Chương 5

Ngày hôm đó sau khi dùng bữa xong các nàng trở về nhà . Trên đường trở về Mặc Tử Dạ chợp mắt một lúc.

Lục Thanh Y sau khi đến nhà liền tắm rửa . Mặc Tử Dạ châm điếu thuốc vừa ngồi chờ cô tắm vừa hút . Nàng đã có ý định bỏ thuốc nhưng cuối cùng vẫn không thể bỏ

Lục Thanh Y từ nhà tắm bước ra , trên người còn lưu lại chút vệt nước chầm chậm mà lăn xuống ,Nàng chậm rãi mà đến chỗ cô. Mặc Tử Dạ tắt điếu thuốc , đứng dậy đi qua "Không sấy tóc sao?"

"Tôi không có thói quen sấy tóc " nàng vừa nói vừa bước đến sofa còn đặc biệt nhắc nhở Mặc Tử Dạ " Chị tắm nhớ chú y vết thương "

"Ân " Mặc Tử Dạ đi vào phòng tắm

Lục Thanh Y ngồi ở sofa xử lý văn kiện . Thân là tổng tài , thời gian rảnh rỗi của nàng thực chẳng có là bao . Nàng nghiêm túc nhìn một lần, gọng kính kim loại dưới đèn trần chiếu lên ánh sáng, khiến cho khí chất dịu dàng và điềm đạm của hiện ra đầy đủ.

Mặc Tử Dạ tắm xong , nàng ra ngoài trên người mặc áo ngủ nhưng không cài cúc để lộ ra chiếc eo thon và nội y màu đen tuyền gợi cảm hướng tới Lục Thanh Y " Có thể phiền em giúp tôi băng bó vết thương không ? thường ngày đều là Tố Nhi đến giúp tôi , bây giờ đã muộn , không tiện gọi "

Lục Thanh Y ngẩng đầu cất tập văn kiện " Ân , chuyện này tôi cũng nên có một phần trách nhiệm .

Mặc Tử Dạ lấy hộp thuốc cho Lục Thanh Y , Nàng ngồi xuống ghế , trượt áo xuống nửa lưng .Bờ vai trắng non dần hiện ra , theo trên đó là một viết thương dài còn chưa lành miệng . Trên bắp tay nàng có một hình xăm con rắn khiến Lục Thanh Y ngạc nhiên " Tử Dạ , không ngờ chị còn có hình xăm a "

" Chỗ đó lúc trước là vết khâu , Tôi và ba mẹ từng bị tai nạn , họ đều không qua khỏi còn tôi may mắn sống sót , sau này liền xăm lên một con rắn để che đi vết thương ấy " Mặc Tử Dạ nói không dấu được sự đau lòng .

"Thực xin lỗi khiến chị nhớ lại chuyện không vui " Lục Thanh Y áy náy mau chóng băng bó vết thương

" Không sao , cũng không còn sớm em nên đi ngủ " Mặc Tử Dạ cất hộp thuốc và trở về phòng

Lục Thanh Y cũng trở về ngủ nhưng nàng cứ nghĩ mãi về chuyện hôm nay mà không tài nào nhắm mắt nổi . Từ hai con người xa lạ

bỗng nhiên Mặc Tử Dạ không chỉ cứu nàng một mạng mà còn trở thành vợ hợp pháp của nàng . Cứ thế Lục Thanh Y trằn trọc đến 3 giờ sáng ,nàng ra ban công hít thở không khí thì thấy phòng Mặc Tử Dạ còn sáng đèn " Giờ này còn chưa ngủ sao ? " Lục Thanh Y tò mò mà bước đến

Cửa phòng Mặc Tử Dạ không đóng . Bên trong nàng ngồi lười biếng trên chiếc sofa , hướng ra ngoài trời vừa hút thuốc vừa nhâm nhi ly rượu vang đỏ , cộng thêm ánh đèn mập mờ , nàng quyến rũ mệ hoặc khiến Lục Thanh Y nhìn đến ngẩn cả người .

" Thanh Y " Mặc Tử Dạ phát hiện Lục Thanh Y tới liền tắt điếu thuốc gọi nàng " Không ngủ được ?"

Lục Thanh Y nghe gọi mà giật mình "...a.. Chị cũng vậy sao ?

"Ân " Mặc Tử Dạ đứng dậy rót cho nàng một ly rượu " Nếu đã không ngủ được thì ngồi đây uống với tôi một ly "

Các nàng ngồi yên tĩnh ,không ai nói lời nào chỉ ngắm nhìn cảnh đẹp trước mắt . Nhà Mặc Tử Dạ ở Trung tâm thành phố ,về liền có thể ngắm nhìn cả thành phố lung linh huyền ảo , đã 3 giờ sáng , xe cộ có phần thưa thớt , Lục Thanh Y tựa vào vai Mặc Tử Dạ mà ngủ lúc nào không hay .

Mặc Tử Dạ ôn nhu hôn lên mái tóc nàng thuận thế dựa vào nàng mà ngủ thϊếp đi .

----------------------------

Tác giả có lời muốn nói :

Xin chào các độc giả

Đây là bộ truyện đầu tay của mình nên chưa có kinh nghiệm , nếu có gì sai sót hay có góp ý gì các bạn hãy bình luận để mình có thể sửa đổi .

Cảm ơn các bạn vì đã đọc truyện của mình