Ngày hôm sau, Triệu Dư Chân mời bọn họ ăn cơm tại một nhà hàng Trung Quốc cao cấp gần trường trung học Dục Tài, đưa hộp trang sức cho Tả Uyên:
"Đây là bạch ngọc trai Myanmar, người giám bảo của nhà đấu giá các cậu hẳn là đã thấy qua loại này, nếu định giá sẽ là khoảng 30 vạn tệ." Cho dù cô không quá rõ, nhưng ít nhất cũng phải tăng gấp đôi, lại sợ nói quá cao, cuối cùng cũng không được giá này, Tả Uyên ở giữa sẽ khó xử.
"30 vạn tệ?" Tả Uyên không hiểu những thứ này, nhưng một viên ngọc trai bán đắt như vậy vẫn rất hiếm thấy, hơn nữa cậu vốn cho rằng Triệu Dư Chân là con của gia đình bình thường. Cầm lấy sợi dây chuyền tò mò nhìn một chút, Tả Uyên liền đóng cái hộp lại: "Về nhà tôi sẽ đưa cho anh tôi xem, sắp tới có một buổi đấu giá, nếu xác nhận thì liền nhắn tin báo cho cậu."
Ngày hôm qua Triệu Dư Chân đi làm lại một cái thẻ điện thoại, mua một cái điện thoại mới, không cần Tả Uyên mua đền cô, trong lòng Tả Uyên nghĩ cũng rất đẹp, đợi khi nào cậu và Tiểu Chân hẹn hò thì sẽ mua cho cô loại đắt tiền nhất, đến lúc đó hai người họ sẽ dùng điện thoại đôi.
Triệu Dư Chân nhìn cậu bỏ hộp trang sức vào cặp, thở dài trong lòng, nếu sau này có cơ hội, cô nhất định sẽ mua một chiếc tốt hơn trả lại cho vị hôn phu cũ.
Rất nhanh, Triệu Dư Chân liền nhận được điện thoại của Tả Uyên: "Nhà đấu giá nói rằng sẽ ra giá 200 vạn khởi điểm, cần cậu đi ký hợp đồng trong tuần này trước, buổi đấu giá sẽ diễn ra vào tối thứ bảy tuần sau. Nhưng mà, người bên nhà đấu giá nói... Đây là của người kia, là Công chúa nước nào đó trước kia… " Tả Uyên thật sự không nhớ ra, cậu chỉ nghe được một nửa: "Tôi quên mất quốc gia nào rồi, tóm lại là của một Công chúa từng đeo qua, cho nên giá cả rất khả quan.”
Triệu Dư Chân suy nghĩ một chút, thời gian vừa vặn thích hợp.
Mấy ngày gần đây, tiệm phẫu thuật thẩm mỹ kia gọi điện thoại cho cô cả ngày, thúc giục cô đi trả tiền, Triệu Dư Chân làm phiên dịch không kiếm được bao nhiêu, toàn bộ tiền tiết kiệm đều thông qua công ty luật gửi cho La Tú Liên, buổi trưa lúc đưa cơm La Tú Liên lại nhét cho cô hai ngàn.
La Tú Liên biết tuần này cô phải thi, ngày nào cũng nấu canh gà cho cô: "Tiểu Chân, con học tập vất vả như vậy, hay đến ở cùng mẹ đi? Mẹ chăm sóc con, con cũng chuẩn bị tốt cho kỳ thi, không nên ở nhà bạn cùng lớp nữa."
Sau khi Triệu Dư Chân lấy lý do ngủ ở tiệm net, lại nói là ở nhà bạn cùng lớp, nói là ba mẹ bạn học đều đi công tác.
Cô đương nhiên sẽ không ở cùng La Tú Liên, bây giờ mỗi ngày đưa cơm cho cô một lần còn có thể giả vờ, sớm chiều ở chung chỉ sợ La Tú Liên rất nhanh sẽ nhìn ra điểm không thích hợp.
"Không cần đâu ạ, con ở với bạn học rất ổn, cậu ấy học giỏi, bọn con cùng nhau học tập, gần đây con cũng tiến bộ không ít." Triệu Dư Chân rất coi trọng việc thi cử, cho nên vô cùng nghiêm túc, tuy không dám cam đoan, nhưng chắc chắn là tốt hơn thành tích của nguyên chủ rất nhiều.
Nghe vậy, quả nhiên La Tú Liên không nói gì nữa.
"Chuyện mẹ và chú Tăng ly hôn, mấy ngày nữa sẽ mở phiên tòa, con..."
"Con sẽ đến tham dự."
"Con ở cùng bạn học, nhớ chăm sóc bản thân thật tốt, có chuyện gì nhớ gọi điện thoại cho mẹ..." La Tú Liên cảm thấy con gái so hiểu chuyện hơn trước kia rất nhiều, hiểu chuyện đến mức khiến người ta đau lòng, không biết rằng con gái mình vốn đã thay đổi linh hồn.
Sau khi tiễn La Tú Liên đi, Triệu Dư Chân liền trở lại lớp bắt đầu học tập, đối với cô, khó khăn lớn nhất chính là mấy môn xã hội này, nếu để cô đi học mấy môn tự nhiên, chắc chắn sẽ có hiệu quả gấp bội.
Trường kiểm tra hai ngày vào thứ năm và thứ sáu, ngày thứ hai tuần sau đó đã có kết quả và xếp hạng.