Chương 15

Sau buổi đó, Chu Ngọc liền về chỉnh sửa ảnh. Nội thất cho bữa tiếp theo cũng đã chuẩn bị xong, nên gọi thúc giục Lâm lão hán chụp cảnh tiếp theo. Lâm lão hán cũng hứng thú, cùng Chu Ngọc thảo luận nửa ngày, xem lần này sẽ chụp nộ dung gì, bản kế hoạch cũng xem qua nhiều lần.

Động tác của Chu Ngọc cũng rất nhanh, ngày thứ hai đã lái xe đến Lâm gia, đón hai người đi chụp tiếp. Lâm Ngạn không biết Lâm lão hán cùng Chu Ngọc đã bàn bạc những gì, chỉ biết ủy khuất bị Lâm lão hán ôm lên xe, hướng mục đích xuất phát. Chỗ Chu Ngọc chọn là nhà hát lớn, bên trên sân khấu để một chiếc sô pha, còn lại đều trống không.

" Lần này ta bao hết cả một nhà hát, chúng ta chụp một bộ ảnh đơn giản, Lâm Ngạn sẽ đóng vai một tiểu minh tinh sử dụng quy tắc ngầm, bị kim chủ làm đến mang thai, Lâm tiên sinh chắc chắn là sẽ đóng vai vị kim chủ kia"

Chu Ngọc tràn đầy phấn khởi cầm đạo cụ chạy tới vừa nói vừa thúc giục Lâm lão hán cùng Lâm Ngạn đi thay quần áo. Hôm nay y mặc một chiếc áo sơ mi mỏng màu xám, mơ hồ có thể trông thấy dáng người cân xứng ẩn hiện bên trong, bên dưới là một chiếc quần sóc ngắn, lộ hai chân thon dài, cả người tràn đầy hương vị thanh xuân.

" Chào mừng mọi người đến với buổi phỏng vấn hôm nay! Phỏng vấn diễn viên thực thực đang mang thai của chúng ta- Lâm Ngạn!"

Chu Ngọc trôi chảy nói chủ đề hôm nay, ống kính hướng về phía Lâm Ngạn đang ngồi trên sô pha thẹn thùng, cậu nhìn vào ống kính chào hỏi.

" Đã mang thai, không biết Lâm Ngạn có thể chia sẻ về việc mang thai của mình hay không? Nghe nói câu sử dụng quy tắc ngầm với đạo diễn, có đúng hay không?"

Chu Ngọc mới bắt đầu đã đi thẳng vào vấn đề chính, Lâm Ngạn đỏ mặt nhớ về kịch bản, cố gắng nói ra lời kịch của bản thân.

" Là, là. Trong khi đi theo đoàn đóng một bộ phim, ta ở khách sạn, một đêm đạo diễn kêu ta tắm rửa rồi qua phòng hắn giao lưu kịch bản. Sau khi ta vào phòng đạo diễn kêu ta cởϊ qυầи áo cho hắn xem tao bức, xem xong liền nói có một bộ phim đang thiêu nam chính, mà ta lại rất hợp với vai kia."

" Ồ? Đạo diễn cũng thật cẩn thận, đó là loại kịch bản gì mà phải kiểm tra cả tao bức của cậu?"

Chu Ngọc làm bộ hiếu kì, con mắt đen nhánh chuyển động linh hoạt, biểu lộ sự chờ mong.

" Đạo diễn nói nhân vật chính là một khoa khôi cổ đại, sẽ có cảnh cùng vài người quay cảnh sắc tình, nên thịt bức phải thật non mềm mới có thể nhận..."

Lâm Ngạn nói ra mấy lời này xấu hổ nắm chặt sô pha, như là đang nhớ lại tình huống ngày hôm đó, hoa huyệt giữa hai chân cũng bắt đầu ướt.

" A trời ạ, chỉ là nhìn thôi, vì sao lại mang thai? Đạo diễn có làm gì khác?"

" Đạo, đạo diễn sau khi nhìn còn lấy tay sờ, sờ tao hoa huyệt của ta, ta nói không thích hợp. Nhưng hắn nói còn muốn dùng côn ŧᏂịŧ kiểm tra một lần, bảo để chắc chắn, sợ tao bức của ta chỉ đẹp ở bên ngoài còn bên trong thao không sướиɠ..."

