Một ngày ba bữa của Brando cùng hai người con trai luôn là Taylor làm.
Lúc trước Taylor nghĩ đến chuyện đến công ty Brando giúp hắn làm việc, nhưng Brando chỉ lạnh lùng nhìn cậu một cái, Taylor liền không bao giờ đề cập đến vấn đề đó nữa.
Từ đó về sau, Taylor luôn ở trong biệt thự chăm sóc cho Brando, ba bữa đều do cậu tự tay làm để có thể gϊếŧ thời gian.
Thói quen dùng cơm của ba người không giống nhau, Brando thích ăn đồ ăn Italy, mà hai người con trai, Felande còn đỡ, tuy rằng bình thường có chút nghịch ngợm, nhưng mà cái gì cũng ăn không kén chọn.
Anka lại không thế, nó chỉ ăn thịt, sữa và bánh bao, ngoài những thứ đó ra thì có vẻ không ăn gì khác, vô cùng kén chọn, chính là tính cách điển hình của quý công tử được nuông chiều từ bé.
Taylor lúc đầu rất kinh ngạc, con của mình sao có thể có tính cách kỳ quái như vậy.
Nói thật, điểm này rất giống Brando, nói một là một, bá đạo, quật cường lại trầm mặc ít lời —— đương nhiên, trừ bỏ lúc ở cạnh anh trai.
Thân thể Anka gần đây không tốt, bữa tối Taylor nấu sữa cho nó, còn làm một ít thịt gà thái hạt lựu.
Brando, Taylor và Felande thì ăn như bình thường, đồ ăn Italy.
Lúc Brando đi ra khỏi thư phòng, đứng ở lầu hai nhìn xuống cũng không thấy Taylor ở trong bếp.
Trên bàn cơm là bữa tối đã chuẩn bị xong.
Hắn lập tức đi đến phòng ngủ của bọn nhỏ, sau đó dừng chân ở cạnh phòng ngủ, nhìn chằm chằm vào Taylor trong phòng.
Taylor đang ngồi ở trên giường đút thức ăn cho Anka, trên tay cầm thìa bạc, đút từng chút sữa một cho Anka. Felande ngồi ở bên cạnh, lẳng lặng nhìn em trai tái nhợt gầy yếu của mình ăn cơm.
"An An, há to mồm, a ——" Taylor làm mẫu.
Anka không chút biểu tình há to miệng nuốt sữa xuống.
Taylor nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Anka, vui vẻ nở nụ cười, đưa tay nhéo nhéo khuôn mặt Anka, trong thanh âm mang theo ý cười "An An con giống hệt cha con vậy."
Anka im lặng nhìn Taylor một chút, sau đó thản nhiên nói "Ba ba, vẫn là để sữa ở đây đi, con có thể tự uống."
Taylor lắc đầu, "Không được, cứ để ba ba đút cho con."
Anka đột nhiên ngẩng đầu, con ngươi màu xanh nhạt thẳng tắp nhìn vào Taylor, giọng điệu lãnh đạm "Ba ba, con có thể tự uống."
Taylor mím môi, thời điểm Anka nói như vậy có nghĩa là đã quyết định.
Vì thế Taylor hậm hực đặt sữa lên bàn cơm nhỏ trước mặt Anka, đứng dậy nói với Felande "Lan Lan, chú ý em."
"Con biết rồi, ba ba."
Taylor tràn ngập tình thương của cha lúc này mới lưu luyến đứng dậy.
Lúc ra cửa mới nhớ tới Brando còn đang ở trong thư phòng.
Vì thế Taylor đi vào thư phòng, phát hiện Brando vẫn ngồi ở bàn làm việc, trước mắt đặt một quyển sách.
"Brando, bữa tối đã xong, đi ăn cơm thôi."
Brando im lặng ngẩng đầu, sau đó đứng dậy đi ra.
"Anh ăn trước đi, em bưng cơm của Lan Lan lên." Taylor cười nói.
Brando gật đầu, ngồi ở bàn ăn bắt đầu chậm rãi ăn cơm.
...
