Chương 15: Giành được danh dự (1)

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:

Mọi người nhất định cảm thấy mấy người chuyên gϊếŧ người phóng hỏa, gian da^ʍ, bắt người cướp của, không chuyện gì không làm mới là xã hội đen. Nhưng thật ra những người đó đều là loại phạm tội vớ vẩn mà thôi. Xã hội đen, nhất là thời Mafia phát triển nhất cũng không phải việc ác nào cũng làm, bọn họ không chèn ép người bình thường mà dùng khả năng của chính mình để kiếm tiền, tranh giành quyền lực cùng chính phủ. Hơn nữa bọn họ luôn tích cực đánh bóng danh tiếng của bản thân trong xã hội.

Brando dưới ngòi bút của Phương Phương chính là người đàn ông như vậy, có dã tâm cực lớn, nhưng cũng không phải hạng đầu đường xó chợ. Cũng không phải phú nhị đại* hay quý công tử cả ngày ăn uống, chơi gái, cờ bạc khoe của.

*Con cái có cha mẹ giàu có

Người đàn ông như Brando mới là thành phần xã hội đen thực sự.

—— chỉ rõ ý kiến cá nhân, để tránh có mấy đứa nhỏ cho rằng Brando không quyết đoán.

Hơn nữa, Italy luôn có truyền thống như này: coi việc mại da^ʍ và chơi gái là hổ thẹn, nhục nhã.