" Thế nhưng lúc đó ngươi còn là xử nữ cơ mà, ngươi tình nguyện trao cho đạo diễn luôn hay sao?"

Chu Ngọc kêu lên sợ hãi, không nghĩ Lâm Ngạn liền như vậy trao thân, mà còn chỉ một lần đã mang thai.

" Ta, ta có nói ta là lần đầu quan hệ. Đạo diễn nói không sao, lần thứ nhất chỉ có chút khó nhận xét, nhưng chỉ có cách thông qua thao huyệt để kiểm tra tao huyệt có non mềm hay không, sau đó chỉ ta bày ra tư thế chuẩn bị."

Căn cứ vào lời kể của Lâm Ngạn, đạo diễn sau đó đã trực tiếp dùng côn ŧᏂịŧ cắm vào tiểu huyệt của cậu, tấm màng xử nữ bị phá chảy máu. Sau đó đạo diễn tùy ý trừu sáp, mãi đến khi bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào tử ©υиɠ mới thoải mái rút ra, nói Lâm Ngạn rất thích hợp đóng phim mới của hắn. Nhưng có thêm yêu cầu là định kỳ phải tới nhà hắn cho hắn kiểm tra thịt bức, nếu tao huyệt lỏng không thể tiếp tục đóng chính. Cứ như vậy kiểm tra hơn một tháng, Lâm Ngạn rốt cục mang thai.

Chu Ngọc nghe xong thần sắc tỏ vẻ hưng phấn, vội vàng truy vấn:

" Vậy bây giờ ngươi đã mang thai, làm sao có thể tiếp tục vai chính? Đạo diễn có nói gì với ngươi không?"

" Đạo diễn nói không sao, hắn còn một kịch bản có nhân vật mang thai. Kêu ta trở về, hắn sẽ bàn giao cho người đại diện của ta."

Lâm Ngạn vịn bụng, thần sắc sầu bi mà nhìn Chu Ngọc, tựa hồ có chút khổ sở.

" Ha ha, xem ra Lâm Ngạn đã đợi Lâʍ đa͙σ rất lâu rồi. Như vậy hôm nay chúng tôi sẽ cho ngươi một kinh hỉ, mời mọi người quay đầu, chào đón vị khách quý của chúng ta!"

Theo ngón tay của Chu Ngọc, trong làn khói trắng, Lâm lão hán mặc trang phục hoàn toàn khác bước ra. Lúc này hắn là Lâʍ đa͙σ, trên mặt lộ nụ cười đắc ý chào hỏi mọi người dưới sân khấu, bên này trong lúc Lâm Ngạn còn đang ngạc nhiên đã đến thân thiết kéo cậu lại gần mình.

" Oa a, xem ra Lâʍ đa͙σ rất hài lòng Lâm Ngạn nha"

" Đó là đương nhiên, trong bụng cậu ấy còn mang con của ta cơ mà, xem như là người của ta rồi."

Lâm lão hán lúc này là Lâʍ đa͙σ rất tự tin đáp lại Chu Ngọc, tay còn sờ sờ cái bụng cao cao của Lâm Ngạn, Lâm Ngạn ngồi bên cạnh bị Lâm lão hán nói cho ngượng ngùng.

" Lâʍ đa͙σ, ngài vì sao lại chọn Lâm Ngạn đóng vai chính trong phim của ngài?"

" Lúc ở đoàn phim, ta đã đặc biệt chú ý đến hắn, cái mông đặc biệt vểnh, vừa trắng vừa mềm. Đêm đó ta liền gọi cậu ấy đến xác nhận một chút, liền tại phòng phá thân cậu ấy luôn. Tao bức thật sự rất chặt lại rất biết hút, khiến ta thật thoải mái. Sau đêm đó ta quyết định để cậu ấy diễn vai này, chỉ là phải định kỳ kiểm tra. Lâm Ngạn thật không làm ta thất vọng, mỗi lần kiểm tra đều làm ta hài lòng, tao huyệt hoàn toàn như trước đây chặt chẽ mà ấm áp!"

Đạo diễn đối với Lâm Ngạn là khen không dứt lời, trước ống kính khen Lâm Ngạn đến nỗi làm cậu ngượng ngùng cúi đầu.

