Chương 19

Cậu lúc trước không biết mình một tháng có hai mươi vạn tiêu, hiện tại tính toán một chút, cho dù hợp đồng chỉ duy trì một năm, cậu chỉ cần tiết kiệm chút, một năm sau có thể có hai trăm vạn, sau đó cậu bán đi nhà cũ thì vừa đủ mua ngôi nhà lớn ở khu vực tốt một chút.

Nghe xong lý do thoái thác của cậu, sắc mặt Trác Dương Băng tốt hơn không ít, "cậu muốn mua nhà?

Vâng." Nhan Tùy Nguyên ngượng ngùng vò đầu," Chỗ tôi ở hiện tại là khu chung cư cũ, cũng không có trường học tốt, nếu đổi nhà tốt một chút, Tri Thu ở cũng thoải mái.

Ba câu cậu nói đều không rời Tri Thu, Trác Dương Băng nhớ tới cậu có một em gái, không ngừng gật đầu nói: "Cái này cũng không tệ, có kế hoạch, rất tốt.

Trong lòng hắn càng hài lòng, tình nhân của ông chủ nhà khác chỉ biết tiêu tiền xa hoa trụy lạc, nhưng Nhan Tùy Nguyên cũng rất có đầu óc, biết mua nhà làm bảo đảm, một chút cũng không nông cạn, hơn nữa còn rất yêu thương em gái, hắn thích loại người có tình có nghĩa này.

"Thị trường bất động sản hiện nay rất tốt, nhưng nếu muốn mua nhà ở khu vực tốt e rằng khó khăn, tôi biết không ít người làm bất động sản, cậu thích nhà ở khu vực nào nói cho Giản Lê biết, để hắn giúp cậu mua."

Trác Dương Băng lúc nói lời này thật lòng thật dạ, hắn cảm thấy Nhan Tùy Nguyên ngoan như vậy, lại hợp tâm ý hắn, chỉ là muốn mua một căn nhà mà thôi, chút chuyện nhỏ này hoàn toàn không thành vấn đề.

Nhưng Nhan Tùy Nguyên lại hết sức kinh ngạc, cậu đương nhiên biết khu nhà tốt ở khu vực này khó cướp đến mức nào, hơn nữa giá cả cũng không phải người bình thường có thể trả nổi, nhưng ý tứ trong lời nói kia của Trác Dương Băng đã rất rõ ràng, chỉ cần cậu thích, đều có thể mua được.

Cậu thiếu chút nữa cho rằng Trác Dương Băng làm từ thiện, sửng sốt nửa ngày mới phục hồi tinh thần: "Cảm ơn.

Trác Dương Băng nhìn sự cảm động trong mắt cậu, vừa thưởng thức vừa ra vẻ bình tĩnh xua tay: "Không có việc gì thì ra ngoài đi, ngày mai gặp bạn ăn mặc đẹp một chút, không được làm mất mặt tôi.

Vì thế hôm nay lúc ra cửa Nhan Tùy Nguyên thật sự thay bộ quần áo lúc trước mua ở cửa hàng, kiếm mặt mũi cho kim chủ.

Đến quán cà phê, Trì Lãng từ xa nhìn thấy cậu đôi mắt đều muốn trừng ra, phản ứng đầu tiên là: "cậu cướp ngân hàng?"

Nhan Tùy Nguyên ra hiệu cho cậu nhỏ giọng một chút: "Suỵt - -! Tôi từ từ nói với cậu.

Đây là chuyện không thể nói với ai khác, nhưng Trì Lãng thì khác, bọn họ là bạn bè vô cùng thân thiết, biết tất cả bí mật của cậu, giữa bọn họ không có gì để giấu diếm, hơn nữa Nhan Tùy Nguyên cũng không có ý định giấu diếm gì với Trì Lãng.

Cậu nói hết kỳ ngộ của mình trong khoảng thời gian này, quả nhiên Trì Lãng giật mình không khép miệng lại được.

"Cho, cho nên, cậu bây giờ rất giàu?"