Chương này tôi sẽ tinh tế tỉ mỉ viết, cho nên, có thể tương đối dài, đứa nhỏ không thích trường văn, tốt nhất không nên đọc! Yêu mọi người (3)

~~~

Quả nhiên giống như Brando đoán, sau khi Scott bị xử lý cũng không có ai tìm Brando tính sổ, cảnh sát cũng không đến tìm Brando gây phiền phức. Bọn họ thật ra cảm thấy rất vui vẻ, bởi vì ở trong mắt cảnh sát, Scott là đồ cặn bã, mọi người đã sớm muốn "dọn dẹp" gã.

Mà ở trong mắt xã hội đen, Scott mềm nắn rắn buông*, chính là tay sai ở cục cảnh sát, Scott rất thích chèn ép mấy người già đáng thương không có con cái bảo vệ.

* ví thái độ tuỳ theo từng đối tượng, từng trường hợp mà xử sự, với kẻ tỏ ra yếu đuối thì lấn át, bắt nạt, nhưng với người tỏ ra cứng cỏi thì lại mềm mỏng, nhân nhượng.

Cho nên, tất cả mọi người đều coi chuyện này là chuyện phải hân hoan vui vẻ.

Hơn nữa tất cả mọi người muốn biết, rốt cuộc là ai đã gϊếŧ Scott?

Orwell hỏi Brando có phải hắn thả tin tức mình gϊếŧ chết Scott ra không?

Brando nâng chén rượu trên tay, liếc mắt nhìn Orwell một cái, "Cậu cảm thấy thế nào?" Brando hỏi, khóe miệng nhẹ nhàng kéo lên.

Nguyên lai tin tức Brando gϊếŧ chết Scott là truyền từ khu bếp âm phủ ra đây.

Ở trong mắt mọi người, Brando được cho là "Người đáng được tôn trọng " .

Đầu tiên là ấn tượng của các cư dân địa phương đối với Brando đều tốt. Tiếp theo bởi vì Brando đến từ Sicily Italy, mà nơi đó là nguồn gốc của xã hội đen, cho nên xã hội đen trên khu đất này đều án binh bất động*. Bọn họ nghĩ Brando cũng là một phần tử xã hội đen Sicily chính gốc nên không ai dám can đảm tự tiện lại đây thu phí bảo hộ.

*tạm thời không hoạt động, chờ xem tình hình

Trên khu đất này Brando chính thức trở thành "ông chủ", mà Orwell và Taylor là hai trợ thủ của hắn.

Brando cũng không vì được dân bản xứ tôn kính mà trở nên ngạo mạn, hắn vẫn khiêm tốn như trước, ở ngã tư đường gặp mấy người ăn mày vẫn sẽ cho tiền.

Đây là việc mọi người đều biết, tận mắt nhìn thấy, Brando cũng không thay đổi thành vênh vênh váo váo. Lời khen tốt về Brando cũng càng ngày càng nhiều.

Thậm chí một vài gia đình tốt cũng bắt đầu tin cậy người như vậy.

Kỳ thật Brando cũng không phải là người nho nhã lễ độ gì. Hắn biết là muốn được người khác tôn trọng thì phải tôn trọng người khác trước. Làm người cần khiêm tốn lễ phép, đây là một chiến lược của hắn, một loại không giống mấy băng nhóm xã hội đen khác làm người ta chán ghét.

Brando đi một bước nắm hết khu này, nhưng hắn vẫn giữ thói quen cũ ở trong cửa hàng cùng Taylor, ngồi đằng sau điều khiển mọi việc, không gây ồn ào.

...

Bởi vì Brando bằng năng lực, dũng khí và phẩm chất của mình lấy được tin tưởng của dân bản xứ, nên rất nhiều người ở khu này khi gặp vấn đề đều thích tìm Brando nhờ vả, mà Brando ai đến cũng không từ chối, tận lực làm hết sức mình.

Brando biết, mọi thứ trên thế giới này, nhất là quyền lực và tiền tài, không phải ngồi nghĩ mà có được. Cần từng bước từng bước trải qua thử thách kiên nhẫn và nghị lực mới có thể nắm thực quyền trong tay mình.

Đối với thứ mình muốn có được, Brando có kiên nhẫn và nghị lực vượt xa người thường. Đây cũng là một trong những nguyên nhân cơ bản nhất để hắn xây dựng đế chế ngầm trên cả Mĩ Quốc sau này.

Cho nên, Brando như một nguyên thủ quốc gia, xử lý từng chuyện một, kể cả những chuyện nhỏ trong sinh hoạt, mà những chuyện nhỏ nhặt này đều sẽ dần dần giúp hắn tích lũy kinh nghiệm và danh dự để sau này phát triển.

Lúc gần chín giờ, Taylor dẫn theo một cô gái Italy vào trong nhà.

Nói là có chuyện muốn hỏi ý kiến Brando.

Brando tiếp đãi cô rất tử tế.

Cô gái này khoảng hai mươi, hơn Brando 5-6 tuổi, ở gần đây, cũng là di dân đến từ Sicily Italy, cuộc sống khó khăn nhưng cố gắng kiếm tiền một cách trong sạch.

"Taylor, rót cho Lisa một cốc nước ấm."

Brando nói với Taylor, sau đó quay đầu, lấy thái độ vô cùng khiêm tốn nói chuyện với cô gái này, "Lisa. Chúng ta đều đến từ Sicily, tôi nhất định sẽ cố hết sức giúp cô, cho nên, cô có thể nói ra khó khăn của bản thân."

Lisa dường như không thể tin được vào lỗ tai và ánh mắt của mình. Brando này là một người nổi tiếng ở đây, thế nhưng lại nghiêm túc cùng mình nói chuyện như vậy. Còn lấy một giọng điệu chuẩn mực giữa nam và nữ Italy mà mình rất quen thuộc để nói chuyện, nháy mắt Lisa liền tin tưởng nhân phẩm Brando.

Taylor bê nước lên, "Uống đi, có vấn đề gì liền nói với Brando, hắn nhất định sẽ giúp cô." Taylor cười nói.

