Chương 4: Thiên Thượng Hồ

Beta: ND Trái Cây Nhiệt Đới

Diệp Yêu nghiêng người mời anh ta vào: "Bây giờ tôi tên Diệp Yêu, đừng gọi sai!"

Trọng Thanh: "Cô lại đổi thân phận rồi?"

"Không, tôi dùng lẫn lộn."

"Được rồi, tôi sẽ làm một thân phận khác cho cô. Hiện tại bây giờ tôi đã thăng chức thành người liên lạc của Siêu Quản Cục."

Diệp Yêu hơi kinh ngạc: "Trước khi tôi ra nước ngoài, không phải anh bảo muốn về Thiên Thượng Hồ sao? Sao lại không về?"

Thiên Thượng Hồ xuất hiện từ trăm vạn năm trước, do mấy vị cao nhân có pháp thuật cao siêu mở ra ở địa cầu, bên trong là gồm có tiên nhân, người tu chân, yêu quái cùng nhau chung sống. So với nhân gian linh khí mỏng manh thì Thiên Thượng Hồ có thể coi là địa linh nhân kiệt, có sự ưu ái của trời cao.

Trọng Thanh cười khổ: "Tôi đã về đến rồi trở lại đây, sau khi quay về mới cảm thấy mình không thích nghi được, quá nhàm chán. Mà chức vị này cứ mười năm thay người một lần, nên mấy năm trước sau khi bế quan tu luyện xong thì xuống đây nhậm chức."

"Vậy thì quá tốt rồi!" Diệp Yêu rót một chén trà đưa cho anh ta "Muốn đổi một thân phận khác rất phiền phức, tôi cũng ngại phiền."

Trọng Thanh uống một ngụm trà đánh giá người quen cũ ngồi đối diện trước mặt.

Diệp Yêu trước kia tên là Diệp Dao, là một con Dạ Yêu, sinh ra từ bóng đêm.

Bình thường Dạ Yêu chỉ xuất hiện vào đêm các tiểu yêu quái tụ tập, căn bản không có linh trí. Dạ yêu có linh trí, biến hóa thành người, thậm chí thực lực còn không yếu như Diệp Yêu, có thể nói là yêu (người) độc nhất bên trong tộc Dạ Yêu. Cho dù trên Thiên Thượng Hồ dư thừa linh khí, Trọng Thanh cũng chưa từng gặp qua người như vậy. Càng đừng đề cập đến Diệp Yêu tựa như là yêu quái sinh tại nhân gian, chỉ thích sống ở đây, rất khó có được.

Cô ấy cũng không có thay đổi gì. Về vấn đề linh lực tắc nghẽn do bị thương trước đó cũng đã được giải quyết.

"Lần này trở về là muốn tiếp tục định cư tại đây?" Trọng Thanh quay lại chủ đề, nói ra mục đích chính.

Diệp Yêu sảng khoái gật đầu: "Sẽ ở lại thành phố Tùy ít nhất là vài năm, cần có thủ tục gì sao?"

Vài trăm năm trước cô đã làm giấy đăng ký tạm trú ở nhân gian tại Siêu Quản Cục, đối với quá trình ấy cũng quen thuộc.

"Đương nhiên, làm giấy tạm trú mới là được."

Trọng Thanh lấy ngón tay làm bút, linh lực làm mực, bày hồ sơ ra giữa không trung, mỗi dòng chữ nhỏ hiện ra ánh vàng nhàn nhạt, đợi một chút là có thể thấy rõ ràng là chữ gì.

Diệp Yêu tập trung tinh thần nhìn sang, so với hồ sơ cô đã kí vài trăm năm trước thì nôi dung hồ sơ này dài gấp hai lần so với bản cũ, nội dung điều kiện trong đó cũng không khác mấy, chỉ là những quy định càng thêm tỉ mỉ chặt chẽ. Ví dụ như là không thể gϊếŧ người vô tội, không thể đe dọa người phàm mà không có lý do, không thể tùy ý công khai thân phận yêu quái của mình.

Đây là những điều mà Thiên Thượng Hồ cùng chính phủ bàn bạc nhiều năm, vào năm 1968, hai bên thống nhất đặt ra « Hiệp ước chung sống hòa bình của Nhân giới cùng Linh giới» với những quy tắc chi tiết rõ ràng——

Thiên Thượng Hồ là chủ thành đầu mối then chốt của Linh giới, quản lý tất cả sinh linh như là yêu quái, tinh linh, cùng người tu tiên và bị ràng buộc quyền lực tại nhân gian. Thiên Thượng Hồ phải phối hợp với chính phủ nhân gian thành lập Siêu Quản Cục để quản lý các sinh linh đặc thù muốn ở lại. Diệp Yêu muốn sinh sống tại nhân giới cũng bị Thiên Thượng Hồ quản lý.

Mà Trọng Thanh chính là người quản lý sinh linh Thiên Thượng Hồ ở Siêu Quản Cục.

Nhìn sơ qua, phát hiện không có vấn đề gì, Diệp Yêu dùng linh lực ấn một hình trăng khuyết vào cuối hồ sơ. Đây là con dấu của cô. Không có được mấy người có thể tạo ra con dấu giống y hệt cô, linh lực của mỗi một yêu quái đều khác nhau, cho nên ấn kí cũng khác nhau giống như DNA của nhân loại.

Sau khi hình trăng khuyết được ấn vào, tệp hồ sơ trôi nổi giữa không trung hóa thành một vệt sáng rồi biến mất.

"Xong rồi." Trọng Thanh gật đầu

"Nó sẽ được lưu giữ tại phòng hồ sơ Thiên Thượng Hồ." Sau khi nói xong anh ta ném cho Diệp Yêu một cuốn sách nhỏ.