Ngô Lâm ngây ra như phỗng, phải mất vài giây hắn mới hồi thần rồi quay mặt ra chỗ khác.
Cũng không phải Omega, trăng đến như vậy làm gì? Vốn đã biết eo Quý Vân nhỏ do vài lần đυ.ng chạm rồi nhưng khi nhìn tận mắt Ngô Lâm mới thấy rõ ràng đường cong mượt mà của cậu. Nhưng không như eo con kiến của An Dư Nhiên, eo Quý Văn lại rất có lực, thoạt nhìn vô cùng dẻo dai.
Trong đầu Ngô Lâm như rối bời cả lên, hắn không biết bản thân có phải bị cảm lạnh không mà trong người có chút nóng. Hắn cảm thấy không ổn nên vội vã ra khỏi phòng, đến cả chèn lại chăn cho Quý Văn cũng chẳng làm.
Tuy đã thay quần áo ngủ, nhưng dường như mùi hoa mân côi vẫn còn bám riết lấy Ngô Lâm, quanh quẩn trên chóp mũi hắn mà không chịu rời đi...
-------------
Bên khác, Ninh Nhật Lãng đang chán nản gặm bánh kem red velvet trong một góc của bữa tiệc, vốn là muốn đến nơi này để đàm phán giành hợp đồng của Mục gia, nhưng khi cậu thấy Thẩm Hạ Dương xuất hiên, tâm tư này của cậu liền bay sạch sẽ. Enigma ấy à, nguy hiểm lắm, cậu không dám lấy trứng chọi đá đâu. Vẫn nên an phận ở một chỗ mà bảo toàn cái thân Alpha nhỏ bé này đi.
Tầm mắt Ninh Nhật Lãng hướng về phía trung tâm buổi tiệc, ở đó là một khung cảnh hết sức hài hòa giữa An Dư Nhiên và tổng giám đốc Mục Thị hiện tại - Mục Vân Tranh, cô là người con duy nhất của hai vợ chồng Mục gia, nhưng tố chất của một Alpha mạnh mẽ đã giúp cô đứng vững gót chân không chỉ trong Mục Thị mà còn trên thương trường. Kể từ khi Mục Thị được Mục Vân Tranh tiếp quản, giá trị công ty đã tăng vọt, thậm chí còn sánh ngang với Ngô gia và Thẩm gia.
An Dư Nhiên lôi kéo Mục Vân Tranh vô cùng thân thiết, nhưng dường như cô chẳng hề để tâm đến sự quá mức của nữ nhân Omega mà còn thêm vào vài phần... dung túng?
Người duy nhất, sếp lớn của nhân viên văn phòng An Dư Nhiên - Thẩm Hạ Dương là bị đẩy ra ngoài, gương mặt hắn đen thui nhìn cảnh "âu yếm" của hai nữ AO. Nhưng như cảm nhận được ánh mắt dò xét đang theo dõi chỗ này, giác quan nhạy bén của Enigma ngay lập tức khiến hắn truy tìm ánh mắt đó.
Ninh Nhật Lãng cứ chăm chăm rồi bị dọa đến suýt rớt miếng bánh sắp đưa vào miệng. Cậu bắt gặp ánh mắt của Thẩm Hạ Dương đang nhìn thẳng lại đây. Mắt phượng híp lại, chân mày sắc bén khẽ nhíu mà dõi theo cậu
Ôi clm hết hồn chim én! Ngay lập tức, Ninh Nhật Lãng dời ánh mắt đi, cúi đầu ăn nốt miếng bánh nãy đã chuẩn bị vào bụng cậu.
Thẩm Hạ Dương nói có việc, muốn rời đi một lát rồi giao An Dư Nhiên lại cho Mục Vân Tranh.
"Cộp, cộp, cộp..." Tiếng giày da nện xuống đất đều đều, âm thanh ngày càng gần với Ninh Nhật Lãng. Cậu căng thẳng muốn chết, giường như đôi giày ấy là đang nện lên trái tim cậu chứ không phải sàn nhà. Chợt, có một đôi chân dài thẳng tắp được bao trong quần tay đen và giày da bóng loáng xuất hiện trước mặt cậu. Ninh Nhật Lãng ngẩng đầu, miệng còn vì đang lo lắng mà cắn cắn cái nĩa gỗ, cố tỏ ra bình tĩnh rồi nở một nụ cười méo xệch:
"Chào, Thẩm tổng."