" Kia thật sự quá tốt. Đã có khách quý là Lâʍ đa͙σ đây, vậy chúng ta bắt đầu trò chơi chính của ngày hôm nay đi! Đầu tiên mời Lâm Ngạn cởϊ qυầи ra, chủ động cho khán giả thấy tao huyệt xinh đẹp của thai phụ có được hay không?"

Chu Ngọc thuần thục cầm máy ảnh, đi tới bên cạnh Lâm Ngạn, thúc giục cậu tranh thủ thời gian ở ghế sa lon bày ra tư thế.

Lâm Ngạn đỏ mặt, cởϊ qυầи xuống, sau đó nằm ngửa ra, cố hết sức bỏ qua sự vướng víu của bụng, lấy hai tay thăm dò vào giữa hâ chân, nhẹ nhàng đẩy nhục huyệt sưng sau mang thai, bên trong thỉnh thoảng chảy ra mấy giọt dâʍ ŧᏂủy̠.

Chu Ngọc tay cầm máy ảnh điên cuồng chụp, âm thanh máy ảnh vang lên không ngừng, Lâm Ngạn vì tư thế tư tách nhục huyệt này làm xấu hổ đến khóc, Chu Ngọc làn nào cũng có thể nghĩ ra tư thế mà Lâm Ngạn không thể chịu được, ngược lại Lâm lão hán lại rất thích, dù sao nhìn bộ dáng lã chã chực khóc của vợ nhỏ được lưu trữ lại cũng rất vui.

" Tốt, tiết mục mở đầu vậy là kết thúc, trạng thái không tệ. Nhất là Lâʍ đa͙σ, lời nói vừa rồi rất trôi chảy thuần thục a. Lâm Ngạn phải tiếp tục cố lên, còn chưa đủ tao. Đừng quên hôm nay ngươi phải biểu hiện tốt một chút, để Lâʍ đa͙σ trao cho ngươi kịch bản, bằng không ngươi giờ đã là cái dạng này, một tiểu minh tinh đã mang thai, nếu không giành được bộ phim này thì khẳng định chỉ có thể để người đại diện an bài cho đi hầu hạ mấy lão già có ham muốn lạ mà thôi."

Lâm Ngạn bị nói cho hoảng sợ, cam đoan sẽ hoàn thành tiết mục đã an bài, không để cho mình bị đem đến mấy loại tiệc rượu mại da^ʍ kia, lúc này như có một loại áp lực đè ép lên tiểu minh tinh. Lâm Ngạn như bị cuốn vào nội dung của buổi chụp hôm nay, biến thành một tiểu minh tinh đang mang thai.

Rất nhanh đã đến tiết mục thứ hai. Lần này trên sân khấu nhiều hơn một đoạn dây thật dài, bắc ngang sân khấu. Trên sợi dây thô ráp có nhiều nút buộc lớn nhỏ. Còn có một chiếc xe đẩy, trên chở nhiều lọ thủy tinh, bên trong chứa chất lỏng đầy màu sắc, bên cạnh còn có một bàn chải.

" Tốt, chúng ta tiến vào giai đoạn đầu của trò chơi, đi trên dây!"

Chu Ngọc đẩy xe đẩy đến giữa sân khấu, đồng thời mời Lâʍ đa͙σ lấy bàn chải quét chất lỏng lên dây thừng.

" Trong các lọ thủy tinh này được tổ chuẩn bị lần lượt nước ớt, thuốc kí©ɧ ɖụ©, nước của củ khoai và nước đá, ngài có thể theo thứ tự bôi lên tùy theo sở thích của bản thân, chuẩn bị cho Lâm Ngạn của chúng ra một hành trình thú vị!"

Lâʍ đa͙σ không khách khí đem chất lỏng trong bình thủy tinh bôi lên dây, bôi đến sợi dây ướt đẫm, chất lỏng trong bình thủy tinh cũng hết mới dừng lại. Tiếp theo nắm tay Lâm Ngạn, giúp cậu đỡ bụng, để dây thừng ỏ giữa hia chân cậu, dây thừng lập tức ghìm sâu vào nhục huyệt của cậu.

" A...Không được, đau quá. Hoa huyệt không chịu được a..."

