Mạt Mạt lại nghiêm túc nhấn mạnh một lần nữa: "Lông gà nhỏ ở phía trước tới trước! Phải lễ phép!”
Nói đúng, không có quy củ sao thành được phép tắc.
Yến Cửu nghẹn cười nhìn đứa nhỏ nhà mình có nề nếp giảng đạo lý cho đám chó lớn còn cao hơn thân nó nhiều.
Thấy được Mạt Mạt làm chỗ dựa cho nó, chú chó lông vàng nhỏ sau khi bị Blueberry hẩy mông đẩy ngã trên mặt đất thì lăn lông lốc từ trên mặt đất bò lên, sau đó đắc ý dào dạt vẫy vẫy cái đuôi lớn của mình rồi liếc mắt nhìn Blueberry một cái, giống như đang nói "Vẫn còn đứng ở chỗ này là chờ ta mời ngươi đi sao".
Nghe vậy, lúc này Blueberry mới không cam lòng mà chảy nước miếng xuống, xoay người buồn thiu đi xếp hàng ở phía sau chó lông vàng.
"Nào xếp hàng đi". Mạt Mạt xoay người, tự hào ưỡn ngực nói với Yến Cửu: "Cửu Cửu có thể bắt đầu vuốt ve chó rồi!"
Nhìn ánh mắt đầy chờ mong của con ngoan nhà mình, Yến Cửu xoay cổ tay, ưu tiên sờ soạng khuôn mặt nhỏ nhắn đầy thịt của Mạt Mạt trước.
---
Sau khi hai cha con thích ứng với cuộc sống giản dị ở chung cư Giang Tỉ Loan được vài ngày, rất nhanh đã đến ngày quay đầu tiên của chương trình 《Bảo bối xuất phát》.
Khi nhận được danh sách khách mời mà Chân Hòa Lý gửi tới cho mình, Yến Cửu lại xác nhận thù lao quay chương trình của mình thêm một lần nữa, cho đến khi Chân Hòa Lý bị hỏi đến mức chính mình cũng bắt đầu không tin tưởng mình, phải mở điện thoại di động ra nhìn thoáng qua, mới coi như bỏ qua.
《Bảo bối xuất phát》tổng cộng mời năm tổ khách quý, ngoại trừ nhìn qua bị hắc hồng quấn thân như Yến Cửu ra, đều còn lại là nhân tài kiệt xuất đến từ các ngành các nghề, cha con ảnh đế, cha con đỉnh lưu, cha con quán quân tán đả, cùng với cha con phó tổng giám đài truyền hình Phù Vân.
Sau khi xem xong đội hình khách quý này, Yến Cửu cũng hiểu được sơ sơ dụng ý của tổ tiết mục, cũng biết được vị trí của mình và Mạt Mạt ở trong lòng bọn họ.
Tổ đối chiếu.
Có điều tìm đúng thì tìm đúng đi, vốn dĩ Yến Cửu cũng không có ý định nghe theo sự sắp xếp của tổ tiết mục, trở thành vật hy sinh bọn để họ cướp lấy lưu lượng.
Điện thoại di động trên bàn trà rung lên.
Yến Cửu liếc mắt một cái, là tin tức Chân Hòa gửi tới.
[Thăng quan phát tài trộm Mạt Mạt: Tiểu Cửu, rời giường chưa, tổ tiết mục nói là chín giờ sẽ xuất phát từ đài truyền hình, hiện tại hẳn là đang chuẩn bị kịch bản và thẻ nhiệm vụ]
Thời gian hiển thị trên điện thoại di động là hơn tám giờ năm phút, Yến Cửu hiểu rõ rũ mắt xuống, ngón tay thon dài gõ gõ vào trên màn hình.
[Lâm m: Còn chưa muộn, tôi xuống lầu ném rác trước]
Nhấn nút gửi đi, Yến Cửu cất điện thoại di động, quay đầu nói với Mạt Mạt đang ngồi xem tivi: "Mạt Mạt, ba ba xuống lầu ném rác, rất nhanh sẽ trở lại, con ở trong phòng không được tùy tiện mở cửa cho người khác nha.”