Cơm chiều xong xuôi, Taylor thu dọn chén đĩa đặt ở trong bồn, chờ người hầu ngày hôm sau tới rửa.
Sau đó vặn nước chuẩn bị bắt đầu tắm rửa.
Đứng ở trong phòng tắm, Taylor vặn vòi nước rồi cởϊ qυầи áo.
Brando kéo cửa đi vào, chỉ cần không có việc gì quan trọng, hắn đều sẽ tắm cùng cậu.
Taylor cởϊ qυầи áo của mình xuống, chỉ mặc quần đùi màu đen quay đầu cởϊ qυầи áo cho Brando.
Brando chìa ngón tay thon dài về phía sau nghịch tóc Taylor, bắt đầu hôn vành tai và sườn mặt cậu, Taylor thở dốc vài tiếng, ngẩng đầu ôm cổ Brando hôn thật sâu.
Sau đó hôn một đường xuống dưới, cho đến khi quỳ trên mặt đất, ngậm vào Brando.
Brando đan tay vào tóc Taylor, cúi đầu thở dốc, Taylor cố gắng nuốt Brando vào, hai tay mềm nhẹ xoa bắp đùi thon dài của hắn.
Đùi và ngực Brando rất nhạy cảm, đây là kinh nghiệm Taylor rút ra sau từng ấy năm hầu hạ Brando.
" Đêm nay không muốn làm phải không?" Brando thấp giọng hỏi.
Taylor liếʍ liếʍ miệng, ngẩng đầu lên nuốt thứ dịch của Brando xuống, sau đó mở to mắt nhìn Brando nói "Em lo cho Anka, em muốn ngủ cùng bọn nhỏ."
Brando không nói gì, đứng dậy cùng tắm với Taylor.
Taylor biết ba và mẹ mình có mình từ rất sớm, thanh niên bây giờ đều sớm kết hôn.
Nhưng không nghĩ tới nuôi đứa nhỏ vất vả như vậy, mỗi ngày đều lo lắng.
Khi Taylor tắm rửa xong, giúp Brando mặc quần áo, sau đó mặc đồ ngủ đi tới phòng Felande và Anka.
Hai người con trai đang tựa trên một chiếc gối thật to đọc manga.
Taylor đẩy cửa đi vào.
Felande kinh ngạc kêu một tiếng, "Ba ba!"
Anka cũng ngẩng đầu nhìn Taylor.
Taylor cười nói "Ngạc nhiên không! ~", "Ba ba đêm nay ngủ cùng các con! ~ "
Qua ngọn đèn nhìn sang, Anka so với Felande gầy hơn nhiều, không khỏe mạnh được như Felande, cả người thoạt nhìn gầy yếu vô cùng, sắc mặt tái nhợt, có chút giống một búp bê sứ tinh xảo, khi lẳng lặng ngồi một chỗ nhìn một chút cũng không có sinh khí, tối tăm mà yên lặng.
Taylor đau lòng đi tới, đưa tay ôm Anka vào trong lòng, "An An, chỉ cần ba ba và cha ở đây, con sẽ không có việc gì... Con không biết, ba ba yêu con thế nào..."
Anka chỉ im lặng để Taylor ôm lấy, đứa bé này luôn nói rất ít, Taylor cũng đã quen, bởi vì Brando cũng rất ít nói, ở lâu, cậu cũng không cảm thấy gì.
Chăm sóc Brando mấy năm nay, tính cách Taylor cũng dần trở nên phù hợp với Brando.
Taylor để hai người con trai đọc manga trong chốc lát, sau đó đọc mấy truyện cổ tích rồi chuẩn bị tắt đèn ngủ.
"Lan Lan, ôm ôm." Anka trở mình, chôn đầu trong ngực Felande.
Felande cúi đầu hôn một cái lên miệng Anka, sau đó ôm Anka vào trong lòng.
Taylor cười nhìn hai người con trai, trong lòng tràn ngập ngọt ngào.
Đại khái là bị Anka đột nhiên té xỉu lần trước hù sợ, một đêm này Taylor ngủ không ngon.
Ngủ được một lúc lại đứng dậy duỗi ngón tay phía dưới mũi Anka, thử xem có hơi thở hay không.
