Chương 31A

Editor: ThmaiD

Sau khi thấy quản gia bị chính mình dọa xỉu, Hắc quỷ ảnh có chút chột dạ rời khỏi phòng của ông ta ra tới hành lang bên ngoài.

Nhớ lại bộ dạng sợ hãi đến cực độ của quản gia, Hắc quỷ ảnh cảm giác bản thân mình hình như đã ra tay hơi quá chớn rồi, hắn lớn lên thực sự đáng sợ đến như vậy sao? Đang vắt chân lên óc tự hỏi xem nên dùng phương thức dọa người nào không quá đáng quá mà vẫn đủ tính uy hϊếp, lúc đi đến chỗ ngoặt, hắn đột nhiên nhận thấy có điều gì đó không đúng.

Đã thành quỷ rồi, hắn cũng chả thấy sợ hãi gì, quay đầu lại, ngay lập tức chú ý đến một thứ hết sức kỳ quái.

Đó là tấm gương treo ở cuối hành lang.

Ngoài dự đoán là, trong gương lại có thể phản chiếu hình dáng của hắn.

......

Cố Vô Kế nửa tỉnh nửa mê, cậu cảm giác bản thân mình đang ở một không gian vô cùng ầm ĩ.

Tiếng bước chân vang lên dồn dập bốn phương tám hướng, giống như có một đám người đang cố ý chạy xung quanh mình.

Vô số tầm mắt dừng trên cơ thể của cậu, nó khiến cho con người ta cảm thấy cực kì không thoải mái.

Theo bản năng, Cố Vô Kế khẽ mở mắt ra, thì nhìn thấy có rất nhiều "người" đang cúi đầu nhìn mình, ánh mắt của bọn họ tràn đầy mờ mịt, có lẽ chính bọn họ cũng không biết bản thân mình rốt cuộc tồn tại để làm gì.

Nhưng trong tất cả những tầm mắt, chỉ có tầm mắt của một người mang theo vài tia oán độc.

Người đó chính là --

..........

Cố Vô Kế bật tỉnh.

Cậu ngồi dậy, cầm chiếc di động bên cạnh lên, thì phát hiện bây giờ đã là 7 giờ sáng của ngày hôm sau.

Nhớ tới giấc mơ quỷ dị ngày hôm qua, Cố Vô Kế không khỏi nhíu mày, giống như phó bản trước, giấc mơ của cậu nhất định có quan hệ gì đó với chân tướng của phó bản này, nhưng nội dung của nó vẫn còn quá mơ hồ, Cố Vô Kế tạm thời chưa thể suy đoán ra cái gì.

Khi quan sát hướng của căn phòng, Cố Vô Kế đột nhiên dừng lại một chút.

Căn phòng này, không thích hợp.

Không, không chỉ có căn phòng này, toàn bộ không gian bên trong căn biệt thự nhà họ Trình, lúc này, đều không thích hợp.

.......

Trình Gia ngủ tạm trên sofa một đêm, cơ thể nhức mỏi vô cùng, nhìn thấy Cố Vô Kế ngồi ở trên giường, vẻ mặt nghiêm túc nhìn bản thân mình chăm chú, hắn không khỏi hít một hơi thật sâu, sống lưng uể oải tức khắc dựng thẳng lên: "Có, có chuyện gì sao? Cố đại sư?"

Cố Vô Kế duỗi tay giữ lấy cằm của Trình Gia, từ từ nâng lên, cẩn thận quan sát.

Trong một khoảng cách gần đến như vậy, Trình Gia đến thở cũng không dám, hắn sao dám có suy nghĩ không an phận đối với Cố đại sư chứ, nhưng được idol nâng niu ngắm nghía kỹ càng như thế này thì một fanboi chân chính như tui sao có thể không khẩn trương a! Hơn nữa, vẻ mặt của Cố đại sư lúc này lại cực kỳ nghiêm túc á, chẳng lẽ tui đã chết mất rồi!!

Cuối cùng Cố Vô Kế cũng buông lỏng tay ra, ngữ khí thả lỏng hơn: "Ân, cậu đúng là Trình Gia."

"Cố đại sư, ý của ngài là?" Trình Gia cả người đều không tốt: "Chẳng lẽ tôi còn có thể không phải là Trình Gia sao?"

"Không nhất định, cậu nhìn thử xem, có phải căn phòng này rất khác so với lúc đầu đúng không?" Cố Vô Kế nói.

