Chương 40: Giả Danh 6

“Ta không muốn… a!” Nàng ôm lấy cổ hắn, muốn nâng người lên, nhưng lại không thắng nổi trọng lực, từ từ hạ xuống, hoa huyệt nuốt chửng côn ŧᏂịŧ, nụ hoa trong cơ thể từng chút một đẩy vào, cuối cùng chặn lại. Côn ŧᏂịŧ cứng lập tức đâm vào trong lỗ nhỏ, cảm giác tê dại truyền đi khắp cơ thể khiến ngón chân nàng run rẩy, bên trong hoa huyệt co rút dữ dội, đè ép đến mức hoàn toàn bị bóp méo.

Những thứ bên trong hoa huyệt bị nghiền nát thành bã, nụ hoa, nước và tinh dầu hòa vào nhau, dược liệu ngày càng phát tác mạnh mẽ.

Khi khối thịt hình trụ rút ra, chất lỏng màu hồng theo đó tuôn ra ngoài, Phương Cải Duyệt rơi vào trạng thái thơ thơ thẩn thẩn.

Hai người ngã xuống sàn, quấn chặt lấy nhau thở hổn hển.

Cảm giác tê dại như một ngọn lửa đốt cháy toàn bộ cơ thể nàng, Phương Cải Duyệt vặn vẹo eo và hông, dáng vẻ giống như gãi không đúng chỗ ngứa nên chưa đạt được kɧoáı ©ảʍ.

Hàn Thần Phong cũng bị lây tác dụng của thuốc, hắn nhanh chóng nâng eo nàng lên, lại điên cuồng hạ eo nàng xuống, tiếng va chạm tục tĩu cùng tiếng rêи ɾỉ vang vọng khắp căn phòng.

Hàn Thần Phong đang lo lắng nhìn xung quanh, bất chợt nghe thấy tiếng động lạ trong phòng tắm, hắn đột ngột dừng lại, lập tức đuổi theo người hầu.

Chỉ thấy nước bắn tung tóe khắp sàn nhà, hai chân của Phương Cải tiến kẹp chặt eo Hàn Thần Phong, mặc hắn điên cuồng xốc lên, hắn vùi cúi đầu xuống ngậm vυ" của nàng, phần thân dưới không ngừng xốc lên. Cánh hoa đỏ tươi hòa quyện với dịch nhầy trong suốt tuôn ra ào ào.

Quả thực là một màn dâʍ ɭσạи.

Hàn Thần Phong nhả đầṳ ѵú ra, đâm rất mạnh vào hoa huyệt nàng, động tác thô bạo đến mức hai chân mềm nhũn ngã xuống sàn, bụng dưới run rẩy liên tục, hắn không thể không dừng lại.



Hàn Thần Phong quay đầu lại, thấy Hàn Thần Cảnh đi vào, khóe miệng nhếch lên. Phương Cải Duyệt vẫn không ngừng quấn lấy hắn: "Bên trong ngứa quá, nhanh lên..."

Hàn Thần Cảnh đứng nhìn bộ dạng ửng hồng của nàng nằm dưới mặt sàn.

Han Thần Phong bước sang một bên, nâng cằm Phương Cải Duyệt lên, đút côn ŧᏂịŧ vào chặn miệng nàng, phun chất lỏng nhớp nháp vào trong.

Hàn Thần Cảnh từ từ ngồi xổm xuống, chạm vào hoa huyệt sưng tấy ướŧ áŧ, khoảnh khắc chạm tay vào thì hoa huyệt lập tức co rút lại, tuôn ra phần bùn còn sót lại bên trong.

Cảm giác được phía dưới có thứ gì đó là lạ, Phương Cải Duyệt híp mắt lại rướn người lên nhìn xuống phía dưới, nhưng trong miệng vẫn ngậm côn ŧᏂịŧ nên nên chỉ có thể phát ra âm thanh ư ử.

Nàng mê sảng thầm nghĩ, tại sao lại có hai người cắm vào mình?

Giây tiếp theo, miệng lưỡi nhả ra, nàng ngã vào vòng tay quen thuộc, hít sâu một hơi, sau đó vòng tay ôm lấy người trước mặt, chính là Hàn Thần Cảnh đi tới.

“Thần Cảnh, cứu ta, cứu ta..."

Phương Cải Duyệt như thể muốn tiến vào cơ thể Hàn Thần Cảnh mà bám chặt lấy hắn, chất lỏng tanh nồng không ngừng rỉ xuống chiếc áo choàng bên dưới.

Phương Cải Duyệt nhanh khóc nức nở, Hàn Thần Cảnh đứng dậy, gác hai chân nàng ở khủy tay, y cởi thắt lưng, vén vạt áo lên, cuối cùng đỡ côn ŧᏂịŧ lên, vùi toàn bộ vào cơ thể nàng.