Lâm Ngạn kêu lên, muốn dịch qua một bên để sợi dây thừng tách ra khỏi nhục huyệt, nhưng chiếc bụng to trĩu xuống, khó nhấc lên được, không thể không cố hết sức đứng vững.

" Tốt, Lâm Ngạn đã thuận lợi tiến vào dây thừng, hành trình đi trên dây sắp bắt đầu. Trì chơi của chúng ta quy định trong một phút phải đi hết sợi dây, nếu quá thời gian sẽ bị tính là thất bại, sẽ bị trừng phạt rất tàn khốc nha!"

Chu Ngọc bỏ qua tiếng thút thít của Lâm Ngạn, chỉ hưng phấn cầm micro giảng giải.

"Tuyên bố trò chơi chính thức bắt đầu"

Lâm Ngạn bắt đầu đi qua khúc bị Lâʍ đa͙σ bôi lên nước đá, huyệt thịt kiều nộn nóng ướt bị nước đá lạnh buốt làm cho kí©h thí©ɧ co rụt lại. Lâm Ngạn khó khăn đi về phía trước, mỗi bước đi nhục huyệt lại bị hung hăng ma sát, khi đến đầu khúc bôi ớt nục huyệt đã bị mài cho trầy.

" Ô đau...Chịu không được, thật, thật đau quá!"

Lâm Ngạn vừa đυ.ng vào khúc bôi ớt, liền co rúm lại, muốn né tránh, nhưng không được, nhịn xuống cảm giác nóng bỏng nhoi nói hướng về phái trước tiếp tục bước. Chu Ngọc bên cạnh dị thường kinh hỉ, cầm máy ảnh chụp không ngừng, như không muốn bỏ sót bất cứ khoảng khắc nào của nhục huyệt.

" Ê a, ô a---"

Thoát ra khỏi nút buộc ngăn giữa đoạn bôi ớt với đoạn bôi nước củ khoai, ập đến một cảm giác ngứa ngày làm cậu phải kêu lên.

" Không được, thả ta xuống...Ta, ta đứng không được..."

Lâm Ngạn đã đi đến cực hạn, cầu xin người chủ trì có thể thả cậu xuống, lại không nhận được bất cứ hồi đáp nào. Nước trên sợi dây nhiễu ra ngày càng nhiều, Lâm Ngạn không còn cách nào khác phải bước nhanh hơn, buộc mình hướng tới điểm cuối bước nhanh hơn. Một bên chịu đựng khoài cảm cùng đau đớn dưới hạ thể, một bên đảm bảo bụng bầu không bị té sấp xuống.

Rốt cục, Lâm Ngạn cũng trong một phút hoàn thành nhiệm vụ.

" Chúc mừng Lâm Ngạn! Thế mà trong một phút có thể hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, hãy cho cậu ấy một tràng vỗ tay nào!"

Chu Ngọc mặc dù nói ra tiếng chúc mừng, nhưng trên mặt là biểu lộ sự tiếc nuối không thôi, hiển nhiên là vì không thể mượn cớ trừng phạt Lâm Ngạn. Bất quá nghĩ đến vừa rồi chụp được nhiều ảnh đẹp như vậy liền không cưỡng cầu nữa, lại trông chờ vào khâu tiếp theo.

Lâm Ngạn được Lâm lão hán vịn đến sa lon ngồi nghỉ ngơi. Lâm lão hán dùng khăn ướt cẩn thận lau hai mép thịt, xoa nắn đến Lâm Ngạn nhịn không được run lên.

" Ô, chạm nhẹ thôi gia gia... Bên trong, đau..."

Lâm Ngạn nắm lấy cánh tay gia gia, nũng nịu nói, làm Lâm lão hán yêu thương không thôi, tay càng cẩn thận lau.

" Giữ tư thế đó! Để ta chụp máy bức, bầu không khí này rất tuyệt a!"

Chu Ngọc như phát hiện bảo tàng, cầm máy ảnh hướng khung cảnh này chụp lại, bầu không khí tự nhiên này không dễ gì tạo ra được đâu.

