giờ đêm. Đừng nói là Thịnh Vân lâu, chín rưỡi quán đã đóng cửa. Đường Kỳ Phong đồng ý ngày khác lại mời mọi người một bữa. Hôm nay anh nhìn mọi người giờ này tinh thần vẫn còn phấn khởi, hoàn toàn xứng đáng nên đi ăn mừng, vậy nên cả nhóm quyết định đi quán ăn khuya Nhậm Hiểu Đường vẫn luôn tâm tâm niệm niệm.

Mười một giờ, các quán ăn khác sớm đã không còn mở, nhưng đây lại là thời điểm náo nhiệt của các quán ăn khuya.

Quán ăn khuya của Diệp Yêu không lớn lại xiêu xiêu vẹo vẹo dựng trong ngõ nhỏ, nhưng thời điểm bọn họ đi qua ngạc nhiên phát hiện trước sạp đã vây kín ba vòng người.

“Oa, nhìn kìa, đúng thật là ăn ngon.” Nhậm Hiểu Đường mắt sáng như sao, thời gian không phải làm việc, cô ấy thích nhất là đi tìm kiếm món ngon. Ngay cả đồng nghiệp vốn dĩ nói đùa để khích cô, không có ý coi trọng quán ăn khuya này cũng cảm thấy, nó ổn!

Dù sao, món ăn có ngon hay không, mọi người đều dùng miệng bỏ phiếu.

Một đám người cực có tinh thần chia làm hai nhóm, một nhóm đi chọn món, một nhóm đứng chờ chiếm chỗ. Được cái hôm nay khách khá nhiều, đợi chừng mười phút mới có một bàn trống, mọi người chen chúc nhau không ngờ còn có thể nhét đủ cả nhóm.