"Ồ, tại sao Ninh tổng lại ngồi nơi này gặm bánh kem vậy?" Thẩm Hạ Dương ra chiều chọc ngoáy lại vô tình đánh thức tinh thần chiến đấu của Ninh Nhật Lãng, cậu ngay lập tức không do dự đáp trả:
"Chẳng phải Thẩm tổng đây đã có được hợp đồng rồi hay sao? Tôi chỉ là tôm làm sao mà dám tranh đua với rồng, không lẽ tôi không thể ăn chút tráng miệng coi như lấy lại chút đỉnh tổn thất?"
Tuy biết Ninh Nhật Lãng đang âm dương quái khí, Thẩm Hạ Dương vẫn không hề thả pheromone ra để uy hϊếp cậu. Lại không biết hắn nghĩ như nào, liền nói:
"Tôi có một dự án ở khu Vân thành, hiện đang cần nguồn lực về vật liệu xây dựng."
Thẩm Hạ Dương không thể nào bâng quơ nói về một dự án lớn của hắn cho cậu nghe được, Ninh Nhật Lãng cảm thấy đây là một món hời, nhưng cậu vẫn rất cảnh giác:
"Ý Thẩm tổng đây là muốn bàn chuyện hợp tác?"
Vừa nghe Ninh Nhật Lãng nói, Thẩm Hạ Dương vừa rời tầm mắt xuống bàn tay đang nắm chặt chiếc nĩa kia, trông cậu ta như đứa trẻ ba tuổi vậy, hắn tự hỏi không biết nếu hắn trêu ác thì cậu có cầm cái nĩa gỗ đó đâm cho hắn một nhát không?
"Tôi nghĩ chúng ta cần có một buổi gặp mặt riêng." Thẩm Hạ Dương.
Thẩm Hạ Dương quả thật là một Enigma nguy hiểm, hắn lòng dạ khó lường, thủ đoạn lại rất tàn độc, quyết đoán, Có thể nói là một chín một mười so với Ngô Lâm. Vậy nên khi hắn chủ động đưa ra lời mời hợp tác, tuy Ninh Nhật Lãng rất không muốn nhưng cũng chẳng dám từ chối. Dù sao nếu thành công sẽ thu về vô vàn lợi lộc. Là một tư bản lâu năm, cậu không thể nào không biết thiệt và lợi. Đôi khi chấp nhận rủi ro là việc người kinh doanh bắt buộc phải làm. Vả lại, bàn chuyện làm ăn hợp đồng của mình ngay trong bữa tiệc của người khác có vẻ không ổn lắm, Ninh Nhật Lãng cuối cùng cũng đồng ý:
"Cũng được, vậy tôi chờ lịch hẹn của Thẩm tổng."
"Add wechat của tôi đi, khi nào tôi sẽ thông báo cho anh sau."
Lần này đến lượt Ninh Nhật Lãng chau mày. Thẩm tổng nghèo đến nỗi không in nổi danh thϊếp hả? Làm sao một hai cứ nhất định phải add wechat của nhau cơ chứ. Trong lòng nghĩ vậy nhưng Ninh Nhật Lãng vẫn thuận theo mà quét mã của Thẩm Hạ Dương.
"Mong rằng chúng ta sẽ hợp tác vui vẻ." Thẩm Hạ Dương lắc lắc điện thoại với Ninh Nhật Lãng rồi xoáy gót trở về lại trung tâʍ ɦội trường.
Chẳng mấy chốc mà vòng bạn bè sáu trăm người của Ninh Nhật Lãng đã lại xuất hiện thêm một id nữa là tên thật của Thẩm nào đó và ảnh đại diện là bầu trời đen kịt chỉ có duy nhất một chấm sáng nhỏ có vẻ là ngôi sao.
Tác giả: Nhân vật bí ẩn lên sàn, mọi người đã đoán ra được cp mới chưa nào?
P/s nhỏ xíu: thiet lap enigma co the khien alpha mang thai!