Chương 15: Của em đẹp lắm

Sở Tiêu sau đó không hiểu sao câm như hến vậy, mặc dù lo lắng, nhưng dường như trong thâm tâm cô đã bị dao động.

Nhớ lại bạn trai đi du học cũ ngày trước cũng đòi đưa Sở Tiêu về nhà như thế, nhưng Sở Tiêu không chịu. Vì cô không tin tưởng anh ta, vậy mà giờ đây cô lại chấp nhận Chu Tẫn.

Không biết có phải Chu Tẫn mang lại cho cô cảm giác an toàn không? Khi ở bên người bạn trai du học đó, cô không có cảm giác đấy. Chỉ có Chu Tẫn mới khiến cô động tình như vậy, bản thân cô không cưỡng lại được anh.

Sở Tiêu hồi hộp trên đường về, Chu Tẫn vừa lái xe không ngừng cầm tay cô, còn vuốt ve mu bàn tay như trấn an cô. Gần đến nơi Sở Tiêu lo sợ còn cúi thấp hẳn xuống dưới ghế để tránh ai nhìn thấy.

Chu Tẫn liếc nhìn cô rồi khẽ cười một cái, lúc Sở Tiêu nhỏm lên thì Chu Tẫn đã cho xe chạy vào sân trong nhà anh rồi.

Nhà Chu Tẫn có sân sau rất rộng. Ngày trước Sở Tiêu hay sang chơi với Chu Tuyết mỗi lần Chu Tẫn vắng nhà ở đây. Nhưng từ khi Chu Tuyết lấy chồng, thì dì Chu xây thêm một căn riêng biệt bên cạnh nữa, thì sân bị mất diện tích. Căn này dì Chu xây là để cho Chu Tuyết và chồng mỗi khi về. Nhưng Chu Tuyết chẳng bao giờ ở cả, giờ Chu Tẫn lại chiếm dụng lấy làm việc riêng cho cô và anh.

Chu Tẫn từ lúc xuống xe lại nắm tay Sở Tiêu rất chặt, như sợ cô chạy. Đứng trước cửa phòng chuẩn bị mở khoá mà Sở Tiêu vẫn lo lắng: "Dì Chu tỉnh dậy thì sao?"

Chu Tẫn vừa tra khoá vừa trả lời: "Giờ này đã ngủ say rồi."

Sở Tiêu cảm thấy cô như đang bị dụ vào hang cọp, mà bản thân lại tự nguyện dâng lên miệng cọp vậy.

Sau đó tiếng cạch cửa được mở, Sở Tiêu theo anh đi vào trong. Chu Tẫn bật đèn, rồi khoá luôn cửa vào.

Sở Tiêu nhìn xung quanh, chưa bao giờ cô vào đây cả, trong này có một phòng khách một phòng tắm một phòng ngủ, thiết kế khá đẹp.

Đang mải nhìn ngắm thì bất chợt Chu Tẫn từ đằng sau tiến tới, kéo cô lại, cúi xuống hôn lấy hôn để, rồi bế cô lên về phòng ngủ.

Sở Tiêu có thể thấy khoé môi Chu Tẫn nhếch lên, lúc này mới cảm nhận được anh đúng là sở khanh chuyên nghiệp, có thể dễ dàng câu dụ cô như thế. Sở Tiêu ngây thơ dễ dàng bị sự dỗ ngọt của anh quyến rũ làm cho ngu muội.

Chu Tẫn đặt cô nằm lên giường, mà tim Sở Tiêu vẫn đập dồn dập. Lần đầu tiên cô có cảm xúc mãnh liệt như thế. Sở Tiêu cứ ngẩn người nhìn Chu Tẫn đang cởi đồ trước mặt cô.

Chu Tẫn tháo khuy cúc, không ngừng động tác mà hỏi: "Em sao vậy?"

Sở Tiêu nghĩ ngợi một lúc: "Hay là... đi tắm trước." Cô lí nhí.

Mà Chu Tẫn bây giờ không đợi được nữa rồi, anh trầm giọng nói: "Làm xong anh sẽ đưa em đi tắm."

Lúc này đã cởi được hết áo, Chu Tẫn sau đó cởi thắt lưng, kéo bỏ ra sang một bên.

Anh quỳ trước mặt cô, Sở Tiêu nằm ở dưới có thể ngắm nhìn được hết cả thân hình cường tráng rắn chắc của anh, nhất thời khô khốc hết cả cổ họng.

Trong đầu Sở Tiêu chỉ có suy nghĩ, mình sắp làm chuyện đó, mình sắp làm chuyện đó rồi. Lại nghĩ xem trên cơ thể mình có gì xấu xí không?

Mặc dù chưa yên tâm, cũng không hiểu sao vì lại bị Chu Tẫn mê hoặc như vậy, trong lòng cũng mong đợi.

Đây cũng là lần đầu tiên Sở Tiêu có cảm giác muốn làm chuyện này như thế, thậm chí bên dưới cũng đang âm ỉ chảy nước ra.

Chu Tẫn chưa cởϊ qυầи mà nằm xuống bên cạnh cô, Sở Tiêu chốc lát cùng anh gần sát mặt.

Chu Tẫn chắc không muốn vội vã làm cô sợ, quan tâm hỏi: "Có muốn anh cởi đồ cho em không?"

Sở Tiêu gật đầu xấu hổ.

Chu Tẫn sau đó tháo từng nút áo sơ mi của cô, vài giây sau đôi bồng đào còn trong áo ngực liền hiện lên trước mặt. Chu Tẫn nhìn đến sững người. Ngày trước anh thấy Sở Tiêu mặc rất kín, chưa từng thấy cô lộ ra phần ngực bao giờ cả, anh không nghĩ ngực của cô cũng lớn như thế.