Lisa uống một hớp nước, ánh mắt vẫn câu nệ như trước không dám nhìn thẳng Brando, gương mặt mang theo hơi thở quý tộc quyến rũ yêu mị ít có ở đàn ông Italy mà so với phụ nữ còn hấp dẫn hơn hơn. Lisa cúi đầu thấp giọng nói "Thật xin lỗi muộn như vậy còn đến tìm anh. Tôi nghe người khác nói, anh là một người đáng tin cậy, cho nên tôi liền thử tới đây."

Brando vỗ vỗ bả vai Lisa, "Cứ nói ra khó khăn của cô đi, không phải sợ."

Lisa gật gật đầu nói: "Tôi năm trước mới chuyển đến đây, năm nay 20 tuổi. Vì thích sự giàu có của Mĩ Quốc, cho nên tôi cùng rất nhiều người Sicily đến nơi này. Nhưng mà tôi không giống như mấy kĩ nữ ở đây, sống nhờ vào mua bán thể xác. Tôi vẫn giữ gìn trinh tiết của mình, nỗ lực kiếm tiền, hi vọng một ngày có thể có được cuộc sống mình muốn, các em ở quê nhà có thể sống tốt hơn."

Lisa lau nước mắt, Taylor săn sóc đưa cho cô khăn tay, Lisa cảm ơn sau đó tiếp tục nói "Nhưng chủ của tôi năm nay, chính là ông chủ phòng ca vũ (chính là Karaoke) "Lam Đảo" chỗ tôi làm việc, nhất định bắt tôi phải tiếp khách. Tôi vốn chỉ ca hát, nhưng bọn họ lại bắt tôi bán trinh tiết! Tôi không muốn, ông ta liền không trả tiền công cho tôi. Hiện tại tôi không có tiền đóng tiền thuê nhà, ông ta nói, nếu tôi không đi tiếp khách, sẽ gọi người cắt đứt chân tôi..."

Lisa lại khóc.

Taylor vẻ mặt giận giữ, mà Brando vẫn không thay đổi gật đầu, sau đó vỗ bả vai Lisa nói "Lisa, là đồng hương của tôi, tôi sẽ giúp cô. Nên cô không cần lo lắng, tôi sẽ giúp cô có thể làm việc như trước."

Lisa đứng lên cảm ơn lần nữa, cuối cùng mới rời đi.

"Mấy thương nhân tham tiền thật không ra gì!" Lisa đi rồi, Taylor căm giận nói.

Brando vừa uống rượu vừa gật đầu "Thương nhân không phải đều tham sao? Nếu không thì sao là thương nhân? Nhưng tên người Ý Robert này quá ngu xuẩn. Cho dù là hám lợi, cũng phải dùng phương pháp khiến người ta đồng ý chứ không phải bắt người ta làm gì. Người không tôn trọng với nhân viên như vậy, sớm hay muộn đều sẽ phải chịu thiệt." Brando nghiêm túc nói.

Taylor ngồi ở phía sau Brando, cái hiểu cái không gật đầu.

Taylor phát hiện, Brando đối với mình và người khác thậm chí là cả bối cảnh hay tiền bạc, đều có thể phân tích vô cùng thấu đáo lại chặt chẽ cẩn thận. Hắn không nói nhiều, nhưng chỉ cần hắn nói, nhất định sẽ làm.

"Taylor, chúng ta đi ngủ đi, tối mai tôi sẽ tới phòng ca vũ kia."

Brando đưa tay xoa nhẹ đầu Taylor rồi đứng dậy đi đến phòng ngủ, cả người Taylor run lên, đi vào theo Brando.

...

Ngày hôm sau vẫn bận rộn như cũ, cũng không phải buôn bán đắt hàng gì, mà là rất nhiều người đến đây, tỏ rõ sự kính trọng với Brando.

Đầu tiên tới là mấy ông chủ sòng bạc ngầm ở khu bếp âm phủ.

Trên khuôn mặt bọn họ mang theo kính trọng rõ ràng đến "thăm hỏi" Brando, hi vọng mình có thể nộp "phí" cho Brando, mỗi tháng 20 đôla, chỉ cần vài ngày mỗi tháng Brando bỏ chút thời gian đến tham quan một vòng sảnh bạc của bọn họ, chứng minh sòng bạc của họ ở dưới sự bảo hộ của Brando.

Như vậy bọn họ có thể an tâm buôn bán mà không lo lắng bị cục cảnh sát hay mấy băng nhóm khác cố tình gây sự.

Cũng làm cho đám cờ bạc hiểu được, gây chuyện ở sòng bạc này tuyệt đối không có kết quả tốt.

Tiếp theo đến là vài ông chủ của kỹ viện, bọn họ cũng đưa ra yêu cầu như trên, hi vọng kỹ viện của mình được hoạt động dưới danh nghĩa của Brando. Như vậy có thể giảm đi rất nhiều phiền toái không cần thiết trong khu. Cũng làm cho đám đàn ông/đàn bà đến chơi gái/trai biết thân biết phận.

Bọn họ đưa ra ý định mỗi tháng nộp "phí" 30 đôla, nhưng Brando lắc đầu nói, người khác đều đưa hắn 20 đôla, như vậy, mọi người cũng không nên đưa nhiều hơn. Taylor và Orwell đứng ở một bên nhìn thấy vẻ kinh ngạc trên mặt những người đó, sự nể trọng với nhân cách của Brando lại tăng lên.

Cứ như vậy, mỗi tháng Brando lại có thêm ba trăm đôla.

Brando cũng không có yêu cầu bọn họ nộp tiền cho mình. Sau khi Scott chết, Orwell cũng đưa ra ý định có nên đi thu tiền như Scott không.

Brando lắc đầu nói "Đòi tiền người khác, không bằng để người ta tự đưa tiền cho mình."

Mà hành động đó càng làm Brando nhận được sự kính trọng của người trong khu.

Brando sẽ không độc chiếm số tiền này, hắn luôn chia ra một phần cho Orwell. Không đợi Orwell mở miệng, Brando sẽ đích thân mang tiền giao cho Orwell khiến gã thấy với Brando mình cũng là nhân vật hết sức quan trọng. Cứ như vậy, Orwell càng trung thành với Brando.