Chương 4: Giữ hay bỏ

Edit: Tui Là Hủ

Beta: Phượng Chiếu Ngọc

Team: Đề Cử Đam Mỹ Hay

Hành động của Tần Mục làm Hứa Phi hoảng sợ:

"Tần Mục, cậu làm sao vậy? Sao lại nôn ra như vậy?"

Tần Mục nhận cốc nước hắn đưa qua, súc miệng, giọng nói mang theo một tia mệt mỏi:

"Tôi cũng không biết, mấy ngày nay vẫn luôn cảm thấy không thoải mái, hôm nay mới bắt đầu nôn khan, chắc là do dạ dày không tốt lắm, cậu đừng lo lắng."

Hứa Phi một phen hú hồn, hắn xắn ống tay áo lên:

"Làm sao có thể không lo lắng được chứ? Cậu nhìn xem dáng vẻ hiện tại của cậu đi, người không ra người ma không ra ma, nhanh cùng tôi đi làm kiểm tra."

Ngồi vào xe, Tần Mục bị Hứa Phi cường ngạnh lôi kéo đi bệnh viện, không biết như thế nào, Tần Mục đột nhiên nói:

"Đừng đi bệnh viện lớn."

Hứa Phi suy nghĩ một chút, liền ở phía trước một cái đèn xanh đèn đỏ quay đầu xe:

"Vậy đến nơi của Trúc Tử đi, em trai (Bặc Trúc) của hắn (Bặc Địch) là viện trưởng của bệnh viện, có thể giữ bí mật được."

"Ừ."

Tần Mục tựa đầu vào lưng ghế ngồi, có chút mỏi mệt nhắm lại mắt.

Hứa Phi nhân cơ hội bắt đầu trao đổi với Bặc Địch, nghe nói là Tần Mục bên kia cơ thể không tốt, liền nhanh chóng tiếp nhận sự việc.

Nơi hai người bọn họ đi chính là khu vip, bác sĩ mặc áo blouse trắng đã sớm chờ bọn họ.

Lần này là việc tư mật vì vậy có tính bảo mật rất cao, cho nên viện trưởng là người thực hiện toàn bộ quá trình.

Bác sĩ hỏi Tần Mục một chút vấn đề về phương diện sinh hoạt, sẵn đó xem mạch của cậu.

Lúc này, liền đặt tay lên cổ tay cậu để chẩn đoán.

"Trúc Tử, cậu mau nói xem anh Mục rốt cuộc có bị cái gì không? Đừng cứ cau mày không nói lời nào như vậy?"

Bác sĩ không xác định nhìn Tần Mục vài lần, do dự mà nói:

"Nếu anh không phiền em có thể đưa anh đi siêu âm chứ?"

Tần Mục gật đầu, trong lòng lại có loại dự cảm xấu.

Kết quả siêu âm nhanh chóng được đưa tới, Tần Mục và Hứa Phi hai người xem không hiểu, chỉ chờ bác sĩ người mặt ủ mày ê nói.

Thật lâu sau, bác sĩ mới do dự nói:

"Anh Mục, anh, anh hình như là.. Mang thai rồi."

"????"

"!!!!!"

Hứa Phi vội vàng nói:

"Trúc Tử, những lời như thế này đừng có nói bậy, cậu nói thử xem anh Mục chắc chắn là nam nhân, sao có thể mang thai được chứ?"

Bác sĩ suy nghĩ:

"Con trai mang thai kỳ thật cũng không hiếm lạ, hiện tại con trai có thể kết hôn với con trai, tại sao không thể mang thai, em mới vừa nhìn anh Mục siêu âm, phát hiện anh ấy có một bộ phận có chức năng mang thai không khác với phụ nữ lắm, chẳng qua lúc đó yêu cầu phẫu thuật để lấy ra."

Mà bên này, Tần Mục biết được tin này giống như một đòn cảnh tỉnh.

Sao có thể chứ? Cậu thế này mà có thể mang thai sao? Cậu chính là một nam nhân hàng thật giá thật cơ mà!

Bác sĩ nhìn Tần Mục, Hứa Phi cũng nhìn về phía Tần Mục, Tần Mục không nói chuyện.

Ba người rơi vào không gian yên lặng.

Thật lâu sau, Tần Mục mới khàn khàn hỏi:

"Có thể phá bỏ được không?"

Bác sĩ gật đầu:

"Đương nhiên là có thể, nhưng dù sao cũng là một sinh mạng nhỏ, anh.. Không muốn cùng người kia thương lượng một chút sao."

