Chương 10: Sau lưng

CHƯƠNG 10: SAU LƯNG

“Các cậu tiến triển nhanh quá!?” Lý Tư kinh ngạc nói, vừa ngưỡng mộ nhìn cô, vừa dính sát vào người cô bạn, xem từ một cô gái nhỏ biến thành một người đàn bà có điểm gì khác biệt không.

“Ừ… nhưng mà mình và cậu ấy lưỡng tình tương duyệt. Thật ra tối qua mình không nghĩ nhiều như thế, chỉ ỡm ờ đồng ý.” Nhớ lại chuyện tối hôm qua, Vương Văn Văn lại bắt đầu đỏ mặt.

“Cho mình xem vết tích tối qua, được không? Một chút thôi.” Lý Tư phấn khởi nói, từ nhỏ cô đã được tiếp nhận nền giáo dục truyền thống và khá nghiêm khắc đối với vấn đề nam nữ nên không có cơ hội tiếp xúc với phương diện trần trụi này của tình yêu. Chỉ thi thoảng, ở trường, nghe được các bạn nữ sinh thảo luận với nhau, cho nên đối với chuyện ân ái cô hoàn toàn là một con gà mờ. Có một lần, trong nhà vệ sinh, cô nghe được nhóm Lâm Oánh nói chuyện ở bồn rửa tay nói khi làʍ t̠ìиɦ, chàng trai kia nhét cái đó của họ vào bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của cô ấy, khiến cả người cô ta giờ vẫn đau đớn, nhớp nháp… Diễn biến về sau cô còn chưa nghe hết, Lâm Oánh đã kết thúc câu chuyện.

Khuôn mặt Vương Văn Văn vẫn như một khối băng, đẹp lạnh lùng, nhưng hôm nay điểm thêm vài phần mệt mỏi, dưới cái nhìn long lanh, đầy tò mò khám phá của Lý Tư, cô cởi bỏ áo khoác ngoài. Dọc từ cần cổ đến bả vai, rồi xuống quai xanh,… đều chi chít dấu hôn, to nhỏ, sâu nhạt khác nhau.

“Nhiều như thế?” Lý Tư lấy tay che cái miệng đang mở lớn hết cỡ vì kinh ngạc.

Vương Văn Văn cởi bỏ nốt chiếc áo phông bên trong, thân thể mảnh mai của cô chằng chịt những dấu vết hoan ái của Chu Thần để lại, nhất là hông và ngực. Đồ lót của Văn Văn vì động tác của cô mà hơi trễ xuống, để lộ nửa bộ ngực sữa đầy đặn. Lý Tư có thể nhìn một cách rõ ràng, chân thực những vết đỏ và cả dấu răng mờ mờ in lên.

“Cậu ta… mυ"ŧ ngực cậu?” Lý Tư cân nhắc từ ngữ nói, tay hơi vươn ra, muốn cởi bỏ nội y của Vương Văn Văn để nhìn rõ hơn.

“Đàn ông đều thích cái này…” Vương Văn Văn cúi đầu, nhỏ giọng nói. Mặc cho Lý Tư nhìn ngực mình không chớp mắt, cô cảm thấy giữa con gái với nhau trao đổi mấy việc này chả có gì phải ngại ngùng, huống hồ hai người còn là bạn bè.

Lý Tư nhìn cặρ √υ" no đủ, tròn đầy của Vương Văn Văn, vì trận làʍ t̠ìиɦ kịch liệt đêm qua mà núʍ ѵú bị cắn đến hơi sưng đỏ, trên xung quanh còn có một vòng dấu răng, đoán chừng là dùng sức không nhỏ. Lý Tư đỏ mặt, ho khan hai cái, tò mò hỏi: “Cảm giác như thế nào…?”

“Không chắc chắn lắm… Lúc đầu hơi khó quen, nhưng về sau vô cùng thoải mái…” Vương Văn Văn đáp, giọng nhỏ như muỗi kêu.

“Vậy hiện tại, các cậu có thể xem như đã thành đôi?” Lý Tư giúp Văn Văn sửa lại đồ lót, rồi đưa áo lại cho cô mặc.

“Có lẽ. Cậu ta chưa cho mình câu trả lời chính thức. Sáng nay đưa mình về, cậu ra bảo mình nghỉ ngơi cho tốt, tối sẽ đến tìm mình.” Vương Văn Văn nhanh nhẹn mặc lại quần áo, nói đến đây, tựa hồ nghĩ tối nay sẽ phát sinh sự việc khác, trên mặt lại ửng đỏ thêm vài phần.

“Thật hâm mộ các cậu…” Lý Tư chống cằm lẩm bẩm, mặt mũi đầy vẻ u sầu.

“Ừ? Còn cậu, thế nào rồi?” Vương Văn Văn sốt ruột hỏi cô.

“Chẳng thế nào cả, thì là… Tối hôm qua mình uống say, sau đó đòi anh ấy xoa đầu mình, nếu không sẽ ăn vạ… kết quả... Anh ấy xoa đầu mình, nhưng giống như là càng ngày càng để tay xuống thấp hơn, như là… sờ lưng mình.” Lý Tư cau mày nhớ lại hồi ức lúc ấy, khi nói không ngừng lắp bắp, bởi vì cô cảm thấy miêu tả như vậy có chút mập mờ, nhưng thật sự là như thế mà.

“Anh ấy sờ lưng cậu?” Vương Văn Văn nhíu mày, vì Chu Thần từng nói với cô, Trần Dật không phải người có tính sàm sỡ phái nữ, tất cả đều là người tình ta nguyện, anh ấy nhất định sẽ không thừa dịp con gái nhà người ta đang say rượu mà sờ mó.

