Chương 6

Hắn hờ hững nói, “Chẳng lẽ không phải anh thích Omega khác à?”

“Ai nói anh…”

Anh ta còn chưa nói xong, Vân Phi đã cướp lời, “Thì là anh không thích Alpha thật mà.”

Alpha thích Alpha là chuyện sẽ khiến người ta cười nhạo.

Vân Phi là một ví dụ cụ thể, không ai chấp nhận một Alpha nhu nhược như hắn lại thích Omega.

Nhưng Thiều Sơ… không ai nghĩ tới, ai cũng cảm thấy anh ta chỉ đang chơi đùa Vân Phi thôi, bản thân anh ta cũng thấy như vậy nên mới công khai quan hệ của hai người mà không kiêng dè gì, vì không ai cho rằng Thiều Sơ sẽ thích Alpha.

Nghe thấy câu nói này, Thiều Sơ á khẩu.

Anh ta không thể nói là mình thích Alpha được, không có Alpha nào thích Alpha cả, ai cũng có tính chiếm hữu cao, thích nhau là bị điên!

Vân Phi nhếch môi, không ngoài dự đoán của hắn, “Nếu đã thế thì chúng ta chia tay trong êm đẹp đi, sau này có gặp lại trong học viện thì còn chào hỏi nhau được.”

Nói xong, hắn bước ra ngoài.

Thiều Sơ không ngờ quan hệ giữa mình và Vân Phi lại bị cắt đứt trong lúc hoảng hốt như thế, cảm giác không cam lòng khó nói nên lời trỗi dậy trong lòng anh ta. Anh ta nhìn bóng lưng của Vân Phi, nhìn đường nét đẹp đẽ trên thân thể kia, cảm giác không cam tâm kia tăng vọt tới đỉnh.

Chưa từng thấy ai hẹn hò yêu đương mà thảm như mình, chưa lên giường với người ta thì người ta đã chạy mất.

Dây thần kinh căng thẳng trong đầu Thiều Sơ đứt lìa, anh ta lạnh lùng nói, “Ai cho phép em chia tay với anh?”

Vân Phi khựng lại, hắn nghiêng đầu nhìn anh ta, nghe anh ta nói tiếp, “Tất nhiên là anh không thích Alpha như em rồi, nhất là loại Alpha giống Omega nhưng lại không phải Omega, trong các Alpha, lại có loại người suy đồi như em, đúng là đáng xấu hổ.”

Cuối cùng Vân Phi cũng quay người lẳng lặng nhìn anh ta.

“Trời sinh Alpha mạnh mẽ hơn người, còn em thì vừa yếu đuối vừa vô dụng, còn muốn hẹn hò với Alpha như Omega sao? Nhưng tốt xấu gì Omega cũng có thể cho Alpha pheromone, còn em thì chẳng làm được nữa, đúng là đáng kinh tởm…”

Giờ phút này, Thiều Sơ như mất hết lý trí, anh ta thốt ra những lời nói hạ thấp Vân Phi khi anh ta nói chuyện với những Alpha khác ra, như thể muốn hạ bệ Vân Phi bằng mọi giá.

Anh ta càng nói càng mất kiểm soát, mà Vân Phi thì vẫn bình tĩnh như trước, hắn chờ anh ta một lát, sau khi anh ta dừng lại, hắn mới nói, “Anh nói xong rồi à?”

Câu nói này như hòn đá bị ném xuống mặt hồ, khiến Thiều Sơ tỉnh táo lại, sau khi nhận ra mình vừa nói cái gì, anh ta hơi trợn mắt, không giấu được vẻ sợ hãi trong ánh mắt.

“Hóa ra là anh nghĩ thế.” Vân Phi lạnh nhạt nói, thậm chí hắn còn mỉm cười ôn hòa, “Cách dạy dỗ thiếu gia của nhà Thiều công tước đúng là… chỉ đến thế là cùng.”

“Tôi không làm phiền hứng thú của anh và Omega kia đâu.”

“Không, không phải.” Thiều Sơ hoảng sợ, bối rối, trong chốc lát, anh ta không nhớ tới việc phản bác câu nói của Vân Phi mà vội đáp, “Anh không đồng ý chia tay!”