Chương 1: Nha hoàn thông phòng

Edit: Nabii

Nguồn convert: Vespertine& Hdlinhhh

"...ha...Hầu Gia..." Giọng nói mềm mại quyến rũ lên xuống của nữ tử xen lẫn với tiếng thở dốc nặng nề của nam nhân, trong căn phòng tràn ngập hương thơm ngọt ngào, mùi hương nam nữ hoan ái da^ʍ mĩ trộn lẫn vào thành một luồng không khí ám muội.

Thanh Đại rũ mi mắt, cố gắng tập trung sự chú ý của nàng vào hình khắc hoa tử đằng trên cột giường, nhưng đôi nam nữ quấn quýt trên giường cách đó vài bước vẫn chiếm trọn tầm mắt của nàng.

Nam nhân thân hình cường tráng, cơ bắp cứng rắn săn chắc, từ góc độ của nàng có thể nhìn thấy cơ lưng đang căng ra của hắn, trên đó lưu lại vài vết sẹo mờ, càng tăng lên vài vũ dũng khí khái nam nhân. Cánh tay rắn chắc nâng cặp đùi trắng nõn bị phồng lên quá mức của nữ tử đặt lên vai, một giọt mồ hôi chảy xuống tấm lưng màu lúa mạch dọc theo rãnh lưng trượt xuống cặp mông rắn chắc của nam nhân, nơi đang căng ra có quy luật mà thọc ra cắm vào.

Nữ tử trên giường nâng nửa người lên, áp hai luồng trắng ngần tròn trịa vào l*иg ngực rắn chắc của nam nhân, hai vòng tay mảnh khảnh vòng qua lưng hắn, theo động tác mà cọ xát vào lưng hắn, hai chân cũng quấn lấy vòng eo chắc khỏe.

Nam nhân đột nhiên tăng tốc độ gia vào, âm thanh nữ nhân kêu Hầu Gia càng lớn, từ khe hở nơi hai người giao hợp Thanh Đại thấy côn ŧᏂịŧ của nam nhân lúc ra vào âʍ ɦộ nữ tử còn mang theo chút bọt nước.

Phi lễ chớ nhìn, phi lễ chớ nhìn, Thanh Đại vội vàng hướng mắt về phía cột giường, sau đó lại xem xét hoa tử đằng có bao nhiêu cánh.

Tấm nệm bị cuốn ở một bên không ngừng đung đưa theo động tác của hai người họ, sau một loạt vận động mạnh mẽ, ngươi nam nhân cuối cùng cũng giải phóng được du͙© vọиɠ của bản thân.

Thanh Đại trong lòng căng thẳng, quả nhiên nàng nghe được giọng nói khàn khàn trầm thấp của nam nhân sau khi trút bỏ du͙© vọиɠ.

"Thay y phục."

Thanh Đại bưng lên chậu nước cùng khăn tay đã sớm chuẩn bị từ lâu, ngồi xổm đặt chậu đồng trên mặt đất, ngẩng đầu lên liền đối mặt với căn côn ŧᏂịŧ mới mềm một nửa dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ của nam nhân.

Nàng có chút bội phục khả năng thích ứng của mình, nàng vậy mà có thể vươn tay ra, dùng khăn phủ nên nó cẩn thận mà chà lau.

Bất quá Thanh Đại vẫn là đánh giá cao chính mình, ngón tay không tránh khỏi khẽ run.

Kỹ thuật khác biệt so với trước đây làm côn ŧᏂịŧ hơi mềm có chút muốn thức tỉnh, Vệ Uyên cúi đầu liếc nhìn khuôn mặt đỏ bừng thanh tú dưới hàng mi dày của thị nữ, rồi dùng cổ tay gạt tay nàng ra.

"Ngươi đi hầu hạ phu nhân."

Thanh Đại giống như được đại xá, lại lấy thêm chiếc khăn đi tới lau nửa người dựa vào đầu giường hỗn loạn dịch hoa cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ của nữ nhân. Nữ tử ước chừng tuổi xuân, nửa người dựa vào đầu giường, trên khuôn mặt tú lệ đoan trang hiện lên chút uể oải, đuôi mắt phiếm hồng càng làm tăng thêm phần diễm lệ.

Chờ nàng hầu hạ hai người sạch sẽ, mặc xong trung y, nàng mới lui ra ngoài, tay chân nhẹ nhàng mà nằm lên giường ở gian ngoài.

Nàng xuyên thành vị nha hoàn tên là Thanh Đại này ước chừng đã hai ngày, nhưng đây là lần đầu tiên nàng gác đêm cho Hầu Gia cùng phu nhân.

Ý thức cuối cùng của nàng là chiếc xe tải đang chạy quá tốc độ và cơ thể của nàng vì va chạm mà bị hất lên cao, khi nàng mở mắt ra lần nữa, nàng đang ở trong khu thâm sâu cổ kính nhà cao cửa rộng này.

Trong hai ngày qua, nàng đã cố gắng hết sức thám thính tình hình mà không để lại dấu vết nào, nghe nhiều hơn và xem nhiều hơn, ghép các tin tức rải rác lại với nhau thành một sự thật khiến nàng rất bi quan____Thanh Đại là nha hoàn thông phòng của Vệ Uyên, nam chủ nhân duy nhất của Vĩnh Xương Hầu phủ.

Nữ nhân lớn nhất trong hậu trạch của Vĩnh Xương Hầu phủ là mẫu thân của Vệ Uyên, Vệ lão phu nhân, mà Thanh Đại cùng một nha hoàn khác là Thúy Hồng là nha hoàn thông phòng mà Vệ lão phu nhân ban cho nhi tử của bà.

