Chương 28: Ông Xã Tam Tiên Dịu Dàng Quá!

Phía trước cửa sổ bằng kính lớn từ trần đến sàn

của tầng 8 Tập đoàn KL.

Sở Phiến Hiện đang mệt mỏi lười biếng tựa vào bên cạnh tấm rèm nhung thiên nga sang trọng, dùng ống nhòm nhìn xuống từng người trong dãy hàng dài như hình con rắn dưới lầu.

Trong chốc lát, anh đặt chiếc ống nhòm trong tay xuống, bằng giọng nói lười biếng sẵn có và giọng hai tầng âm trong trẻo lảnh lót, anh nói: “Ở bên đó quanh đài phun nước hoa viên có một cô gái tóc dài, các cậu có thể phỏng vấn trước.”

Lúc anh thu lại ảnh mắt, sự long lạnh giữa đôi mi đẹp giống như tinh tú đất trời vậy.

Tam thiếu Sở gia, Sở Phiến Hiện.

Theo lời của truyền thông đại chúng mà nói, đó chính là, anh rõ ràng có thể dựa vào gia thế mà kiếm sống, vậy mà anh vẫn cứ khăng khăng dựa vào gương mặt để kiếm ăn; nhưng rõ ràng là chỉ cần dựa vào gương mặt kiếm sống thôi thì anh có thể ăn đến 3 đời 3 kiếp rồi, thế mà anh còn dùng cả thực lực của mình để kiếm sống nữa chứ.

Ở độ tuổi còn trẻ như thế, vào nghề chưa được 3 năm, đã giành được giải thưởng “Diễn viên mới tiềm năng nhất châu Á”, những bộ phim do anh thủ vai chính, đều có thể đảm bảo kép về phòng vé và cả về sự khen ngợi từ dư luận.

Dung mạo của anh khôi ngô tuấn tú đến quỷ khóc thần sầu, cùng với khí chất quý tộc bẩm sinh, giống như thần chết vùng lưỡi liềm, thu hoạch hết tâm hồn của những thiếu nữ Đông Nam Á vậy.

Cấp dưới đã hiểu ý của Sở Phiến Hiện.

Nổi danh như vẻ mặt xinh đẹp của Sở Phiến Hiến, đó là vì dựa vào bản chất của việc kiểm soát gương mặt anh.

Trong phòng làm việc không thể có một nhân viên nào có tướng mạo không phù hợp, đây đã là tiêu chuẩn thấp nhất rồi.

Sở Tam thiếu đối với dung mạo của trợ lý bên cạnh mình, kén chọn đến nổi người thần đều căm phẫn. Muốn làm cánh tay trái phải của anh ấy, không

có khí chất và dung mạo tương xứng với anh, thì tuyệt đối không được.

Nếu chẳng phải trợ lý lâu năm của anh có thai từ chức, thì anh cũng sẽ không tuyển trợ lý trong thành phố.

Đúng vậy, tìm kiếm tuyển chọn trong biển người.

Nhìn thấy biển người đông đúc dưới lầu, mỗi một giọt nước biển bên trong, đều vô cùng khao khát, hận không thể trở mình biến thành một làn sóng biển, nhào vào lòng của Sở Tam thiếu.

Ngôn Chỉ Vân đang xếp hàng vô cùng buồn chán bên trong biển người.

Chuyện cãi nhau đánh nhau, ngắn ngủi 1 tiếng đồng hồ đã xem được 10 trận rồi.

Nhìn bộ dạng này, thì có xếp hàng đến ngày mai cũng không đến phần của cô nhỉ?

Mami Chỉ Vân có chút không kiên nhẫn nữa rồi.

Chẳng phải chỉ đi đến đây để làm trợ lý cho một người đàn ông rất giống với cục cưng nhà cô trưởng thành sau này thôi sao?

Những người này giống như là mấy chú gà con giành đồ ăn vậy, giống như là ăn không được gì của Sở Phiến Hiện thì sắp chết đói đến nơi vậy.