Lâm Ngạn đã sớm không biết nên phản ứng như thế nào, để y chụp sau đó chôn đầu vào l*иg ngực gia gia đang cười to. Lúc này cách thời giam chụp tiếp theo một khoảng, ba người ngồi trên ghế sa lon tùy ý hàn huyên.

" Lâm Ngạn, bụng của ngươi lần này lớn vậy, có phải là sinh đôi không?"

Chu Ngọc tò mò nhìn chằm chằm bụng của Lâm Ngạn, có chút hâm mộ hỏi.

" Ừm... mấy ngày trước vừa mới đi kiểm tra, xác thực là sinh đôi."

Lâm Ngạn có chút ngượng ngùng đưa tay sờ bụng đáp lại, Lâm lão hán ngồi bên cũng tươi cười vuốt bụng cậu.

" Không biết sau khi sinh ra, làm sao chia vυ", chỉ sợ ba anh em sẽ có thể đánh nhau a!"

Lâm lão hán hài hước nhìn Lâm Ngạn trong ngực mình nói, quả nhiên cậu xấu hổ, bàn tay trắng nõn đánh yêu Lâm lão hán.

" Anh nói bậy cái gì, cái gì mà đánh nhau..."

" Hư, ngay cả nam nhân của mình cũng dám đánh, để xem tối nay về ta trừng trị em như thế nào!"

Lâm lão hán làm bộ hung dữ uy hϊếp, tay cố ý xoa nhục huyệt của cậu mấy cái.

" Ha ha, ta cảm thấy Lâm Ngạn sợ là muốn lập tức sinh a, lại muốn sinh nhiều, có khi là nam sáu đứa ..."

Chu Ngọc nghe xong có chút hâm mộ, nhịn không được bật cười, trực tiếp đem lời trong lòng nói ra. Lâm lão hán xem ra rất thích bộ dáng khi mang thai của Lâm Ngạn, mà cậu thì lại không thể chống cự được lời gia gia, có thể cậu sẽ mang thai dài dài.

" Đây còn phải nói, ta muốn cái bụng này sinh thật nhiều con cho ta."

Lâm lão hán bá đạo ôm Lâm Ngạn vào lòng chặt hơn, trêu Lâm Ngạn một bên chịu đựng công kích điểm mẫn cảm, một bên rưng rưng thở nặng nề, chỗ nào có thể nói ra một câu đầy đủ.

Cảnh cuối cùng cũng tới, Lâm Ngạn cùng Lâm lão hán lần nữa ngồi trên ghế sô pha trả lời phỏng vấn.

" Lâʍ đa͙σ, sau khi Lâm Ngạn mang thai, ngài có lần nào tiến vào thân thể cậu ấy chưa? Nghe nói nhục huyệt sẽ rất ấm nóng sau khi mang thai."

Người chủ trì không có ý tốt hỏi vấn đề xấu hổ này, đồng thời ném cho Lâm Ngạn một ánh mắt, như muốn cậu chủ động trả lời thêm.

" Sau khi mang thai thì chưa có, bất quá ta quyết định sau chương trình hôm nay, ta sẽ thử, sẵn giúp cậu ấy mở sản đạo. Hài tử trong tử cũng ăn thêm chút tϊиɧ ɖϊ©h͙ sẽ càng khỏe khoắn hơn mà!"

Lâʍ đa͙σ hán sảng khoái lộ ra kế hoạch tương lai.

" Ngoài ra nghe nói ngoại trừ khuyeesch trương sản đạo, người song tính còn phải đặc biệt chú ý đến vấn đề khai mở lỗ sữa, tăng cường tốc độ chảy của dòng sữa."

Chu Ngọc chớp mắt, dẫn tiếp đến câu hỏi tiếp theo, đẩy đến chủ đề " Dựa ghế bị hút sữa".

Lâm Ngạn run lên một cái, chậm chạp theo chỉ dẫn của Chu Ngọc ngồi lên. Cậu được đặt nằm xuống, lót dưới mông là một chiếc nệm, tư thế nhếch mông lên, tư thế này rất dễ cho nam nhân tiến vào.

Hai tay Lâm Ngạn bị ép cố định lên xà ngang, hai vυ" nõn nà thẳng tắp căng đầy ưỡn về phía trước, hai máy hút sữ a được Chu Ngọc đeo lên, hai máy bao bọc lấy núʍ ѵú của cậu.