"Hình như đúng là như vậy, nó cứ quái quái kiểu gì í." Trình Gia quan sát khắp nơi, nhưng căn phòng này vốn không phải phòng của hắn, ngày hôm qua bởi vì quá mệt mỏi chờ nên không để ý nhiều lắm, nhìn nửa buổi cũng không thấy có gì khác lạ, chỉ cảm nhận được một cỗ hơi thở quỷ dị không nói nên lời.

"Tất cả đồ vật trong phòng đều bị đảo lại, phương hướng ngược lại hoàn toàn so với ngày hôm qua." Cố Vô Kế trầm ngâm, kéo một bên rèm cửa ra, thì thấy một tấm gương lớn xuất hiện trong tầm mắt, cơ hồ phản chiếu lại toàn bộ khung cảnh trong phòng: "Thật giống như... Chúng ta đã tiến vào thế giới trong gương."

Nếu không phải lúc đầu Trình Gia có nhắc tới chiếc gương tạo cho hắn cảm giác không khỏe, chỉ dẫn của hệ thống cũng nhấn mạnh vào sự quỷ dị của tấm gương trong biệt thự Trình gia, thì Cố Vô Kế khó có thể phát hiện ra điều khác thường này ngay từ đầu.

[Không sai, vào lúc này, cậu đã phát hiện ra, nơi này, chính là thế giới trong gương.]

[Nhiệm vụ chủ tuyến new: Điều tra mối quan hệ giữa thế giới trong gương đối với thế giới hiện thực, biết được chân tướng năm đó tại Trình gia.]

Nghe lời khẳng định của hệ thống, Cố Vô Kế càng thêm xác định suy đoán của chính mình là đúng đắn.

"Cái, cái gì?" Theo lời nói của Cố Vô Kế, Trình Gia lúc này mới phát hiện ra, phương hướng của tất cả nội thất trong phòng đều trái lại so với trước kia, hắn sợ tới mức sắc mặt trắng nhợt lại: "Chúng ta phải làm sao bây giờ?"

"Không cần lo lắng, đã có lối vào thì kiểu gì cũng phải có lối ra, mọi chuyện đều có phương pháp giải quyết riêng của nó." Cố Vô Kế duỗi tay chạm nhẹ vào mặt gương trước mắt, liền cảm nhận được một cỗ âm khí nồng đậm, nhưng vô pháp xuyên qua.

Cũng không biết đêm qua bọn họ tiến vào trong này kiểu gì a!

Cố Vô Kế lại duỗi tay kéo nốt bên rèm còn lại ra, từ trên cửa sổ sát đất nhìn ra bên ngoài, thì thấy, xung quanh biệt thự còn có một đám sương mù xám xịt che phủ, đám sương mù đó đem toàn bộ nơi này vây lại kín mít, ánh mặt trời cũng không thể xuyên qua nó, toàn bộ không gian biến thành một mảnh âm u nặng nề.

Hoa viên nguyên bản vô cùng tinh xảo mỹ lệ, hiện tại lại khác hoàn toàn so với lúc trước, nó đã bị thứ gì đó hủy hoại tàn phá mà trở nên cực kì tàn tạ, heo hút, giống như lâu rồi không được trải qua bàn tay chăm sóc tưới tắm của con người, cây cối ngoài vườn với những hình thù dị dạng đang không ngừng hấp thụ từng đợt sương đen giống như sâu bên trong nó vẫn luôn cất dấu một con quái vật khủng bố.

Lấy luôn cái cảnh tượng này đi quay phim kinh dị thì kiểu gì cũng nổi tiếng a.

"Xem ra kế hoạch lúc đầu không thể triển khai được nữa, bây giờ cho dù có chạy cũng không thể thoát khỏi nơi này. Di động đã bị cắt mất tín hiệu, không thể kêu gọi sự hỗ trợ từ bên ngoài." Cố Vô Kế phân tích tình huống, trong lòng cũng không cảm thấy quá bất ngờ, đây chính là phó bản của hệ thống a, đâu có dễ dàng buông tha cho người bên trong quay trở về chứ, chỉ không biết người đưa bọn họ vào không gian quỷ dị này rốt cuộc là ai.....

Thế giới trong gương này, nói không chừng, ngay từ đầu, đã có "người" nào đó tồn tại.

Trình Gia cảm thấy bất an đến cực điểm, nhưng bởi vì có kinh nghiệm nhiều lần đυ.ng quỷ, cho nên cũng không bị dọa đến choáng váng như mấy lần đầu, đối với tình huống hiện tại vẫn giữ được lý trí để tự hỏi, hắn đột nhiên nhớ ra cái gì đó: "Cố đại sư, hắn ảnh quỷ đã trở về chưa vậy?"

Cố Vô Kế lắc đầu: "Nó chưa trở về."