Nếu cứ tiếp tục xếp hành như thế này, cô cũng không thèm làm công việc này nữa đâu.

Trong phát thanh la lên xin mời người ứng tuyển số 452 vào. Trời, 452!

Nữ giới đến độ tuổi thích hợp kết hôn đều đến rồi sao?



Mami Chỉ Vân chuẩn bị rút lui, vẫn là đi tìm công việc bình thường một chút thì hơn vậy.

Cô vừa không biết đánh nhau lại vừa không biết mắng người, căn bản không cách nào so bì với những cô gái ứng tuyển này.

Đang chuẩn bị lái xe rời đi, một người đàn ông trẻ tuổi đeo kính mang theo

hai người vệ sĩ, bước đến trước mặt cô.

“Cô đây, xin mời cô đi cùng với chúng tôi một lát.” Người đàn ông nho nhã lễ độ củi chào Chỉ Vân.

Chỉ Vân nhìn đối phương rất nghiêm túc: “Thưa anh, khi anh mời một cô gái con nhà lành, chắc anh cũng nên nói rõ là tại sao, nếu không đối phương sẽ không dễ dàng gì mà đi theo anh đâu.”

Người đàn ông nghe Chỉ Vân nói như vậy, không nhịn được cười lên.

Tuy là Sở Tam thiếu chỉ tùy tiện chỉ tay một cái về hướng bên này, nhưng anh vừa bước qua đây, thì liền biết rằng người mà Tam thiếu muốn phỏng vấn trước, chính là cô gái này.

Cô gái xinh đẹp như thế này, đứng trong đống người ứng tuyển vô cùng kỳ quặc tốt xấu lẫn lộn kia, thật sự có thể nói là nổi bật trong đám đông.

Chậc chậc, ảnh mắt của Tam thiếu, vẫn hiểm ác trước sau như một.

Người đàn ông mỉm cười với Chỉ Vân: “Công ty chúng tôi hiện giờ có một vị trí, muốn mời cô đến phỏng vấn một chút, không biết là cô đây có tiện không.”

Anh không thể nói ra đây là đặc cách phỏng vấn trợ lý cho Sở Tam thiếu.

Nếu không những fans hâm mộ cuồng nhiệt ở đây biết được có loại chuyện không công bằng này xảy ra, anh có thể bị biển người này đè bẹp.

Chỉ Vân vừa nghe được rằng có công việc, bất kể nó là gì, thì hai mắt cũng đã phát sáng lên.

“Được chứ, được chứ.” Cô trả lời rất sảng khoái, tiếp theo đó lại dè dặt nhìn về cái hàng dài đang xếp bên cạnh: “Phỏng vấn mà anh nói, không phải cũng xếp hàng giống thế này đó chứ.”

“Không phải đâu.” Người đàn ông tiếp tục mỉm cười: “Sẽ chuẩn bị cho cô một đường thông hành màu xanh cho công việc đó.

Thế là, mami Chỉ Vân cực kỳ vui mừng đi theo đối phương.

Đằng sau là những lời châm biếm nham hiểm.

“Vừa nhìn thì biết đó không phải là Tam Tiên fans của tình yêu đích thực rồi! Dễ dàng từ bỏ như vậy!”

*** “Đúng đó, không khéo lại đi làm ấy.”

Nhiều người phụ nữ trước sau như một thích nhất là dùng những lời chửi bởi bôi nhọ và ác ý, đi đỗ kỵ người cùng phái, đẹp hơn mình.

“Ơ, nhưng mà người đàn ông ban nãy, hình như là nhân viên làm việc bên cạnh Tam Tiên nhà tối mà?".

“Đúng đó! Trông dáng vẻ thấy rất quen

“Không phải chứ...cô ta không phải là được đặc cách phỏng vấn chen ngang đó chú

“Mẹ kiếp! Cái này không công bằng! Kháng nghị!"