Nhan Tùy Nguyên không quen uống cà phê, nên một ly nước trái cây, sau khi nghe hắn nói mơ hồ trả lời: "Cũng không thể nói là giàu, coi như là bánh từ trên trời rơi xuống.

Trì Lãng hâm mộ vô cùng, "Kim chủ nhà cậu dễ hầu hạ sao?

“Vậy tại sao nó lại không rơi xuống đầu tôi?” Trì Lãng vô cùng hâm mộ, “kim chủ của cậu có dễ chăm sóc không? Anh ấy cao ráo, đẹp trai và ngầu như trong tiểu thuyết không?”

Nhan Tùy Nguyên ngẫm nghĩ gương mặt Trác Dương Băng, gật đầu nói: "Đúng là vừa cao vừa đẹp trai, cũng rất ngầu.

Ngoại trừ đầu óc dường như không được linh động, những thứ khác đều rất tốt.Hơn nữa con người còn rất thiện lương.

Trì Lãng kinh ngạc: "Bá tổng còn có thể thiện lương? Vậy nghe có vẻ không ngầu chút nào!

"Nhóm Bá tổng nên là trời lạnh rồi cho Vương thị phá sản, sau đó lật tay hô mưa gọi gió!"

Nhan Tùy Nguyên cười khổ một tiếng: "Lúc đọc tiểu thuyết đúng là thích cái này, nhưng trong hiện thực...... May mắn Trác tiên sinh tâm địa thiện lương, nếu không tớ bị chơi chết thế nào cũng không biết."

"Anh ấy thật sự không ngủ với cậu sao?"Trì Lãng cực kỳ tò mò, "Không phải cậu nói cậu là thế thân của bạch nguyệt quang sao?Vậy anh ấy làm sao có thể cưỡng lại việc ngủ với cậu?”

Nhan Tùy Nguyên lắc đầu: "Tớ cảm thấy, có thể hắn muốn vì Bạch Nguyệt Quang thủ thân như ngọc.

Trì Lãng phát ra một tiếng thán phục: "Trời ạ... quá cảm động, tớ có thể phỏng vấn anh ấy không?"

Là một sinh viên năm ba khoa báo chí, Trì Lãng đối với bất cứ tin tức nhỏ nào cũng có hứng thú cực cao, "Anh ấy trông chẳng giống những gì trên tạp chí tin tức, tớ nghe các đàn anh đàn chị nói, Trác phó tổng đặc biệt ghét bị phỏng vấn, mỗi lần tạp chí phỏng vấn anh ấy đều rất lạnh lùng, ai cũng không đào được bí mật sâu của anh ấy.Thì ra anh ấy cũng có bạch nguyệt quang a......

Trì Lãng thán phục thật lâu, bỗng nhiên lại nhớ tới: "Vậy không đúng a, nếu như vậy anh ấy không phải càng nên ngủ với cậu sao?

Nhan Tùy Nguyên: "...?

"Không thể nào, anh ấy trông khá cơ bắp, không nên cái kia không được mới đúng."

"Hắn có lẽ chính là đơn thuần chướng mắt tớ, chê tớ không xứng thôi. "Cậu cố tình tìm chút chỗ đứng cho kim chủ nhà mình.

Trì Lãng căn bản không tin, Nhan Tùy Nguyên tướng mạo kia không thể nói là tuyệt sắc, nhưng tuyệt đối là xinh đẹp, làm sao có thể có người một năm tốn hai triệu bao dưỡng chỉ vì liếc mắt một cái?

Tiền nhiều hơn nữa cũng không thể chơi như vậy a!

Đúng lúc này, Nhan Tùy Nguyên nhận thấy điện thoại di động rung lên, cúi đầu nhìn thoáng qua tin nhắn, là kim chủ gửi tới, sau khi nhanh chóng xem xong nội dung vẻ mặt một lời khó nói hết.

Kim chủ nói cậu ở bên ngoài không được làm mất mặt hắn, hơn nữa còn rất hào phóng cho cậu tiền, nói là giữ lại cùng bạn bè đi dạo phố dùng.

Chim hoàng yến bị kim chủ ấn đầu cưỡng chế tiêu tiền, cậu có phải là người đầu tiên trong lịch sử hay không?