"Không phải chứ." Trình Gia vẻ mặt như ăn phải shit, đau đớn mở miệng: "Chẳng lẽ cả đêm qua nó đi lêu lổng với bọn quỷ trong biệt thự, rồi bị bọn quỷ trong biệt thự mua chuộc thành công, bản năng ác quỷ trong người trỗi dậy, sau đó liền nghĩ cách trả thù chúng ta."

"Không đến mức đó đi." Cố Vô Kế nói tiếp: "Hai ta mới là chỗ thân quen của nó, sao nó có thể bỏ chúng ta đi nhập hội với mấy quỷ hồn xa lạ được chứ. Tôi cảm thấy nó đã bị nhốt lại ở một nơi nào đó."

"Nó đã thành quỷ rồi, mà vẫn có thể xảy ra chuyện sao?" Trình Gia kinh ngạc.

"Điều này cũng không nhất định, rốt cuộc giữa quỷ với nhau, cũng có những điểm khác biệt." Cố Vô Kế lẩm bẩm, tựa hồ lại nhớ tới những kỷ niệm bên trong những phó bản trước, nhìn về phía Trình Gia: "Hảo, chúng ta bây giờ cứ ra khỏi phòng trước nhìn xem những người khác lúc này như thế nào rồi, nếu cậu không muốn thì có thể ở lại trong phòng nghỉ ngơi thêm, nhưng tôi không dám khẳng định ở trong này một mình sẽ an toàn đâu nhé!"

Trình Gia thực ra không hề muốn lết thân ra khỏi phòng, nhưng thâm tâm hắn lại mách bảo nếu cứ lưu lại ở trong đây thì cái chết sẽ đến càng sớm, tức khắc căng da đầu đi theo Cố Vô Kế.

Dù sao nấp dưới vòng tay của Cố đại sư thì không cơn bão nào có thể cuốn tui đi a!!

Hành lang đương nhiên cũng bị đảo lại, cho dù lúc ở trong phòng không phát hiện ra điều gì bất thường thì ra khỏi phòng người có trì độn đến mấy cũng phải phát giác ra điều gì đó sai sai.

Nhưng vào lúc này, một tiếng hét chói tai đột ngột vang lên.

"Là Tuệ Tuệ." Trong lòng Trình Gia nhảy dựng hết cả lên.

Hai người lập tức chạy nhanh đến chỗ phát ra âm thanh, không bao lâu liền nhìn thấy Phương Tuệ Tuệ mặt đầy hoảng sợ ngã ngồi trên mặt đất, cách đó không xa có một hầu gái đang đứng yên ở đó, ở góc độ của bọn họ không thể nhìn thấy khuôn mặt của cô ta.

Thấy có người đến đây, Phương Tuệ Tuệ lập tức lấy lại tinh thần, chạy như bay tiến tới, nàng vốn định ôm lấy cánh tay của anh họ để kể khổ, nhưng lại thấy Trình Gia động tác so với mình còn nhanh hơn gấp bội, không chút do dự trực tiếp núp ngay ra sau lưng của Cố Vô Kế cầu che chở, toàn thân run lẩy bẩy như bé thỏ trắng bị doạ kinh hãi, chỉ dám thò đầu ra bên ngoài nhìn một chút để thỏa chí tò mò của bản thân.

Phương Tuệ Tuệ: "......"

Hình tượng cao lớn kiêu ngạo của Trình Gia bất tri bất giác đã bị sụp đổ trong tâm hồn của một thiếu nữ mới lớn.

"Không sao chứ?" Cuối cùng vẫn là Cố Vô Kế mở miệng hỏi thăm, ngữ khí ôn nhu tựa như một làn gió ấm áp của mùa xuân thổi vào lướt qua, sợ bản thân mình không cẩn thận doạ đến con gái nhà người ta: "Em có ổn không?"

Đây mới chính là tình tiết phát triển theo lẽ tự nhiên a!!

Phương Tuệ Tuệ lúc này mới kịp phản ứng lại, nước mắt sợ hãi tức khắc rớt xuống hai hàng, đột nhiên nhận ra Cố Vô Kế đáng tin vô cùng: "Chị, chị hầu gái kia, không, không phải là người!!"

Hai người lúc này mới thấy rõ ràng khuôn mặt của hầu gái đứng bên kia, sắc mặt cô ta xanh trắng y như người chết, tròng mắt xám xịt tan rã không chút ánh sáng, vẻ mặt vô cảm liếc bọn họ một lượt, rồi cúi đầu tiếp tục quét rác trên sàn nhà.