“Tam thiếu.” Nhân viên cấp dưới báo cáo với Sở Phiến Hiến khi anh đang thong thả thổi tách hồng trà kiểu Anh: “Hình như fans hâm mộ phát hiện ra chuyện cô gái này được phỏng vấn trước rồi, đang gây rối kháng nghị tập thể bên dưới. Đội vệ sĩ cảm thấy có chút mệt mỏi rồi, anh xem...”



“Vậy sao?” Sở Phiến Hiến nhướng mảy, đứng dậy: “Vậy thì đi xem thử đi."

Ở tầng hai tòa nhà của Tập đoàn, có một sân thượng rộng lớn gần bằng cả một sân khấu biểu diễn vậy.

Sở Phiến Hiện đi cùng với trợ thủ của anh, bước đi tạo nhã, bước chân uyển chuyển như một con thiên nga, bước đến rìa sân thượng.

Dưới lầu, fans hâm mộ điên cuồng đang kháng cự sục sôi ngất trời với vệ sĩ, còn có cả cảnh sát được điều đến tạm thời.

Gảo thét bên cạnh: “Chúng tôi muốn công bằng...Chúng tôi muốn công bằng..."

Đột nhiên, trên đầu tầng hai, truyền đến một âm thanh: “Suyt...”

Dưới giọng nói mang tinh ma mị này, tất cả fans hâm mộ đều sững sờ, cầm lòng không đậu mà ngẩng đầu lên....

“Trời ơi! Tam Tiên, là Tam Tiên nhà tôi!" Có fans hâm mộ đã quá kích động mà ngất xỉu.

“Tam Tiến! Tam Tiên!”

Dòng người dưới tòa nhà càng điên cuồng hơn.

Sở Phiến Hiền đặt ngón tay giữa mỗi, lại nhẹ nhàng suỵt một tiếng, dùng giọng nói hai tầng âm hoa lệ nói: “Các vị vệ sĩ dưới tòa nhà và các anh cảnh sát đều rất mệt rồi, mọi người đừng chen chúc, yêu thương họ một chút, có được không?”

Tất cả fans hâm mộ liền tự động lùi về sau 3 bước.

Sở Phiến Hiến lộ ra một nụ cười mà nam nữ đều yêu thích, kéo một nụ hôn gió xuống dưới tòa nhà: “Các tình yêu, tôi yêu bạn.”

Nói xong câu này, anh ném micro xuống tòa nhà, xoay người rời đi.

Dưới tòa nhà đã xỉu mất một đám người rồi.

Những người chưa xỉu thì đang tranh nhau cướp lấy micro mà Phiến Hiến đã dùng qua.

“Trời ơi, ông xã Tam Tiên dịu dàng quá đi!"

“Anh ấy đang nói với tôi là anh ấy yêu tôi, nhất định là vậy, nhất định là vậy." Có người dậm chân đấm ngực khóc to.

Tất cả mọi người đều quên mất là bọn họ vừa rồi là vì chuyện gì mà kháng nghị, tất cả đều chìm đắm trong mật ngọt màu hồng từ lời nói cuối cùng và nụ hôn gió của Sở Phiến Hiên mang lại.

Sở Phiến Hiện đã trở lại trong thang máy, trên gương mặt của anh, treo lên một nụ cười lạnh lùng chế nhạo.

Muốn công bằng?

Bọn họ cho rằng anh là anh hai Sở Hàn Mặc của anh, chuyện gì cũng đều phải duy trì sự cân bằng và chính nghĩa tuyệt đổi sao.

Công bằng sao?

Trên thế giới này làm gì có công bằng tuyệt đối chứ!

Anh hai là Hình cảnh quốc tế mang tính chất đặc công, còn anh lại là một diễn viên hạng nhất.

Trước mặt người khác anh là một thần tượng hoàn mỹ, nhưng sau lưng người khác anh cũng có quyền lợi, lựa chọn người bên cạnh dựa theo sở thích của riêng mình.