Hứa Phi biết Tần Mục trước giờ vẫn là một con cẩu độc thân ngàn năm, lấy đâu ra đối tượng, cậu dùng đầu óc thông minh linh hoạt của mình mà suy nghĩ, lập tức nghĩ tới việc ly rượu lúc trước.

Tần Mục đứng dậy, trên mặt tuy rằng có chút tái nhợt, nhưng vẫn cố gắng làm bản thân mình giữ bình tĩnh:

"Trở về tôi sẽ suy nghĩ lại."

"Nghĩ kỹ rồi tới tìm em, mặc kệ là giữ thai hay vẫn phá bỏ, quan trọng nhất là khoảng thời gian đầu, thai nhi một khi qua ba tháng, dù sao cũng là đàn ông mang thai, em sợ đối với cơ thể anh sẽ có ảnh hưởng."

Truyện HD

Hứa Phi đỡ Tần Mục ra khỏi bệnh viện.

Gió đêm thổi tới, làm tung bay góc áo của cả hai người con trai ấy.

Tần Mục không nói một lời ngồi lên xe.

Hứa Phi cũng là vẻ mặt khϊếp sợ hoảng hốt.

Thật lâu sau, hắn khuyên nhủ:

"Cái kia, Mục Tử à, cậu muốn cùng cha của đứa bé này bàn bạc một chút không?"

Tần Mục thờ ơ nói:

"Không cần, đây là đứa bé của tôi, anh ta cũng không cần quan tâm."

Hứa Phi biết Tần Mục trời sinh tính hiếu thắng, lần đó là một đêm. Có lẽ, Tần Mục khẳng định sẽ không để đối phương biết.

Dọc đường đi, hai người trầm mặc về tới biệt thự.

"Mục Tử, nếu cậu có yêu cầu cái gì đều có thể nói với chúng tôi, mọi người đều là anh em, đều sẽ giúp cậu."

Hứa Phi ló đầu ra nói.

Cơ thể Tần Mục không vững, nhẹ nhàng ừ một tiếng.

Hứa Phi thấy cậu vào biệt thự mới lái xe rời đi.

Nơi xa, một chiếc xe màu đen đi theo ở phía sau cậu, bên trong là mấy người vệ sĩ mặt đầy sát khí.

【 Mục tiêu đã được Hứa thiếu gia đưa về biệt thự. 】

Sau khi đã thông báo tình hình qua tin nhắn, việc bọn họ phải làm chỉ là phụ trách đi theo mục tiêu xem cậu ở bên cạnh ai, cái khác cũng không cần nói đến, cho nên nhanh chóng rời đi.

Nhận được tin tức, người đàn ông mặc áo ngủ màu đen ngồi ở trên sô pha vừa mới tắm xong, dáng người hoàn mỹ không thể nghi ngờ.

"Cùng Hứa thiếu gia ở bên nhau?"

Khó trách sao anh lại không thấy được người, nhà họ Hứa cũng chỉ là đứng đầu ngành sản xuất ăn uống, Ayer còn không vừa mắt, cho nên qua lại biết đến Hứa gia cũng không để ý.

Cậu ta thế nhưng lại đi theo Hứa thiếu gia.

Trên tay hắn cầm một ly rượu vang đỏ, bên trong đảo này toàn là loại rượu vang đỏ xa hoa, Ayer cầm lấy cái ly uống một ngụm.

Nếu là nhà người khác, anh còn khinh thường ranh giành.

Chỉ là khó gặp được một người mà mình hợp ý.

* * *

Ánh trăng như nước.

Biệt thự không có bật đèn, tối đen như mực.

Có một bóng người ngồi ở cửa, suy sụp ngồi ôm hai đầu gối, mặt chôn vào chân.

Tại sao lại như vậy? Cậu sao lại có thể mang thai được chứ, không có khả năng, nói không chừng là bọn họ lừa cậu, không có khả năng.

Cậu còn mang thai đứa bé của một người xa lạ, một đứa bé của người đàn ông kia, sự nghiệp của Tần Mục cậu sẽ hỏng mất.

25 năm, 25 năm luôn giữ quan điểm thâm căn cố đế không thay đổi nay đột nhiên bị phá vỡ, cậu không nghĩ tới mình sẽ tiếp nhận và cũng không tiếp thu nổi.

Đây là một vấn đề nan giải, Tần Mục tính toán cả đời không kết hôn không sinh con, cậu là một người theo chủ nghĩa độc thân, chờ đến lúc nào đó sẽ lựa chọn nhận nuôi một đứa trẻ.

Hiện tại đột nhiên có một sinh linh tồn tại trong bụng của chính mình, hơn nữa còn hơn ba tháng, Tần Mục cậu có nên giữ lại hay không đây?

