Chương 41: Chờ hắn thượng câu

"Leng keng ~ leng keng......"

Chỉ chốc lát, Jack mở cửa, lại thấy được cô, khuôn mặt tuấn mỹ hiện ra vẻ không kiên nhần, nhìn vào cô đang mặc áo ngủ, nghi hoặc hỏi: "Bạch Trục Nguyệt, rốt cuộc em muốn gì?"

"Ách, ngươi vẫn nhìn thấy ta?" Thu Tiểu Quân lại lần nữa ngốc rớt.

"Vô nghĩa." Jack phá lệ thưởng cho cô một câu xem thường "Em có phải bị bệnh tâm thần không?"

"Không, không có." Cô phủ nhận mình là ngốc tử, nhanh chóng suy nghĩ rồi tươi cười lấy lòng hắn "Ha ha, Jack, ta khát nước, là tới tìm ngươi mượn sữa chua trong tủ lạnh của ngươi."

Nghe được lời này, sắc mặt Jack chợt tối sầm lại, "Anh đã nói với em, không cho mượn." Rồi hắn không khách khí dùng sức đóng cửa lại.

"Rầm"

Tiếng đóng cửa kia đúng là chói tai, Thu Tiểu Quân rụt cổ lại, ngơ ngác nhìn hắn đóng cửa lại, bỗng nhiên đôi tay chống nạnh, tức giận mắng vào cánh cửa, "Jack, tên đàn ông đáng chết keo kiệt kia, ngươi cho ta mượn mấy hộp sữa chua sẽ chết sao? Hả? Ta nguyền rủa ngươi cả đời đều không tìm thấy vợ, đời này, ngươi liền chờ đó mà ở giá đi! Hừ..."

Cô đứng ngoài cửa hắn mắng đến thoải mái rồi mới đi về phòng mình, làm nhiều chuyện ngu xuẩn như vậy cũng thật là mệt mỏi. Cô leo lên giường, ngủ một mạch liền tới giữa trưa hôm sau.

"A, chết chết chết, không xong rồi." Tỉnh lại thấy đồng hồ đã chỉ 12 giờ, cô đứng dậy thay quần áo bằng tốc độ nhanh nhất có thể, rồi kéo bức màn ra, phát hiện trời đang mưa, tâm tình lúc này mới thấy tốt lên, trên mặt cầm lòng không đậu lộ ra vẻ vui sướиɠ tươi cười, mang vẻ tươi cười kia mà chậm rãi rời khỏi chung cư, bắt taxi đi tới cao ốc Hoa hướng dương.

"Vương lão sư, thật xin lỗi, hôm nay ta ngủ quên." Cô chạy tới phòng luyện tập, nói lời xin lỗi với huấn luyện viên.

Từ ngày cô bị Mạc Hoa Khôi phê bình trước mặt mọi người, Vương lão sư thường hay chăm chăm vào cô, hiện giờ liếc mắt một cái, lạnh lùng nói: "Bạch Trục Nguyệt, ngươi chẳng lẽ không biết đạo lý bình thường hay sao? Cần cù bù thông minh, ngươi về sau nếu lại đến trễ thì không cần đến làm người mẫu cho công ty nữa."

"Vương lão sư, từ sau ta sẽ không đến trễ nữa." Hôm nay đến muộn như vậy, cô tự biết đuối lý nên không phản bác lại cái gì.

"Vào đi, đứng ở hàng sau cùng, chăm mà luyện tập đi"

"Vâng." Cô âm thầm thở phào nhẹ nhõm, gật đầu rồi đi đến hàng sau cùng, cùng các đồng sự luyện tập những động tác nhạt nhẽo.

Tận cho tới giờ tan tầm, Mạc Hoa Khôi cũng không tới phòng tập luyện nhìn một cái. Mạc Hoa Khôi không tới, những đồng sự của Thu Tiểu Quân đều cảm thấy rất mất mát, trong khi cô tuy không mất mát lại có điểm lo lắng. Lo lắng cái gì đâu? Lo lắng hắn Mạc Hoa Khôi hôm nay sẽ không đi tới hẹn hò với cô nha.

Sau một hồi bình tĩnh ngẫm lại, cô không đi tới văn phòng xem hắn có ở đây không, cũng không có ai để hỏi thăm tin tức về hắn mà quyết định đi về. Ngoài trời mưa bụi, cô thấy thời tiết tốt như vậy đương nhiên sẽ không ngồi xe mà quyết định đi bộ về. Đi ngang qua một siêu thị, nhớ tới ngày hôm ấy mời Âu Dương Kiện Vũ đến nhà ăn cơm trưa, chính là trong tủ lạnh nhà mình không có món gì. Nghĩ tới điểm này thì cô cảm thấy buồn cười, tâm tình cực hảo đi vào siêu thị, đẩy xe mua thật nhiều đồ ăn về nhà, chất đầy trong tủ lạnh.

