Chương 3

Bùi Dục cũng đơ luôn, tay còn lại không kiềm được mà sờ sờ cổ họng mình. Giọng nói này… rõ ràng là của con gái! Còn nữa… yết hầu của anh đâu?

Chính vào lúc này, cô gái cầm đầu đánh nhau đột nhiên nhìn ra hẻm kêu lên, “Mẹ! Mẹ!” Trong giọng nói của cô ta còn mang theo sự nức nở nghẹn ngào, sự giận dữ khi mắng anh lúc nãy không biết đi đâu hết cả, “Nó đánh con!” Cô ta chỉ Bùi Dục, người xấu thì hay mách trước. Hơ, cô ta quỳ dưới nền đất, tay phải còn đang bị Bùi Dục bẻ ngược lại, nhìn thì cũng đúng là vậy thật.





Bùi Dục còn chưa hoàn hồn từ chuyện mình biến thành con gái thì thấy một người đàn bà trung niên to con giận dữ xông đến, bổ nhào vào người anh, nhanh như chớp nắm lấy tóc anh rồi đánh mạnh một bạt tai. Bà dì này đây chắc là làm những công việc chân tay, bạt tay vừa dày vừa lớn, đánh một cái thôi mà đã khiến Bùi Dục hoa mắt choáng váng mặt mày.

Bà dì chẳng những đánh người lợi hại mà mắng chửi cũng chẳng ậm ờ, mấy câu chửi thề mà con gái bà ta mắng mà đem ra so sánh thì đúng là không đủ đô. Bùi Dục bị bà ta đánh đến mức tai vang lên tiếng ong ong, dùng biết bao nhiêu sức lực mới nghe ra được chút chuyện trong những lời nói dơ bẩn kia: Hình như chồng của người phụ nữ này bị kẻ khác “cạy” đi mất*, lại còn là chuyện tốt mà mẹ của cơ thể này làm ra nữa?

*ý nói bị dụ dỗ, có bồ nhí bên ngoài.





Đây là chuyện gì vậy chứ! Anh đã xuyên vào một bộ phim luân lý gia đình lúc tám giờ sao?





Có điều, bây giờ Bùi Dục chẳng có tâm trạng đâu mà phân tích sự xích mích yêu hận của bà dì trung niên này, điều anh lo lắng là, nếu còn không mau vùng vẫy thoát ra thì bà dì có thể sẽ làm hói luôn mái tóc của cơ thể này.

May là sự lo lắng của anh không tiếp diễn quá lâu, khi bà dì vẫn đang đắc ý chửi mắng thì liền bị tiếng gầm thét cắt ngang: “Các người làm gì đó!” Cơn gió mạnh thổi qua đỉnh đầu, chỉ nghe thấy bà dì trung niên đau đớn kêu lên một tiếng rồi đột nhiên buông tay. Cơ thể thấp bé của Bùi Dục ngồi trên nền đất, vừa nghiến răng chịu đựng xoa xoa da đầu, vừa ngẩng đầu nhìn lên xem người đến là thần thánh phương nào, vậy mà sức chiến đấu lại còn mạnh hơn cả bà dì kia!

Được thôi, Bùi Dục có chút nghi ngờ, có lẽ sức chiến đấu của phụ nữ sẽ tăng dần theo tuổi tác——Dù sao thì người đánh đuổi bà dì quái lực* kia là một cụ già nhìn chừng bảy mươi tuổi, lúc này cụ đang cầm một cây chổi rách, xem ra nếu người đàn bà trung niên này không đi thì cụ còn tiếp tục đánh.