Hiện tại công ty tuy rằng ổn định, cậu cũng nắm quyền, nhưng mà trong nhà rốt cuộc còn có một người nữa, cậu muốn nắm chắc một phần công ty trước kia thuộc về mẹ.

Chỉ là cậu một khi đã mang thai, thì việc đầu tiên phải làm là dưỡng thai, người ta thường nói mang thai chín tháng mười ngày, còn phải ở cữ, chờ đến khi cậu trở về công ty thì còn ai để cho cậu quản lí nữa.

Hay là bỏ đi?

Tần Mục cứ giữ tư thế này mãi ngồi suốt một đêm.

Khi bầu trời bắt đầu hửng sáng, cậu đưa ra một quyết định.

Đúng giờ Hứa Phi gọi điện thoại cho cậu, có vẻ cũng là một đêm không ngủ.

"Mục Tử à, bây giờ cậu dự tính phải làm sao?"

"Phá bỏ."

Giọng nói của Tần Mục khô khốc đến lạ thường, lời nói ra dường như cũng rất là khó khăn.

"Được, tôi tới đón cậu."

Hứa Phi cúp điện thoại.

Tần Mục vẫn không chấp nhận được chính mình sẽ mang thai gần mười tháng, việc đó khiến cậu cảm thấy chính mình giống một con quái vật vậy.

Hứa Phi tới rất nhanh, Tần Mục ngồi vào xe, dọc đường đi cậu đều nhìn ra ngoài cửa sổ ngắm cảnh vật lướt qua nhanh chóng, không nói một lời.

Bệnh viện tư nhân đã được thông báo trước, Bặc Trúc sẽ đảm bảo việc thực hiện bảo mật hoàn toàn, bảo đảm thông tin của Tần Mục tuyệt đối sẽ không bị tiết lộ.

Lúc xuống xe, Hứa Phi hỏi một câu.

"Mục Tử, cậu chắc chắn chứ?"

Tần Mục nhìn về phía nơi xa tòa nhà cao ốc, đáy mắt cậu có màu xanh lá rõ ràng đến lạ thường:

"Tôi chắc chắn."

Lúc chờ phẫu thuật ở phòng bệnh, Hứa Phi đột nhiên nhận được một phần tư liệu, đây là tư liệu Tần Mục muốn hắn điều tra.

Hứa Phi vội vàng đọc lướt qua, vẻ mặt thay đổi.

"Tần Mục, đừng vội làm phẫu thuật, cậu xem qua cái này trước đi."

Tần Mục nâng mắt lên nhìn vẻ mặt đầy bàng hoàng của Hứa Phi, dường như đây là lần đầu tiên cậu thấy Hứa Phi mất kiểm soát đến vậy.

Cầm lấy điện thoại, bên trong rõ ràng là tư liệu điều tra Tần Niệm, việc điều tra được tìm hiểu từ nguồn gốc đến nội dung.

Tần Mục xem nhanh qua, càng xem càng kinh ngạc, thậm chí tay cũng bắt đầu run lên.

Phần tư liệu này nói về thân thế của Tần Niệm, còn có cha Tần ở sau lưng giúp đỡ.

Cha Tần cùng mẹ Tần nhận thức là có kế hoạch.

Mẹ y chết ông có đến tham dự.

Tần Niệm là do ông cùng mối tình đầu sinh, trước lúc cùng mẹ Tần kết hôn đã ở bên nhau.

Công ty Hứa gia xác nhập cũng là do một tay ông lên kế hoạch.

* * *

Tần Mục bị y bỏ thuốc.

Từng vụ việc đều làm người nghe cảm thấy sợ hãi.

Ngay cả Hứa Phi cũng không dám tin.

"Tôi lúc điều tra Tần Niệm thì gặp phải lực cản, liền cùng Liệt Tử nói một chút, cậu cũng biết, hắn phương tiện nhân mạch so với tôi thì lợi hại hơn nhiều, cho nên tôi liền nhờ hắn đi tra, đây là tài liệu của hắn cấp dưới vừa mới gửi cho tôi."

Tần Mục có chút mờ mịt buông điện thoại xuống.

Vốn dĩ bên ngoài cậu là thế nhưng không ngờ lại ra đời ở bên trong một cái âm mưu như vậy.

Nhà họ Hứa phá sản, Tần thị xác nhập, rõ ràng ban đầu chắc hẳn là kế hoạch do cha Tần bày ra.