" Tốt, lập tức khởi động máy hút sữa, nhanh chóng đem sữa trong hai vυ" cậu ấy hút ra hết, sau đó một khi đã hết sữa, chúng ta cùng đạo diễn sẽ diễn cảnh ' Kích sữa'! nghĩa là để Lâʍ đa͙σ từ phía sau hung hăng thao để kí©h thí©ɧ sữa một lần nữa chảy ra!"

" A... Không, hút quá nhanh rồi, ô!"

Chu Ngọc vừa bấm máy điều khiển, một tiếng mô tơ vang lên, máy hút sữa rất nhanh bắt đầu điên cuồng hút sữa từ vυ" Lâm Ngạn ra, hút được một thời gian, lưu lượng sữa chảy ra bắt đầu nhỏ dần, ngược lại tiếng thở dốc của Lâm Ngạn lại lớn dần. Đạo diễn thấy vậy, nhanh chân bước đến chỗ cậu, cầm côn ŧᏂịŧ đã cương cứng không chịu nổi một phát đâm mạnh vào nhục huyệt đỏ tươi của Lâm Ngạn, lại bắt đầu đong đưa phần eo của cậu, trò ' Kích sữa' bắt đầu.

" Â, ân a, không muốn, không được...Ô, bụng chịu không được a!"

Lâm Ngạn run rẩy bắt đầu cầu khẩn, trong vυ" sữa đã chảy hết, lại một lần nữa bị ép thao làm cùng nắn bóρ ѵú, đợt sữa thứ hai đã bắt đầu muốn tiết ra, rất nhanh máy hút sữa cũng hút hết.

" Nhìn xem hôm nay ta làm thế nào đem sữa từ trong vυ" cậu hút hết ra ngoài."

Đạo diễn rất thích thú với trò ' Kích sữa' này, đem Lâm Ngạn chơi đến toàn thaanh như nhũn ra, bụng heo từng động va chạm rung động không ngừng.

" A... Sữa, sữa thật sự đã hết rồi...Không còn a..."

Chiếc bình đựng sữa đã nhanh chóng lên đến một nửa do phương pháp 'Kích sữa' này, máy hút sữa vẫn đang tận tụy hút hai núʍ ѵú cậu. Hình ảnh lúc này thật kiều diễm, Lâʍ đa͙σ phía sau dùng sức đẩy côn ŧᏂịŧ vào nhục huyệt Lâm Ngạn, trước vυ" Lâm Ngạn theo máy hút sữa không ngừng làm việc, Lâm Ngạn lúc này đã chịu hết nổi, lớn tiếng nói với tổ chụp hình đã đến cực hạn.

Đúng lúc này, Chu Ngọc cười ấn vào một cái nút, lập tức chỗ ngồi của hai người nhô ra một cây dươиɠ ѵậŧ giả, đâm thẳng vào hậu huyệt Lâm Ngạn, trước sau song huyệt đều bị nhét tràn đầy, Lâʍ đa͙σ thấy vậy càng ra sức cày cấy.

" Ô, không được, hai cái huyệt đều bị làm hỏng a... Lại, lại muốn phun sữa!"

Lâm Ngạn toàn thân trên dưới run rẩy, côn ŧᏂịŧ đã bắn không biết bao nhiêu lần, đồng thời bên trên máy hút sữa cũng hút ra được một lượng sữa. Hạ thể cậu đã loang lổ dâʍ ŧᏂủy̠ cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙, một mảnh hỗn độn.

Cứ như vậy tiết mục đã kết thúc, Chu Ngọc thỏa mãn cầm máy ảnh, rõ ràng đã chụp được một đống ảnh ưng ý.

" Ta chờ dến khi hai người sinh đứa bé rồi, sẽ quay chụp một bộ ảnh về việc sau đó của tinh linh và thủ lĩnh bộ lạc"

Chu Ngọc cười, con mắt xinh đẹp lóe lên, thật sự muốn chụp bộ ảnh đó. Lâm Ngạn cùng Lâm lão hán liếc mắt nhìn nhau, sau đó cũng cười đồng ý.

Cuối cùng ba người ở trước nhà Lâm gia tạm biệt, Chu Ngọc dưới ánh tà dương lái xe rời đi.