Chương 27

Vấn đề này không nằm trong dự đoán của Hàn Hi.

Vốn dĩ cô cho rằng, đêm nay Lâm Hách sẽ thẳng thắn nói với cô chuyện anh ta nɠɵạı ŧìиɧ cùng Bạch Tuệ. Vì đứa bé trong bụng Bạch Tuệ, anh ta sẽ trực tiếp yêu cầu chia tay với cô. Như vậy cô liền hết sức bị động, vì muốn anh ta tăng thêm áy náy nên mới mặc chiếc váy này.

Nhưng hiện tại Lâm Hách lại không trực tiếp thẳng thắn, mà ném cho cô một vấn đề.

Nếu anh ta lừa dối, cô sẽ làm gì?

Câu hỏi này có thể biến thụ động thành chủ động.

Tiếng người xung quanh hỗn loạn, Hàn Hi lại nghe thấy tiếng tim mình đập rõ ràng. Cô có chút khẩn trương, lòng bàn tay đổ mồ hôi. Vốn tưởng rằng phía trước không có đường, không nghĩ tới thật đúng là để cho cô đυ.ng phải một con đường.

Không thể bỏ qua.

"Lâm Hách, anh có biết anh đang nói gì không?" Cô hít một hơi thật sâu, giả vờ giận dữ, "Chúng ta ở bên nhau lâu như vậy, anh vẫn nói là ôm mục đích sẽ kết hôn với em. Nɠɵạı ŧìиɧ?!"

Hàn Hi cười lạnh một tiếng, "Nếu anh dám nɠɵạı ŧìиɧ, em tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho anh mà coi như chưa từng xảy ra chuyện gì! Cho dù người khác đều chê cười em, em cũng muốn làm cho mọi người đều biết, để cho bọn họ đều biết là anh nɠɵạı ŧìиɧ, là anh phản bội em."

Anh ta đang thăm dò thái độ của cô, là muốn hiểu rõ cái gì?

Chẳng lẽ còn muốn cô chúc phúc cho anh ta và Bạch Tuệ sao?

Đầu tiên phải chính trực biểu hiện ra việc cô sẽ không khoan nhượng đối với việc anh ta nɠɵạı ŧìиɧ, như vậy mới có thể khiến cho anh ta ý thức được mình gây ra bao nhiêu tổn thương cho cô. Phần ý thức này sẽ càng khắc sâu, áy náy của anh ta đối với cô càng nặng, tự trách lại càng sâu.

Cô sẽ được bồi thường nhiều hơn.

"Ha ha ha... " Nghe cô nói xong, Lâm Hách nhịn không được cười to, nước mắt cũng sắp chảy ra. Anh ta uống một ngụm rượu, không nhịn được bị sặc, lại ho khan một trận, "Khụ khụ..."

Hàn Hi vỗ lưng anh ta.

Lâm Hách chậm lại, kéo tay cô từ sau lưng qua. Mười ngón tay của bọn họ giao nhau, đặt tay Hàn Hi lên miệng nhẹ nhàng hôn một cái. Nhìn cô cười nói: "Không thể tưởng được, giả thiết này lại có ảnh hưởng lớn như vậy đối với em, hôm nay anh mới phát hiện, hóa ra em còn có tiềm chất của sư tử cái."

"Cho nên anh không thể nɠɵạı ŧìиɧ, phải trả giá đắt." Hàn Hi thuận thế dựa vào vai Lâm Hách, dựa vào bên cạnh anh ta.

Lâm Hách cười phức tạp, cầm lấy một bình rượu có nồng độ cao hơn ở bên cạnh, mở ra từ từ thưởng thức. Trong đầu hiện lên những lời Bạch Tuệ dặn dò.

"Sau khi chúng ta ở bên nhau hai tháng, em bắt đầu gửi ảnh giường chiếu cho Hàn Hi. Đúng, lúc trước anh nói với em anh sẽ chia tay với cô ta, nhưng anh sợ cô ta ầm ĩ, cho nên phải từ từ chia tay. Em cho anh thời gian hai tháng còn chưa đủ sao? Anh đã hỏi nhiều lần xem rốt cuộc khi nào thì chia tay, nhưng anh càng ngày càng mơ hồ, em biết anh vẫn luyến tiếc cô ta."

"Anh sợ cô ta đau lòng nên không cho em tìm cô ta, Lâm Hách, bình thường anh thông minh như vậy, sao đυ.ng đến chuyện của Hàn Hi lại trở thành người mù?!"

"Căn bản Hàn Hi không yêu anh, cô ta chỉ toàn tâm toàn ý với tiền và thân phận của anh, tài nguyên anh mang đến cho cô ta mới là thứ cô ta coi trọng nhất."

"Vậy em hỏi anh, một cô gái nhìn thấy ảnh giường chiếu của bạn trai mình với người phụ nữ khác, nhưng không có một chút phản ứng nào, anh cảm thấy lý do là vì sao?"

"Phàm là cô ta có chút quan tâm đến anh, sẽ không ngồi yên coi như không có việc gì như vậy."

"Như vậy, anh nghe em, tối nay anh hỏi cô ta, hỏi cô ta nếu biết anh nɠɵạı ŧìиɧ thì sẽ làm như thế nào?"

Bình rượu không lớn, lúc này Lâm Hách lại đang trong trạng thái buồn bực. Một chai rượu mở ra không bao lâu đã với đi một nửa. Hàn Hi cho rằng Lâm Hách nghe xong những lời này thì nói không nên lời chia tay, cho nên vẫn uống rượu. Cô cũng không có tâm tư khuyên nhủ, khô khan nhìn anh ta uống.

Nồng độ rượu không thấp, bản thân Lâm Hách cũng không phải là người có tửu lượng tốt. Say rượu, cả người nóng lên, trong đầu lặp đi lặp lại lời Hàn Hi nói.

Đều bị Bạch Tuệ nói trúng.

Hàn Hi không hề yêu anh ta một chút nào, cho nên mới thờ ơ với ảnh giường chiếu của anh ta và người khác. Căn bản không phải là cô không có dũng khí chất vấn anh ta như anh ta vẫn nghĩ, rõ ràng cô có thể chất vấn anh ta, nhưng hết lần này tới lần khác vẫn làm bộ như cái gì cũng không biết.

Tại sao cô lại không yêu mình? Chẳng lẽ là do anh ta đối xử với cô còn chưa đủ tốt sao, còn kém chỗ nào sao?

Lâm Hách thô lỗ bắt lấy bả vai Hàn Hi, Hàn Hi hoảng sợ, giọng điệu kinh hoảng: "Lâm Hách, có phải anh uống say rồi hay không, anh làm đau em!" Cô ra sức giãy dụa nhưng giãy không thoát.

Kém ở chỗ nào?

Lâm Hách nghĩ đi nghĩ lại, anh ta biết rồi!

Anh ta và Hàn Hi ở bên nhau ba năm, vẫn luôn không tiến hành đến bước cuối cùng. Nhiều lần anh ta không nhịn được, nhưng cô luôn nghiêm túc nói bản thân mình không thể tùy tiện được. Anh ta vẫn chịu đựng, nhưng cái tuổi này chính là tinh lực tràn đầy, nếu không cũng sẽ không cùng Bạch Tuệ...

Nếu không phải cô vẫn luôn cự tuyệt, anh ta sẽ không lên giường với Bạch Tuệ . Cũng sẽ không đi tới hoàn cảnh đau lòng như bây giờ!