Tần Niệm cũng không phải mới vừa được tìm về, mà là cha Tần nhiều lần ra ngoài trăng hoa, mấy ngày trước chỉ vì mối tình đầu đã mất, cha Tần chọn một thời điểm, liền đem Tần Niệm về đây nuôi.

Cứ cho là cha Tần chính mình ra tay, Tần thị chắc chắn sẽ giao cho Tần Niệm kế thừa, chỉ là vấn đề sớm muộn.

Như vậy với sự nhiệt tình cùng yêu thương quyền hành của cha Tần vậy mà đột nhiên lui về sau màn, bất quá cũng là bởi vì nhà họ Hứa bên kia bức bách, thời gian gần đây, người nhà họ Hứa liên tục bị điều khỏi hoặc rời đi, Tần Mục thế nhưng lại không có phản ứng.

Chỉ cần cha Tần đem việc cậu không kết hôn sinh con phát tán ra ngoài, lại còn coi trọng huyết thống cũ của nhà họ Tần, thừa dịp lúc cậu còn chưa hoàn toàn đứng vững trong công ty liền đá cậu ra khỏi Tần thị.

Cha Tần quả nhiên đã tính toán kỹ lưỡng.

Bác sĩ đi vào:

"Đã chuẩn bị sẵn sàng chưa? Sau ba phút nữa sẽ phải vào phòng tiến hành phẫu thuật."

Tần Mục vuốt bụng chính mình, gia đình cậu toàn là những người dối trá và mưu mô, còn làm việc ác, mẹ cậu bởi vì vậy mà chết, nhà họ Hứa bởi vậy mà suy tàn.

Truyện được dịch bởi Đề Cử Đam Mỹ Hay, vui lòng không re-up.

Đến cuối cùng, người nhà của cậu chỉ còn có đứa nhỏ trong bụng này.

Hứa Phi nhặt điện thoại lên đi tới:

"Mục Tử?"

Ánh mắt Tần Mục từ mờ mịt chuyển sang kiên định:

"Không được, Trúc Tử, tôi không phá nữa, tôi muốn sinh đứa bé này."

Bác sĩ kinh ngạc:

"Anh Mục, anh chắc chắn chứ? Thân phận của anh.."

"Tôi thực ra cũng chẳng có thân phận gì."

Ít nhất, giữ lại một huyết mạch đi.

Bác sĩ nhìn sự kiên quyết của cậu, cũng không khuyên nhủ nữa:

"Vậy được rồi, em sẽ hướng dẫn anh vài điều để dưỡng thai."

Sau đó cậu ghi nhớ một ít những việc cần chú ý, Tần Mục lắng nghe nghiêm túc.

Hứa Phi thận trọng vỗ vỗ vai của cậu:

"Mục Tử, cậu vẫn còn có chúng tôi."

Tần Mục gật gật đầu, ánh mắt lộ ra một tia ấm áp:

"Ừ."

Hứa Phi biết Tần Mục tâm trạng không tốt, đưa cậu trở về biệt thự, để cậu ổn định tâm trạng lại một chút.

Một chiếc xe đen ẩn nấp đi theo cậu, bên trong lại truyền ra mấy tin nhắn.

【 Mục tiêu và Hứa thiếu gia đi bệnh viện, sau đó về nhà. 】

Bên kia nhanh chóng trả lời lại: 【 Đi bệnh viện làm gì? 】

Vệ sĩ gọi điện thoại tra xét một chút: 【 Mục tiêu bị viêm ruột thừa. 】

"Shit!"

Tên kia sao lại không bảo vệ sức khỏe của mình vậy chứ! Cái tên Hứa thiếu gia kia không phải thích cậu lắm sao!

Đang trong cuộc họp mọi người bị tổng giám đốc đột nhiên đập bàn thật mạnh làm giật mình.

Ayer nhìn thoáng qua mấy người cấp dưới đang báo cáo, tâm trạng không tốt nói:

"Tiếp tục nói!"

-o0o-

Xin chào tất cả các bạn, mình đã trở lại rồi đây, xin lỗi vì đã để cho các bạn chờ lâu nha, vì gần đây công ty mình tăng ca dữ quá nên không có thời gian beta truyện, truyện này đã được edit hoàn rồi nhé, chỉ còn chờ mình beta lại thôi. Mình sẽ cố gắng hoàn sớm ạ. ^_^!

Chương này mình beta 1 tiếng rưỡi lận á @_@, tại vì bạn edit còn nhỏ và mới nên dịch vẫn chưa ổn lắm, chương này mình beta vẫn còn có vài chỗ mình chưa ưng lắm, để sau này mình beta lại, mong các bạn thông cảm cho mình nha.