Đêm Giáng sinh, không khí se lạnh cùng sự rộn ràng, náo nhiệt trên những con đườn ghoà vào nhau, bất giác khiến Hàn Phòng vừa đi vừa nghĩ đến lời nói của cậu bé năm xưa. Cậu ấy từng ước rằng có thể si …
Đêm Giáng sinh, không khí se lạnh cùng sự rộn ràng, náo nhiệt trên những con đườn ghoà vào nhau, bất giác khiến Hàn Phòng vừa đi vừa nghĩ đến lời nói của cậu bé năm xưa.
Cậu ấy từng ước rằng có thể sinh một đứa con cho anh.
Cậu ấy từng thì thầm đề nghị rằng tới Giáng sinh thì cả hai cùng kết hôn.
Còn có câu hỏi giằng xé của cậu rằng anh đã từng thật lòng yêu cậu hay không.
Vẫn đang miên man suy nghĩ về những ký ức đã qua, đột nhiên anh dừng bước.
Một mùi hương phấn cùng hoa hồng nhè nhẹ thoang thoảng trong không khí..
Hàn Phong quay phắt lại, vẫn là những con người tay trong tay đi đi lại lại trên phố mà thôi. Mắt hết nhìn trái lại nhìn phải, anh muốn xác định mùi hương ấy xuất phát từ đâu.
Đứng giữa con phố đi bộ, Hàn Phong nhắm mắt lại hít sâu một hơi, mặc cho bên ngoài là tiếng cười nói, nô đùa..
Anh chầm chậm mở mắt ra nhìn về hướng bên phải, ở đấy là một cửa hàng bán đồ lưu niệm nhỏ. Có một ông già Noel đang cầm trên tay rất nhiều bóng bay màu xanh màu đỏ, xung quanh là những đứa trẻ con đang ríu rít.
Hàn Phong cứ đứng như chôn chân tại chỗ nhìn về phía đó.
Khoảng một phút sau, anh mới bắt đầu bước đến. Càng đến gần thì mùi hương kia càng rõ, một mùi hương dường như chỉ có anh là nhận ra.
Mùi hương chỉ thuộc về một người duy nhất.