Chương 1: Gặp lại

Cha mẹ ly hôn, hai chị em Tống Duyệt và Tống Sơ Du bị ép tiếp nhận sự thật cha mẹ không còn yêu nhau nữa.

Tống Duyệt ở lại với ba, Tống Sơ Du theo mẹ đến sống ở một thành phố khác. Hoàn toàn cắt đứt liên lạc với nhau.

Tống Duyệt gặp lại em gái của mình, hai người đã xa cách nhau tám năm. Hiện tại cô và em gái đang quỳ trước linh đường, không nói với nhau một lời. Mẹ của bọn họ đã qua đời do tai nạn giao thông.

"Đi với chị được không?" Tống Duyệt nâng mắt nhìn về phía Tống Sơ Du.

Tống Sơ Du sửng sốt lại như bất ngờ: "Được ạ."

Tống Sơ Du nhìn người trước mắt không chỉ có vẻ ngoài xinh đẹp, còn có một loại khí chất nghiêm nghị không thể xâm phạm.

Tống Duyệt ở một căn chung cư đơn tầng gần bệnh viện và cách trường học mới của Tống Sơ Du hai mươi phút lái xe. Vào nhà Tống Duyệt chỉ căn phòng phía đông.

"Phòng của em ở bên kia, chị đã dọn dẹp sạch sẽ rồi. Chị cũng làm thủ tục chuyển trường xong hết rồi, tuần sau là có thể đi học."

"Em đã biết." Tống Sơ Du nhìn căn phòng không lớn lắm, bên trong có một cái giường đơn, một bộ bàn ghế gỗ đã được quét dọn từ trước.

"Buổi tối muốn ăn gì?"

"Đơn giản là được ạ."

Nơi này là nhà của Tống Duyệt. Nơi này là nơi chị ấy sinh hoạt hằng ngày, ở khắp nơi đều là hơi thở của chị ấy.

Cơ thể Tống Sơ Du căng cứng, có vài ý niệm sâu kín trong tâm hồn như muốn tràn ra lại bị gắt gao ép trở về.

Tống Duyệt đã xoay người đi bỗng nhiên xoay trở lại, vào phòng ngủ lấy một bộ đồ ngủ mới và khăn tắm, nhét vào tay em gái.

"Trước tiên em nên đi tắm nước nóng, đợi chút nữa ăn cơm."

Đôi mắt của Tống Sơ Du chớp, lại chớp lần nữa.

"Phòng tắm ở đằng kia, có dép lê dùng một lần trong ngăn tủ phía dưới bồn rửa mặt." Tống Duyệt chỉ hướng về phía phòng tắm.

Ngoan ngoãn ôm đồ đi vào phòng tắm. Một lúc sau, nàng mặc áo ngủ bước ra khỏi phòng tắm..

Những giọt nước trong suốt dính trên làn da mềm mại, những giọt nước mờ nhạt trượt theo đường cong trên cổ tiến vào cổ áo ngủ, khuôn mặt không đến nổi tái nhợt vẫn cứ thiếu chút huyết sắc.

Hơn mười một giờ. Khe cửa phòng Tống Sơ Du không có ánh đèn, xem ra đã tắt đèn đi ngủ.

Tống Duyệt cũng cảm thấy buồn ngủ nên tắt đèn trong phòng khách, đi về phòng ngủ chính chuẩn tiến vào giấc ngủ.

Sáng sớm, Tống Duyệt xoa xoa đầu tỉnh dậy, đầu có chút đau. Nàng chống đầu đi đến bên cửa sổ, kéo bức rèm cửa ra, để ánh nắng mặt trời tràn vào. Hôm nay là ngày Tống Sơ Du chuyển đến trường đại học mới.

Không gian yên tĩnh của trường Đại học S bị huyên náo bởi tiếng hò hét cổ động ầm ỉ. Hóa ra tiếng hò hét đến từ sân bóng rổ, khi thế tưng bừng trong những tiếng hô vang: "Cố lên, cô lên..."

Cuối hành lang tầng hai, Tống Sơ Du mím môi dường như không mấy quan tâm đi thẳng vào lớp học. Chống cằm ngắm nhìn cây ngô đồng qua cửa sổ, nhớ đến chị gái.

Nàng điên cuồng muốn nhìn thấy Tống Duyệt, dù chỉ mới gặp lại ngắn ngủi vài ngày. Nhưng sự bất an và cô độc trước đây dường như đã tan biến.

Bên này Tống Duyệt vừa bước ra khỏi khu tổng hợp, trên người áo blouse trắng sạch sẽ, bên trong dựng áo sơ mi thuần trắng, quần tây đen phối hợp cùng màu giày da có vẻ càng lão luyện.

"Mỗi tuần gọi y tá tới kiểm tra lại một lần." Cô nghiêng đầu nói chuyện với người nhà bệnh nhân.

"Được cảm ơn bác sĩ."

Bệnh nhân và người nhà của họ với đủ kiểu quần áo ra ra vào vào bệnh viện, nhóm bác sĩ y tá trạng thái vô cùng bận rộn, đến cả thời gian uống nước cũng không có. Bên trong phòng mổ, y bác sĩ vẫn đang phải chạy đua với tử thần.

Cuối cùng cũng kết thúc, Tống Duyệt chỉ muốn nhanh chóng về nhà nằm một chỗ. Hít một hơi thật sâu định nhanh chóng tắm xong rồi lên giường chuẩn bị đi ngủ.

Đưa tay chạm vào công tắc chiếc đèn trên tủ đầu giường mới sửng sốt. Em gái? từ khi về đến giờ vẫn chưa thấy em gái...

Cô vội vàng chạy về phía phòng ngủ phía đông, đưa tay liền gõ cửa nhưng không nhận được phản hồi từ bên trong. Cảm giác lo lắng hoảng sợ lan tràn, tăng lực gõ cửa và bắt đầu gọi tên em gái.

Bàn tay dần mất hết kiên nhẫn chờ đợi, chạm vào tay nắm cửa dùng sức. Cánh cửa không hề di chuyển, đã bị khóa từ bên trong. Lúc đầu này trong đầu Tống Duyệt chỉ còn một suy nghĩ, muốn gặp em gái mình.