Cảm nhận được hơi thở nhẹ nhàng của đứa nhỏ mới có thể an ổn nằm ngủ.
Nhìn thời gian, đã là nửa đêm 0h.
Taylor lại một lần nữa đứng dậy xem thử Anka có thở hay không, phát hiện Anka đang an an ổn ổn ngủ, Taylor lúc này mới yên tâm, quyết định lần này cần ngủ thật say.
Taylor thở dài một hơi, nằm xuống.
Đột nhiên, cửa bị đẩy ra, Taylor mở to hai mắt, phát hiện là Brando đứng ở cửa.
Taylor nhất thời không biết nên nói gì, hai mắt chỉ có thể thẳng tắp nhìn về Brando.
Ánh trăng mông lung xuyên thấu qua màn cửa sổ lụa mỏng màu hồng nhạt, tóc quăn thật dài màu hoa hồng tùy ý rũ trên vai trái, ánh trăng hoà vào bóng tối, sắc mặt Brando yên lặng, chỉ thấy hình dáng đôi mắt và cánh môi đỏ thẫm.
Brando chỉ mặc quần đùi màu đen, lập tức đi tới bên giường Taylor, cậu trơ mắt nhìn hắn đi tới, nhưng không lên tiếng.
"Taylor." âm thanh Brando trước sau như một lạnh như băng.
Taylor lúc này mới kịp phản ứng, trong bóng tối nhìn về phía Brando, thấp giọng hỏi, "Brando, sao anh lại qua đây?"
Brando cái gì cũng không nói nằm ở bên cạnh Taylor, nghiêng người ôm Taylor vào trong lòng, trầm giọng nói bên tai Taylor "Không có em, tôi không ngủ được."
Trong bóng đêm, mặt Taylor đỏ bừng, quay đầu hôn Brando một cái, sau đó lấy chăn của mình đắp cho Brando, "Mau ngủ đi, ngày mai không phải anh còn có việc sao?"
Brando không tiếng động gật đầu, hai má gầy yếu cọ xát cổ Taylor, đầu Taylor gối lên cánh tay phải của hắn, tay trái Brando từ phía sau ôm eo Taylor, cậu cảm thụ được hơi thở hòa với mùi thơm cơ thể thoang thoảng của Brando.
Phía sau truyền đến tiếng hít thở đều đều của Brando, Taylor cũng rất nhanh chìm vào cảnh trong mơ.
...
Chính phủ Mĩ sau khi ban hành lệnh cấm rượu lập tức nghiêm khắc chấp hành, các công ty đều phải chịu tổn thất theo từng cấp độ, rất nhiều công ty nhập khẩu rượu hoặc là phải đóng cửa hoặc là phải đổi nghề.
"Brando, bởi vì lệnh cấm rượu đề cập đến vấn đề tôn giáo —— nhất là phần lớn giáo đồ phái Thanh Giáo* hết sức ủng hộ, lúc này đây chính phủ Mĩ chấp hành nghiêm khắc cho nên tình huống rất có lợi với chúng ta. Ta có rất nhiều đồ uống từ bờ Tây Hải buôn lậu tới. Có thể mất khá nhiều thời gian, nhưng chắc chắn sẽ đến."
* phái Thanh Giáo (giáo phái ở nước Anh, thế kỉ XVI- XVII) Brando gật đầu, "Thời gian có thể dài một chút, sau khi đồ uống ở quốc nội hết, chúng ta có thể tận dụng nâng giá lên.
Nhưng là thông qua các công ty nhỏ để nâng giá, mà cho dù cuối cùng phát sinh bất cứ chuyện gì cũng không thể truy xét đến chúng ta.
Cậu tốt nhất đi đăng ký một công ty, giả làm một người đại diện cho công ty là được, khi nào lên đến đỉnh thì phải ngừng lại, đã biết chưa?"
Andrea kinh ngạc phát hiện, mình giống như quên điểm này, đây chính là chuyện rất quan trọng, chính phủ lại rất để ý. Nếu Brando vì vấn đề này mà bị truy xét, như vậy tổn thất cả gia tộc quá nghiêm trọng.