Không để ý tới thời gian, chẳng mấy chốc đã 7 giờ, lúc này ngoài trời mưa phùn, không khí ướŧ áŧ mang theo hơi lạnh lạnh.

Cũng may cô là một con quỷ không sợ lạnh, nghĩ đến khả năng Mạc Hoa Khôi sẽ đến, cô cố ý mặc vào một cái váy ngắn màu đen bó sát người, hơn nữa cố ý nhìn vào gương lôi lôi kéo kéo cái váy để lộ ra gần nửa bộ ngực, sau đó trang điểm tinh xảo rồi ngồi chờ Mạc Hoa Khôi đến.

"Leng keng ~"

Cô ở trong nhà suy tư bồi hồi một lát khi nghe chuông cửa vang lên.

Cô tưởng nhất định là Mạc Hoa Khôi cái đồ háo sắc kia tới, đôi môi đỏ rực chậm rãi nhếch lên, đứng dậy không nhanh không chậm đi ra hướng cửa, rồi cũng không nhanh không chậm mở cửa ra.

Cô đoán sai rồi, người ngoài cửa không phải Mạc Hoa Khôi, mà là hàng xóm tuấn mỹ của cô, Jack.

"Như thế nào lại là ngươi?" Thấy Jack, lòng cô có chút mất mát, nhíu mày, không vui hỏi.

Nhìn đến vẻ mặt khó coi của cô, mặt Jack hàm chứa ý cười, lại ẩn ẩn một tia bi thương. "Như thế nào? Thấy anh thật thất vọng?"

"..." Cô không trả lời. Nói thật, ấn chuông cửa không phải Mạc Hoa Khôi mà là hắn, cô xác thật là rất thất vọng.

"Đêm nay vừa lúc anh muốn đi kiểm tra quán bar một chút, thuận tiện anh lái xe đưa em cùng đi." Lặng im hai giây, Jack đường hoàng nói.

"Ông chủ, đêm nay ta có việc, sẽ không đi làm." Đôi mi đẹp của cô nhăn lại, nhìn khuôn mặt đẹp quá mực tuấn tú của hắn, trịnh trọng nói.

"Ngươi đêm nay có việc gì?" Việc này làm cho Jack thực nghi hoặc. Hắn từ trên xuống dưới đánh giá cô một phen, khóe môi gợi lên một cái rồi tươi cười, "Trang điểm xinh đẹp đến như vậy, là muốn hẹn hò với đàn ông?"

Cô cũng không định nói nhiều với hắn, "Việc này không tới ngươi quản." Cô không vui nói rồi nhanh chóng đóng cửa lại.

Thấy cô đóng cửa trong nháy mắt, trong mắt Jack dần hiện một tia bi thương, trên khuôn mặt tuấn tú cũng ẩn ẩn xuất hiện một tia đau thương. Đứng trước cửa phòng cô ngốc ngốc một hồi, hắn mới xoay người, bóng dáng thật cô đơn đi vào thang máy.

...

8 giờ, trời đã thật tối đen. Vừa lúc đó, một chiếc xe BMW màu bạc ngừng ở dưới lầu chung cư XX đường 88. Rất nhanh, Mạc Hoa Khôi từ trong xe ưu nhã soái khí bước xuống, ngẩng đầu nhìn chung cư hiện đại cao cấp trước mặt, khóe môi cong cong, khá hưng phấn đi vào chung cư.

Hắn nhớ rõ hôm đó ở thang máy, Thu Tiểu Quân có nói với hắn nếu có hứng thú với cô thì 9 giờ tới đúng nơi này. Chính là hứng thú của hắn so với cô tưởng thì nồng hậu hơn rất nhiều, cho nên hắn đến sớm hơn giờ hẹn.

Hắn rất mong chờ đến thời điểm đặc biệt này. Trước khi đi hắn đã tắm rửa sạch sẽ, bên trong mặc một chiếc sơ mi màu đỏ, bên ngoài áo khoác màu đen, bên dưới thì mặc một cái quần da đen bó sát, toàn thân nhất nhất phải thật soái.

Thật xảo, hắn vừa đi đến thang máy thì cửa thang máy vừa vặn mở ra, cùng hắn cân sức ngang tài Jack từ trong thang máy bước ra.

Jack nhìn đến tướng mạo bất phàm của hắn, lập tức nghĩ tới chuyện tối nay Thu Tiểu Quân có việc, liền thật sâu liếc hắn một cái, xoay người đi ra ngoài, không tưởng mới vừa đi một bước thì Mạc Hoa Khôi đã kêu hắn.

"Xin chào, xin hỏi ngươi có biết Bạch Trục Nguyệt ở tại tầng nào và phòng nào không?" Mạc Hoa Khôi nhìn về phía hắn, đôi tay cắm túi lễ phép hỏi.