Chương 20: Chè đậu xanh - 4

Beta: ND Trái Cây Nhiệt Đới

Tối hôm sau, Triệu Lập Khải cố ý về tiết tự học sớm, 8 giờ rưỡi cậu ấy chạy đến chỗ ngoặt đầu hẻm Thanh Dương đợi Diệp Yêu mở quán.

Không ngờ rằng, chỗ ngoặt kia đã có bốn năm người đứng chờ.

Có tiếng nói chuyện truyền vào trong tai cậu ấy:

“Huynh đệ, cậu cũng ở đây chờ bà chủ mở quán sao?”

“Đúng vậy, lần trước tôi ăn mì xào, về nhà thèm đến mức ăn gì cũng không trôi.”

“Hê hê, ta thì chờ chè đậu xanh của bà chủ.”

“Chè đậu xanh uống ngon không?”

“Đắt thì đắt thật nhưng đắt cũng có lý của đắt. Chờ lát nữa cậu ăn thử sẽ biết, không hối hận đâu, nói không chừng cậu sẽ nghiện cảm giác đó cho xem.”

Nghe người kia ra vẻ thần thần bí bí mô tả, người này cũng tò mò theo:

“Một lát nữa ta sẽ ăn thử một bát xem sao.”

Triệu Lập Khải sửng sốt, trong lòng hiểu rõ. Chắc chắn đây là những người biết được chỗ tốt của chè đậu xanh. May mắn hôm trước cậu ấy uống được.

Quả nhiên, chờ đến khi bà chủ mặc một bộ váy liền màu đen như cũ ra mở quán, chỉ trong nửa giờ, chè đậu xanh đã được bán hết. Triệu Lập Khải cướp được ba bát, một bát cho mình uống, hai bát mang về cho ba mẹ.

Cậu ấy không nói cho ba mẹ biết, ba người một nhà hòa thuận uống vui vẻ xong từng người rửa mặt đi ngủ.

Hôm sau mặt trời ló rạng, Triệu Lập Khải phát hiện đêm qua ngủ rất ngon, tinh thần sảng khoái, dồi dào năng lượng. Lúc này mới khẳng định, không cần biết nguyên nhân gì, chè đậu xanh nhà Diệp Yêu chắc chắn có công hiệu thần kỳ.

Mẹ Triệu và ba Triệu đang chuẩn bị bữa sáng ở nhà ăn.

“Mẹ, hôm qua ngủ ngon không?”

“Ngủ ngon!” Mẹ Triệu tinh thần cũng rất phấn chấn.

“Tối qua ngủ liền một mạch tới gần 7 giờ. Nếu không phải báo thức điện thoại reo, hôm nay mọi người nhất định sẽ không có cơm sáng.”

“Ba con đâu?” Triệu Lập Khải chuyển hướng.

“Cũng tốt.” Ba Triệu gật đầu ‘Khả năng hai ngày này thời tiết tương đối tốt. Ngủ khá ngon.”

Triệu Lập Khải hưng phấn nắm tay nhảy lên: “YES!”

Ba mẹ Triệu: “???”

Lúc này Triệu Lập Khải mới nói công hiệu của chè đậu xanh tối hôm qua cậu ấy phát hiện cho ba mẹ nghe.

“Ba, mẹ, lúc trước hai người thi thoảng vẫn bị mất ngủ, nhưng hôm qua đều ngủ rất ngon. Điều này chứng minh không phải trùng hợp, chính là tác dụng của chè đậu xanh hôm qua hai người ăn đó.”

Ba mẹ Triệu hai mặt nhìn nhau, hơi nghi ngờ. Người lớn tuổi, giấc ngủ thường có vấn đề, cho nên bọn họ không phản bác điều con trai nói.

Hơn nữa…

“Con trai, năng suất học tập ban ngày của con cũng tăng lên sao?”

Triệu Lập Khải gật đầu cái rụp. Nhìn trạng thái bây giờ của cậu ấy, năng suất học tập hôm nay chắc hẳn cũng rất cao.

Mẹ Triệu vỗ đùi một phát: “Mẹ cho con tiền, mỗi ngày con phải ăn một bát chè đậu xanh cho mẹ.”

“Mẹ, con muốn thương thương với hai người một chuyện.” Triệu Lập Khải nhanh trí nói: “Quán kia là quán ăn khuya nhỏ 9 giờ tối mới bắt đầu mở, lúc ấy con còn đang học tiết tự học buổi tối, mà chè đậu xanh ở đó bán hết rất nhanh…”

Lời còn chưa dứt, ba Triệu đã chen ngang lời hắn, nói chắc như đinh đóng cột: “Con không cần lo lắng, mỗi ngày ba sẽ đến đó trước nửa tiếng, đảm bảo sẽ mua được!”

Bất luận là thứ gì đều không quan trọng bằng kì thi đại học của học sinh lớp 12. Huống chi là bát chè đậu xanh 15 tệ?

Nếu như là một trăm năm mươi tệ một bát cũng có người mua.

Diệp Yêu không ngờ, món làm quán ăn thực sự nổi tiếng lại là món ăn ra nhập sau kia, chè đậu xanh!

Tuy rằng thời gian bán mì xào lượng khách cũng đi vào quỹ đạo ổn định nhưng không có hot như bây giờ.

Bây giờ Diệp Yêu bán khoảng 60 phần chè đậu xanh, chỉ trong vòng nửa giờ là đã bán hết. Chưa đến giờ mở quán, trước sân đã có rất nhiều người đợi.

Có người yêu thương chờ đợi mì xào thịt, có người lại tâm tâm niệm niệm món chè đậu xanh.

Trên cơ bản, người ăn mì xào sẽ gọi một phần chè đậu xanh, không tính tới những người chỉ đến mua chè đậu xanh không thôi.

Có thể nói, số người phát hiện ra công dụng của món chè như Triệu Lập Khải có không ít.