Nghĩ vậy, tâm tình ta cực kỳ sung sướиɠ, hai tay chủ động vòng lên cổ Thái Tử.
Ánh mắt Thái Tử rõ ràng trầm xuống, lại cố trấn định đổi chủ đề: “Hà tất phải phiền toái như vậy, giao cho ta chẳng phải càng dễ hơn sao, ta có rất nhiều biện pháp khiến hắn không thể sống tốt.”
Ta lắc đầu: “Cầu điện hạ nể mặt hai vị trưởng bối Mạnh gia, chớ truy cứu việc này nữa. Kết quả như hiện tại, thần thϊếp đã vừa lòng lắm rồi.”
“Nói thẳng ra thì Mạnh Diên Khanh cũng không mắc phải lỗi gì lớn, tam thê tứ thϊếp quả thật là chuyện thường tình.”
Thái Tử đang muốn nói gì đó, ta hơi dùng sức, níu chàng xuống gần hơn: “Ngày đại hỉ, điện hạ còn muốn cùng thần thϊếp chuyện phiếm nữa sao?”
“Nếu nàng không muốn, ta có thể chờ.” Giọng Thái Tử khàn khàn, tiếng được tiếng mất, ta có thể nghe ra chàng đang cực lực nhẫn nại.
Ta không nói gì, nhẹ nhàng đẩy Thái Tử ngã xuống giường, đặt một nụ hôn xuống mắt chàng.
Trúc trắc mà lớn mật.
Thái Tử ôm lấy eo ta, xoay người đè ta xuống dưới: “Lan nhi…”
Ta dịu dàng đáp: “Phu quân.”
Ngọc lô băng điệm uyên ương cẩm, Phấn dung hương hãn lưu sơn chẩm. (*)
(*) Trích bài thơ Bồ tát man - ngọc lô băng điệm uyên ương cẩm, tác giả Ngưu Kiệu (牛峤). Tạm dịch: Lô ngọc chiếu băng, gấm uyên ương; Phấn son, mồ hôi vương trên gối.
Tiếng thở nặng nề, chàng ghé bên tai ta thề thốt: “Lan nhi, ta sẽ không giống bọn họ.”
Ta không chút do dự cùng chàng lên mây.
“Lan nhi tin chàng.”
Trong lòng ta lại cười thầm, tin hay không cũng chẳng có gì quan trọng.
Quan trọng là ta có thể nhìn ta tâm ý của Thái Tử với ta.
Ta sẽ dựa vào phần tâm ý này, ngồi vững vị trí Thái Tử Phi.
Sau này trở thành Hoàng Hậu, sinh hạ Thái Tử.
Sau đó, hài tử của ta sẽ trở thành người nắm giữ giang sơn, còn ta sẽ trở thành Thái Hậu.
Dưới sự dẫn dắt của ta, Lục thị vĩnh viễn sẽ là đệ nhất thế gia thành Trường Kinh.
Sau khi ta tạ thế, sẽ được hạ táng trong hoàng lăng.
Sống một đời, người khác nhìn thấy ta đều phải quỳ xuống.
Vậy… là đủ rồi.
Lục Âm Lan cùng Mạnh Diên Khanh là đôi kim đồng ngọc nữ nổi tiếng nhất thành Trường Kinh.
Mạnh Diên Khanh là người thích khoe khoang, cả ngày khen ngợi Lục Âm Lan trước mặt các quý công tử khác.
Hôm nay kể Lục Âm Lan học được cưỡi ngựa, ngày mai khoe Lục Âm Lan học xong thêu thùa.
Nhưng mà túi thơm Lục Âm Lan thêu xiêu xiêu vẹo vẹo, còn bị công tử nhà Kinh Triệu Doãn cười nhạo một phen.