Chương 18:

Hoằng Hưng Đế sửng sốt, ngay sau đó bật cười, ngài vỗ nhẹ bả vai Giang Quyện vài cái:”Đúng đúng, tìm lão Ngũ là được rồi, cần gì lão già thối đây nữa?"

"Tối hôm qua lão Lục bị lão Ngũ dạy dỗ một phen. Còn cả mấy tên nô tài không biết điều, ăn gán hùm mật gấu châm ngòi thị phi trước mặt chủ tử."

Hử?

Bị Vương gia dạy dỗ?

Giang Quyện mở to hai mắt nhìn về hướng Tiết Phóng Ly, vừa cao hứng vừa lo lắng.

Lục hoàng tư hơi ngốc nhưng mà gã là đàn em số 1 của thụ chính đó.

Dạy dỗ gã có gây ảnh hưởng gì không?

Tiết Phóng Ly nhìn thẳng y, chỉ nhàn nhạt nói: "Mong là đủ để khiến hắn nhớ kĩ."

"Lão Lục đúng thật là không được nên thân lắm, giáo huấn một chút cũng tốt”Hoằng Hưng Đế ghét bỏ mà xua xua tay, lại nghĩ tới cái gì, nói tiếp: "Nhưng người là đại ca, cũng nên giữ mặt mũi cho hắn, đừng làm tới mức hăn skhông có đường lui là được."

"Lần trước yến hội, hai người các ngươi......"

Đang nói, ngoài điện có người truyền báo: "Bệ hạ, An Bình Hầu cầu kiến."

Trong điện chìm vào sự im lặng đang sợ, có rất nhiều ánh mắt như có như không đang hướng về Giang Quyện, chậm rãi dò xét biểu cảm của y, ngay cả Tiết Phóng Ly cũng nhìn tới.

Giang Quyện: "?"

An Bình Hầu?

Sao cái tên này nghe quen quá vậy?

Giang Quyện nhất thời không phản ứng kịp, suy tư một lúc lâu mới chợt nhớ ra.

Ấy đây không phải là hôn phu của mình sao?

À không đúng, phải là ex- hôn phu..

Trầm mặc thêm vài giây, Giang Quyện cũng đã nhớ ra y rốt cuộc quên mất cái gì.

Trong bản gốc, ngày thứ hai Giang quyện gả tới Ly vương phủ - cũng là ngày thứ hai Giang Quyện cắn lưỡi tự sát, An Bình Hầu ngay lập tức vào cung diện kiến Thánh Thượng thỉnh cầu ngài tứ hôn cho hắn cùng Giang Niệm

Đúng là tình cũ không rủ cũng tới.

Giang Quyện: "......"

Xu cà na ghê.

Y nhớ rõ ràng ị pháo hôi cùng tên cùng họ này là thật lòng yêu An Bình Hầu.

Giang Quyện da đầu tê dại mà nhớ cốt truyện.

Dựa theo cốt truyện, hôn ước của An Bình Hầu và Giang Quyện không phải bí mật gì, huống hồ nơi nào có An Bình Hầu Giang Quyện nhất định sẽ có mặt, si mê đến mức hận không thể là con chấy bám lên người hắn.

Công tử tiểu thư từ dòng dõi có tiếng tăm giáo dục tất nhiên sẽ không giống như y, người ta còn để ý tới thanh danh gia tộc, cho nên "Giang Quyện" thật sự là đóa hoa lạ kỳ hiếm thấy.

Y chỉ bám đuôi người ta thôi thật ra cũng còn tốt lắm.

An Bình Hầu xuất thân bất phàm, tướng mạo anh tuấn, kẻ ái mộ đông đảo, "Giang Quyện”ở trong đó bé nhỏ không đáng kể. So gia thế, so tài tình, so tướng mạo, hắn không có ưu thế, chỉ có một cái hôn ước.

Giang Quyện trong lòng vốn đã thấy bất an, lại thêm thái độ của An Bình Hầu với Giang Niệm thật quá mờ ám, hắnthấy không ổn lắmnên thườngdò hỏiviệc hôn ước, nhưng An Bình hầu cứ lấy lý do nọ lý do kia, lùi lại lùi.

Lùi mãi tới khi hắn phát hiện An Bình hầu có ý muốn từ chối hôn ước, hắn vừa đau vừa giận, hạ thuốc rồi giữ An Bình Hầu lại Thượng thư phủ ngủ sau đó trèo lên giường hắn cũng đã làm qua, tất nhiên là bị phát hiện..

Vài lần bức hôn như vậy, Giang quyện cũng đồng thời đem mặt mũi của Thượng thư phủ vứt cho chó gặm, còn khiến An Bình Hầu sinh ra bất mãn.

Càng không nói tới hắn còn vì An Bình hầu đem ca ca mình- Giang Niệm đẩy ngã xuống hồ

Giang Quyện: "......"

Y không lý giải được, nhưng vẫn cảm thấy rất cảm động.

Yêu tới mức đó sao?

Suy nghĩ của Giang quyện tất nhiên người khác không biết được, nhưng chuyện y si mê An Bình Hầu Hoằng Hưng Đế có nghe qua, Hoằng Hưng Đế sợ hai người chạm mặt nhau sẽ khó xử.

Trầm ngâm hồi lâu, Hoằng Hưng Đế hỏi Giang Quyện: "Bé ngoan, ngươi nói trẫm nên triệu hay là không triệu hắn."

Uông tổng quản nghe xong, không khỏi thay Giang Quyện thắp nến.

Không triệu, khả năng là do Tam công tử lòng còn tơ vương, Vương gia sẽ giữ người như vậy bên gối sao?

Triệu, Tam công tử nếu lộ ra tình ý chắc chắn Vương gia cũng không dung y.

Giang Quyện thật ra cũng không muốn gặp gã lắm.

Y chỉ mốn ăn no chờ chết, an an ổn ổn làm cá mặn, không muốn đυ.ng chạm tới đoàn đội của thụ chính, dính tới là bất hạnh.

Nhưng mà bây giờ đυ.ng mặt xíu chắc cũng không ảnh hướng đến cốt truyện đâu.

Giang Quyện vẻ mặt thản nhiên mà nói: "Tất nhiên là phải triệu rồi, nói không chừng hầu gia còn có chính sự quan trọng cần bẩm báo đó."

Tiết Phóng Ly nhìn y một cái, Giang quyện hai mắt vô tội nhìn lại, Tiết Phóng Ly nhếch môi cười nhẹ.

Sao có thể quên được, vị Tam công tử trong lòng có người.

Trong mắt hắn, Vương gia là người tốt, vậy An Bình Hầu sẽ như nào?

Đại thánh nhân?

Tiết Phóng Ly không chút để ý mà cười, thần sắc lại lạnh tới cực hạn.

Không bao lâu, Uông tổng quản hắng giọng hô: "Tuyên —— An Bình Hầu yết kiến!"

Tác giả có lời muốn nói: Giang Lười, vị ngọt thơm mát, có công dụng an thần, hỗ trợ giấc ngủ.