Andrea âm thầm bội phục tâm tư Brando. Mình vẫn là không đủ cẩn thận.
"Đúng rồi, " Brando còn nói, "Andrea, quân sư của tôi, thứ lỗi tôi hỏi một câu, cậu năm nay bao nhiêu tuổi?"
Andrea rất kinh ngạc, Brando lại sẽ hỏi vấn đề không liên quan đến công việc, nhưng vẫn thành thực nói "22 tuổi."
Brando tự mình rót cho mình và Andrea một chén rượu, "22 tuổi, Orwell đã có ba đứa con, vì sao cậu không kết hôn?"
Trong ánh mắt Brando hiện ra sự quan tâm.
Mặt Andrea trầm xuống.
Brando không lên tiếng uống một ngụm rượu, chờ Andrea trả lời.
Andrea lộ ra khuôn mặt rất bi thương ít khi thấy, y thấp giọng nói "Brando, đó là một câu chuyện bi thương."
Taylor lúc này đi đến, thấy vẻ mặt Andrea liền giữ im lặng ngồi ở bên cạnh Brando.
"Chúng tôi sẽ lắng nghe. Andrea, bạn của tôi, chúng tôi sẽ luôn ở bên cạnh cậu."
Khi Brando nói những lời này, không có biểu cảm gì, nhưng Taylor và Andrea biết hắn nói thật lòng.
Andrea cười cười, "Tôi có một người yêu, chúng tôi sống cạnh nhau từ khi còn nhỏ, cô ấy rất đẹp, là một cô gái Italy trầm lặng..."
Chuyện rất đơn giản, nhưng lại vô cùng động lòng người và bi thương.
Thanh mai trúc mã mến nhau, vốn là đã quyết định cùng một chỗ.
Andrea đến nay vẫn nhớ rõ bộ dáng người yêu mình, tóc dài màu vàng, mắt to màu lam nhạt, luôn ngượng ngùng mà kiên định nhìn về phía mình.
Bọn họ vốn không phải ở khu bếp âm phủ, mà là khu Brooklyn, sau cha Andrea xảy ra chuyện, cả nhà hắn liền rời khỏi Brooklyn đi tới khu bếp âm phủ hỗn loạn, không liên hệ với bất kì ai quen biết lúc trước.
Một năm không tin tức, lúc trở về, mới biết được cô gái đó nghĩ cả nhà Andrea đều bị bắt đi, tương tư thành bệnh, hậm hực mà chết, sau khi Andrea rời khỏi hơn nửa năm liền chết ở trên giường.
"Chính là như vậy."
Andrea thương cảm mà hờ hững nói, "Lâu rồi sẽ không thương tâm như vậy, nhưng là, lời hứa của tôi đối với cô ấy là vĩnh viễn không thay đổi.
Tôi sẽ không kết giao với bất kì ai, cũng sẽ không làm bừa với mấy cô gái khác, tôi sẽ giữ vững thề ước. Cho nên, tôi sẽ không kết hôn."
Taylor đỏ hồng mắt nhìn về phía Andrea, Brando nắm tay hắn nói "Andrea, cô gái của cậu sẽ cảm thấy kiêu ngạo vì cậu, cậu là đàn ông Sicily chân chính."
Andrea nhếch miệng cười với Brando.
Brando gật đầu, vỗ bả vai Andrea "Tôi định mua biệt thự cách vách, tính toán đón người nhà của cậu và Orwell đến ở, như vậy tôi có thể chăm sóc bọn họ tốt hơn."
Andrea kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Brando."Brando..."
Brando thản nhiên phất tay, cắt đứt lời nói tiếp theo của Andrea, "Tôi sớm đã quyết định rồi, chỉ là chờ để hỏi chuyện kết hôn của cậu. Hiện tại, chuyện này giao cho cậu lo liệu, cậu đi mua biệt thự, chi tiết giá cả rõ ràng đến lúc đó cậu đăng báo sẽ tốt hơn."
Andrea thẳng tắp nhìn về phía Brando, đã khôi phục vẻ mặt hờ hững, cúi đầu nói "Tôi đã biết."