Nhưng lạ thay, cây chổi quét nhà trong tay cô ta lại cũ kỹ đến cực điểm, làm cho khung cảnh quét tước trở nên vô cùng kỳ quái. Phương Tuệ Tuệ vừa mới bước ra khỏi phòng liền nhìn thấy cảnh tượng quỷ dị kể trên, cho nên nàng mới có thể bị doạ thành như vậy.

"Vị hầu gái này hai người có quen biết không??" Cố Vô Kế mở miệng hỏi.

"Đương nhiên không quen!!" Ngữ khí của Phương Tuệ Tuệ đầy hoảng loạn phủ quyết: "Từ trước đến nay tôi chưa từng gặp chị ta, tại sao bây giờ lại......"

Trình Gia vẻ mặt đầy đau khổ, thầm nghĩ phỏng chừng mọi người trong biệt thự đều rơi vào hoàn cảnh éo le này, cũng may là những người khác chưa có trở về hết, đồng thời mở miệng trấn an cô em họ: "Tuệ Tuệ, những người khác bây giờ đều rơi vào hoàn cảnh giống chúng ta mà thôi, lại đây anh giải thích cho mà nghe."

Còn Cố Vô Kế vẫn đứng im lặng một chỗ suy đoán. Nếu hai người kia đều không quen biết hầu gái thì có thể khẳng định quỷ hồn nơi này không phải bản sao của người nào đó trong hiện thực, mà chân chính là "người" sống bên trong thế giới trong gương!?

Hơn nữa nhìn qua, đối phương cũng không có ý tứ đi tấn công người sống, hình như vẫn luôn thực hiện đúng chức trách của mình, đây chính là trói buộc mà thế giới này dành cho quỷ hồn ư?

Cố Vô Kế vừa tự hỏi vừa chậm rãi lại gần hầu gái. Thấy vậy, Trình Gia cùng Phương Tuệ Tuệ sợ đến mức không khép nổi mồm, khẩn trương nhìn theo bóng dáng của Cố Vô Kế, ở khoản này người ngoài có thể dễ dàng phát hiện ra bọn họ chính là hai anh em, riêng biểu cảm thôi cũng giống nhau y xì.

"Chào em!?" Cố Vô Kế thử lên tiếng chào hỏi thử thăm dò đồng thời quan sát nhất cử nhất động của đối phương, lúc đến gần, cậu phát hiện trang phục trên người hầu gái cũng thập phần cũ nát, kiểu dáng không giống với những hầu gái cậu nhìn thấy vào ngày hôm qua.

Hầu gái hoàn toàn không quan đến sự hiện diện của Cố Vô Kế, chỉ một mực cúi đầu quét tước, nhưng nếu cứ dùng cây chổi tàn tạ ba cọng này thì cho dù có quét đến gãy tay thì sàn nhà cũng không thể sạch sẽ hơn là bao.

Trong lòng Cố Vô Kế giống như đang suy tư cái gì đó, biết đối phương không có khả năng phản ứng mình, liền quay người đi về bên cạnh Trình Gia: "Trình Gia, cậu có biết ở đây trước kia đã từng xảy ra chuyện gì kì lạ không? Tầm khoảng mấy năm về trước hoặc là mười mấy năm trước về trước, có hầu gái nào từng gặp sự cố ở đây không?"

Căn cứ vào những mảnh ghép trước mắt cùng với cái thế giới trong gương quỷ dị này, rất có khả năng căn biệt thự này trong quá khứ, còn có một vị chủ nhân khác sinh sống ở đây, hoặc đó là người thuộc thế hệ trước của gia tộc họ Trình, cái này đương nhiên phải hỏi đến Trình Gia.

"Cố đại sư, việc này, tôi cũng không rõ ràng lắm a." Trình Gia vẻ mặt buồn bực, cảm thấy chính mình rõ ràng là người nhà họ Trình hàng thật giá thật, mà lại không có một chút tác dụng nào, làm Cố đại sư phải thất vọng rồi: "Tôi từ trước đến nay đều không quan tâm mấy đến những chuyện này, bất quá, nơi này chính là nhà tổ của gia tộc họ Trình, chắc chắn chưa từng qua tay người khác......"

"Thì ra là thế." Cố Vô Kế khẽ gật đầu, vậy "người" đó chỉ có thể là người có quan hệ mật thiết với gia tộc họ Trình, nếu là như vậy thì phạm vi tìm kiếm sẽ rút đi không ít.

Nhưng vào lúc này, dưới lầu truyền lên những âm thanh ồn ào.

"Xem ra những người khác đều đã xuống lầu, chúng ta bây giờ cũng nhanh đi xuống thôi."