Chắc ít cũng phải cup C. Chu Tẫn tự nhẩm, rồi nhanh tay cởi nốt phần áo ngực. Lúc sau anh cân nhắc lại, chắc phải cup D mới đúng.

Đôi bồng đào của Sở Tiêu trắng trẻo cao lớn, núm hoa hồng hào, dựng đứng, đẫy đã núng nính xinh xinh.

Sở Tiêu thấy Chu Tẫn cứ nhìn vào ngực mình như vậy thì xấu hổ, lấy tay che lại.

"Đừng nhìn nữa."

Chu Tẫn lại gỡ tay cô ra: "Đừng che, cho anh nhìn. Của em đẹp lắm."

Sở Tiêu được khen mà đỏ mặt.

Sau đó cô thấy Chu Tẫn đưa tay sờ lên đôi bồng đào của mình, nhẹ nhành lướt qua mân mê nó. Cơ thể Sở Tiêu muốn tê dại, ban đầu Chu Tẫn còn tử tế, về sau càng mạnh mẽ quyết liệt hơn, nhất là lúc anh vân vê đầṳ ѵú, làm Sở Tiêu không nhịn được phải khẽ rêи ɾỉ.

Tiếp đó lại cảm nhận miệng lưỡi anh ngậm lấy một bên núm của cô, vừa mυ"ŧ, vừa ngậm, vừa cợt nhả, vừa liếʍ.

Tay Sở Tiêu nắm chặt ga giường, cố gắng chịu đựng sự kíƈɦ ŧɦíƈɦ này. Chu Tẫn thấy cô không thoải mái liền nói: "Sở Tiêu, thả lỏng ra."

Sở Tiêu cũng thở nhẹ, sau đó lại thấy Chu Tẫn ngồi lên, kéo nốt váy của cô xuống, bên dưới chỉ còn chiếc qυầи ɭóŧ mỏng, phần đũng lại còn ướt sũng.

Chu Tẫn nhìn vào đó, biết là cô đã động tình, liền khẽ nhếch miệng cười.

Trước đó anh cũng từng tưởng tượng cùng Sở Tiêu làʍ ŧìиɦ, không ngờ cảm giác cô thật sự ở trước mặt lại tuyệt vời như vậy.

Sở Tiêu nằm dưới mà mặt ngoan như con cún, chờ được anh sủng nịnh.

Chu Tẫn nhấc chân cô lên, kéo nốt tấm che chắn cuối cùng còn xót lại, cả một cảnh xuân xanh đẹp đẽ mát mẻ lại xuất hiện trước mắt.

Chu Tẫn nhìn đến đờ đẫn cả người.

Chỗ đó của Sở Tiêu lông mao gọn gàng đẹp đẽ, cơ địa Sở Tiêu không rậm rạp, nên nhìn có vẻ mỏng, nhiều sợi còn cong cong rất yêu. Bên dưới lớp bảo vệ đó là phần âʍ ɦộ trắng hồng xinh xắn, phần nộm dày cộm dính chặt vào nhau, không thể thấy được bên trong. Chu Tẫn phải lấy tay nhẹ nhàng tách mở ra, tiểu huyệt đỏ hồng ướŧ áŧ mới lộ diện.

Chu Tẫn không nhịn được dùng lấy day day nhẹ phần hột ngọc ở trên, rồi vuốt tiểu huyệt bên dưới, nhẹ nhàng mơn trớn.

Được lúc anh hỏi: "Em có thích không?"

Sở Tiêu đỏ mặt những vẫn gật đầu

Cô bị tay anh động chạm đến mắc cỡ mà lấy gối bên cạnh che mặt đi, nhưng vẫn bị tay làm cho phần dưới nóng rát căng tức, như thể muốn đi tiểu.

Bên dưới tay anh không ngừng trêu đùa hoa huyệt, cô không nhịn được mà ngâm nga rêи ɾỉ.

Chu Tẫn đút một ngón tay vào, được nửa đốt thì thấy bên trong chặt khít. Anh rút ra một lượng da^ʍ thuỳ theo ngón tay anh chảy ra.

Không đợi được nữa, anh liền cởϊ qυầи của mình ra, rút côn ŧɦịŧ cương cứng đang sẵn sàng chờ vào trận.

Sở Tiêu đang dùng gối che mặt lại bị Chu Tẫn lôi ra, bắt nhìn.

"Sở Tiêu, cầm của anh."

Chu Tẫn quỳ trước hai chân cô, phần dưới côn ŧɦịŧ của anh sừng sững, vừa to vừa dài, đang ngẩng lên trông rất hung dữ không khác gì quái vật. Sở Tiêu nhìn mà sợ đến rùng mình. Chu Tẫn bắt lấy tay cô nắm lấy vật nóng của anh, vuột lên xuống nhẹ nhàng.

Sở Tiêu cũng ngoan ngoãn làm theo.

Chu Tẫn cũng dùng tay anh làm cho cô, cứ nhằm hột ngọc của Sở Tiêu mà khều vuốt.

Được một lúc Sở Tiêu không chịu được lí nhí: "Chu Tẫn... em buồn tiểu."

Chu Tẫn nín cười hỏi: "Vậy anh đưa em đi nhé?"

Sở Tiêu tay đang vuốt ở ƈôи ŧɦịŧ anh giờ buông ra, đỏ mặt nói: "Không phải...không phải mắc tiểu đó. Em khó chịu..."

"Muốn anh cho vào của em?"

Sở Tiêu không nói, Chu Tẫn cong miệng cười.

Anh lúc này banh rộng hai chân Sở Tiêu ra. Lúc sau Sở Tiêu cảm nhận qυყ đầυ của anh chạm vào tiểu huyệt của cô, cô khẽ căng người, thở một hơi dài.