Mỗi ngày đi quá con dốc, mỗi ngày có thể đắm chìm trong hương hoa, còn có thể nhìn thấy anh. Mặc dù anh không nói, mặc dù anh luồn trầm lặng, nhưng cô vẫn cứ quấn lấy anh, ríu rít như chim nhỏ. Cho đế …
Mỗi ngày đi quá con dốc, mỗi ngày có thể đắm chìm trong hương hoa, còn có thể nhìn thấy anh.
Mặc dù anh không nói, mặc dù anh luồn trầm lặng, nhưng cô vẫn cứ quấn lấy anh, ríu rít như chim nhỏ.
Cho đến hôm hoa nở, có người con trai đợi cô trước sân, đợi cô nhìn thấy những đoá hoa đẹp nhất, nhưng bóng dáng cô dường như đã biến mất một cách âm thầm
Cả đời anh không thể tưởng tượng được, mấy mùa hoa nữa sẽ gặp lại cô.