Nữ chính trong cảnh hoan ái da^ʍ mĩ mà nàng vừa xem là chính Thê Tô thị của Vệ Uyên, dường như Vệ Uyên còn có một người thị thϊếp được hạ nhân trong phủ gọi là Tiểu Lâm, nhiều tin tức trước mắt nàng chưa được rõ ràng lắm. Ở thời đại này, nha hoàn thông phòng hậu hạ chủ tử chuyện giường chiếu là thập phần bình thường, khi chủ nhân tức giận còn có thể kéo nữ tỳ xuống phạt roi.

Đây là điều mà nàng sợ hãi, nên hai ngày nay nàng mới hạn chế cùng Vệ Uyên chạm mặt, cố gắng làm cho hắn quên đi sự tồn tại của nàng, may mắn là sau khi nàng xuyên tới, Vệ Uyên vẫn chưa chạm vào nàng.

Thanh Đại nhẹ nhàng trở mình trên chiếc sạp thấp hẹp, cẩn thận lắng nghe động tĩnh trong phòng, sau đó đưa tay gõ nhẹ vào hư không.

Một bảng điều khiển trong suốt xuất hiện trước mặt nàng, màu nền là màu xám nhạt và có một số ký tự in nghiêng lớn được viết trên bảng điều khiển: Hệ thống họa thủy.

Ở phía trên cùng bên phải của bảng điều khiển, có một dòng chữ nhỏ "thanh nhiệm vụ", và bên dưới là một dòng chữ màu xanh lá cây lớn hơn một chút: Hầu gia lạnh lùng nuông chiều thê thϊếp, phía trước còn có dấu "+". Thanh Đại nhấp vào dấu "+", xuất hiện vài hàng chữ nhỏ, dòng đầu tiên có màu xanh lục: Làm hắn chú ý đến sự tồn tại của ngươi.

Hàng phông chữ này phía trước còn có một dấu "+", Thanh Đại nhấp vào, xuất hiện thêm hai dòng chữ, dòng thứ hai là phông chữ màu đen nhỏ hơn dòng thứ nhất một chút, có nội dung: "Sơ lược nhiệm vụ: không chỉ là cái danh hiệu." Dòng thứ ba là cùng một phông chữ màu đen giống dòng thứ hai: "Phần thưởng: ngày còn lại 20, điểm 20, kinh nghiệm 5".

Ở dưới bên trái của toàn bộ bảng điều khiển là một hàng ký tự nhỏ có nội dung: "Số ngày còn lại: 5"; ở giữa phần dưới cùng của bảng điều khiển là một hình chữ nhật màu xanh lá, khi chạm tay lên đó, ba từ "thanh kinh nghiệm" sẽ được hiển thị; ở góc nhỏ bên phải của bảng điều khiển là một số chữ in nhỏ: "Điểm: 0".

Giao diện bên trái của bảng điều khiển là một nút trông giống hình ngôi nhà, Thanh Đại dùng tay ấn vào, một hộp màu xám xuất hiện trước mắt nàng với dòng chữ System Mall ngay phía trên, còn lại là các hàng thương phẩm. Hầu hết các sản phẩm đều có màu xám, hình ảnh và tên hiển thị đều để dấu chấm hỏi, chỉ có một sản phẩm mà nàng có thể nhấn vào xem. Hình ảnh sản phẩm là cái chày gỗ, tên là "Lang nha bổng", mà giá cả để đổi là: 5 điểm.

Không khác những gì nàng thấy đêm qua, Thanh Đại nhấn nút X ở góc trên bên phải của bảng điều khiển, bảng điều khiển biến thành một ngọn núi nho nhỏ ở góc dưới bên phải trong tầm nhìn của nàng.

Sau khi đến đây nàng mới phát hiện sự tồn tại của hệ thống họa thủy này, không thể không tò mò về các sản phẩm trong trung tâm thương mại hệ thống và bản thân hệ thống. Nhưng Hầu Gia trong nhiệm vụ hệ thống này, đại khái là ám chỉ Vĩnh Xương hầu Vệ Uyên, đừng nói nếu nàng kết giao với Vệ Uyên, nàng sẽ làm tiểu tam____không đúng, có thể là tiểu tứ tiểu ngũ, muốn nàng cùng mấy người phụ nhân tranh một cây dưa chuột dơ hề hề, thứ cho thần thϊếp không làm được a!

Thanh Đại mơ hồ chìm vào giấc ngủ giữa những suy nghĩ mông lung, nhưng đêm nay là nàng trực đêm nên không dám ngủ quá say, khi tia nắng đầu tiên ngoài cửa sổ chiếu vào mặt, nàng liền tỉnh.

Nhìn thoáng qua ánh nắng bên ngoài, rồi lại nhìn của sổ trong phòng, nàng dựa vào kinh nghiệm tích lũy trong hai ngày qua phán đoán rằng vẫn chưa tới giờ Mẹo.

Có chút ngủ quên, Thanh Đại vội vàng xuống giường thu dọn, nàng tối qua mặc y phục đi ngủ, chỉ là búi tóc có hơi xõa ra một chút, nàng vội vàng hướng tới chậu đồng trong thau nước, dùng kỹ xảo vụng về mà buộc thành một búi tóc đơn giản, liền nghe được thanh âm trầm thấp của nam nhân truyền ra từ nội thất:

"Thay y phục."

editor: đây là bộ truyện đầu tiên của mình, còn rất nhiều sai sót các bạn độc giả có thể đóng góp ý kiến cho mình để mình sửa nhé. Cảm ơn