Chương 23

---

Đứng ở ngoài cửa ra vào, Văn Chinh vừa mở màn hình nhận dạng khuôn mặt và khóa vân tay ghi vào giao diện, vừa nói với Yến Cửu: "Thân thể Tư tiên sinh đã chuyển biến tốt đẹp hơn rất nhiều, nghe nói ngài không trở về biệt thự nên đã bảo chú Trần đưa mấy con chó của ngài qua."

Nghe đến đó Yến Cửu mới có hứng thú nhíu mày.

Nhân vật chính quỷ kế đa đoan này cũng biết làm một số việc mà con người sẽ làm sao.

Cửa vừa mới mở ra một khe hở, Yến Cửu lập tức nghe thấy tiếng đám chó cưng của mình ông ổng kêu lên, trong mắt cậu thoáng chốc nổi lên ý cười.

Nhớ tới con chó Akita thường xuyên có thái độ thù địch với mình kìa, Văn Chinh cực kỳ có ý thức tự giác lui về phía sau một bước, ý bảo hắn chỉ đưa Yến Cửu đến đây: "Yến tiên sinh, Lily không thích tôi lắm, tôi sẽ không đi vào để nhận lấy sự ghẻ lạnh.”

“Vào nhà uống ngụm nước đi trợ lý Văn, tôi đưa nó vào trong phòng.”

Cũng đã đến cửa rồi, Yến Cửu ngượng ngùng không thể cứ để người ta rời đi như vậy.

“Không cần đâu, cảm ơn Yến tiên sinh, công ty còn có việc tôi phải đi trước”. "Văn Chinh khách khí khoát tay.

Vào nhà rồi vẫn là chính mình tự đi lấy chén rồi tự mình rót nước, còn không bằng rời đi sớm một chút.

Văn Chinh liếc nhìn di động, còn nói thêm: "Bữa tối sẽ do người bên biệt thự đưa tới, Yến tiên sinh hãy nghỉ ngơi thật tốt.”

“Mạt Mạt, tạm biệt Văn thúc thúc đi”. Yến Cửu vịn tay nắm cửa, dùng thân thể che kín khe cửa, không cho thú cưng trong phòng rục rịch lao ra nhe răng với Văn Chinh.

Mạt Mạt rất thích gần gũi với mọi người, cho nên cách thức chào tạm biệt của đứa nhỏ này cũng vô cùng nhiệt tình.

“Tạm biệt Văn thu thu..." Đứa nhỏ được Văn Chinh ôm vào trong ngực, vô cùng tín nhiệm lắc lư hai cái chân ngắn, tiến đến bên tai Văn Chinh nhỏ giọng hỏi: “Văn thu thu, dạo này daddy có béo lên không? Chú phải làm cho daddy mập nhanh lên nha..."

Chờ khi Daddy quay lại là nó có thể ăn kẹo rồi!

*

Trong mấy ngày nay, mỗi ngày Mạt Mạt đều ở bên cạnh Yến Cửu hôn mê, đã thật lâu không có trở về biệt thự nên tự nhiên là siêu cấp nhớ nhung nhóm đồng bọn của mình.

Nhưng mà khi nó nhìn thấy một đám cẩu cẩu đều điên cuồng nhảy nhót chạy về phía Cửu Cửu, vừa nhảy vừa vui mừng, không hề đếm xỉa gì hay đặt đội trưởng Mạt Mạt là mình vào mắt, Mạt Mạt quả thực cực kỳ không vui!

Vì vậy, nó bắt chước theo dáng vẻ nghiêm nghị thường ngày của Daddy, mở hai bàn tay ngắn ngủn ra, bĩu môi ngang ngược đứng trước mặt Yến Cửu giáo huấn con Corso còn cao hơn nó : "Blueberry ~ rụt lại nào. Này, nói nhiều lần rồi, phải xếp hàng, xếp hàng đi nghe không! Phải lịch sự Gâu Gâu!"

Con Corso bị gọi là Blueberry làm ra dáng vẻ nghe không hiểu, tiếp tục bá đạo vô lý đứng ở trước mặt Yến Cửu, mặt dày mày dạn chờ đợi chủ nhân lớn rủ lòng thương.