“Đúng thế nha… Mà đến khi chạm vào gáy anh ấy còn vuốt ve mấy lần. Rất dễ chịu…” Lý Tư chống cằm, híp mắt lại lẩm bẩm.

“Có lẽ anh ấy thích cậu đó.” Vương Văn Văn kết luận.

Lý Tư nghe đến đây, lập tức ngồi thẳng dậy, quay lại nhìn cô bạn, đôi mắt mở to kinh ngạc, kích động hỏi: “Thật á? Nhưng tại sao?”

“Thì là… dựa theo những gì mình nghe Chu Thần nói về tính cách ảnh, chiếu theo cách làm người của anh ấy, tuyệt đối sẽ không nhân lúc nữ sinh say rượu mà làm càn, nhưng nếu như cậu kể chẳng phải hôm qua anh ấy đã sờ mó cậu hay sao.”

“Cậu đừng nói nhảm, anh ấy không phải tên sờ mó.”

“Được được được, vậy anh ta cũng không thể nhân lúc cậu say, không có sự đồng ý của cậu, tùy tiện sờ bừa.” Vương Văn Văn liếc mắt nhìn Lý Tư.

“Không phải…” Lý Tư nháy nháy mắt, khóe miệng cong lên, không có chút biểu hiện nào của người vừa bị sàm sỡ.

“Vậy anh ấy… có phải là có khả năng cũng thích mình không?” Lý Tư hỏi, dùng ánh mắt mong đợi nhìn Vương Văn Văn.

“Mình cảm thấy thế, chờ hôm nay gặp Chu Thần mình sẽ hỏi dò xem thế nào nhé, đúng rồi… Mình nghe Chu Thần nói, Trần Dật thích mẫu con gái có body đầy đặn, chính là kiểu ngực tấn công mông phòng thủ ấy.” Vương Văn Văn dùng tay vẽ minh họa chiếc đồng hồ cát trên không.

“A… là kiểu đó á…” Lý Tư trầm tư, cô không biết mình có được tính vào kiểu con gái có thân hình đầy đặn không, nhưng vừa rồi nhìn ngực Vương Văn văn, cô cảm thấy ngực mình lớn hơn một chút.

Vương Văn Văn kéo áo khoác của Lý Tư ra, Lý Tư chỉ mặc một chiếc áo xám mỏng, cổ tròn bên trong. Cô nhanh nhẹn kéo cổ áo Lý Tư rộng ra, nhìn vào trong. Dưới lớp áo mỏng là cặp tuyết lê đầy đặn, đứng thắng. Bộ đồ lót viền ren tinh tế ôm chặt lấy bộ ngực sữa đầy đà, càng làm nổi bật lên làn da trắng nõn, trong trẻo như hoa lê của Lý Tư… vừa ôn nhu lại gợi cảm. Vương Văn Văn nuốt một ngụm nước bọt, thật là câu dẫn. Cô là con gái mà còn không chịu nổi, vậy là đàn ông chắc phát điên vì người con gái này mất.

“Dáng người cậu, chính xác là dạng anh ấy thích rồi. Tự tin lên.” Vương Văn Văn kết luận, giúp cô bạn chỉnh lại quần áo.

“Thật sao? Vậy là tốt rồi.” Lý Tư cười ngọt ngào như mật, cô vui vì biết không chỉ cô đơn phương thích anh, mà có lẽ anh cũng thích cô.

“Cậu nên tăng tiến độ đi thôi.” Vương Văn Văn thản nhiên nói.

“Tăng tốc kiểu gì?” Lý Tư nghi ngờ hỏi, cô cũng muốn tăng tốc, cũng muốn nhanh chóng được nghe câu “Anh thích em.” của Trần Dật, nhưng lại không biết làm thế nào?

“Hả, cậu không biết? Chính là, từ giờ, mọi động tác, lời nói của cậu đều phải mang theo ý ám chỉ, để anh ấy nhận ra.” Vương Văn Văn nhìn cô, đôi mắt có thần, sáng như sao.

“Ờ… được.” Lý Tư đăm chiêu suy nghĩ.

“Còn nữa… hẹn anh ấy ra ngoài chơi riêng nhiều vào, khi đi tốt nhất ăn mặc gợi cảm một tí, như là hở lưng, cổ áo khoét sâu, hở vai. Đến mình còn không nhịn được nữa là anh ta.” Vương Văn Văn chống cằm, cười xấu xa nhìn cô bạn ngây thơ của mình.

“Nói cái gì thế?” Lý Tư vỗ mặt cô, hai má dần dần đỏ lên như uống rượu.

“Mình hỏi cậu, nếu anh ta muốn lên giường với cậu, cậu có đồng ý không?” Vương Văn văn nghiêm túc nói, thật tình, cô cũng không biết hôm qua mình đáp ứng Chu Thần là đúng hay sai nữa, nhưng bản thân cô không hề hối hận chỉ là muốn tham khảo ý kiến của cô bạn này.

“Ừ… có… Nhưng điều kiện tiên quyết là anh ấy thích mình, mình cũng thích anh ấy. Nghe nói, nếu yêu nhau thì đều sẽ làm việc này, hai người đều sung sướиɠ mà tình cảm lại tăng lên rất nhiều.” Lý Tư nói ra quan điểm của mình, trong đầu không ngừng hồi tưởng lại cánh tay rắn chắc, bắp chân tráng kiện và đôi bàn tay ấm áp của anh…

“Được!” Vương Văn Văn thở dài một hơi.