Mở đầu

Cơ thể cô thoải mái không chút ràng buộc, không còn đau đớn. Linh hồn Tiết Tiêu Tiêu dần dần mờ nhạt rồi tan biến vào hư không.

Cuộc đời 28 năm của cô cuối cùng cũng kết thúc bởi một cái chết đầy đau đớn. Có lẽ, tất cả người trên thế gian đều bội bạc cô, nhưng cô không thể nào nhẫn tâm với họ.

Có lẽ cái chết của cô sẽ đem lại một cái mở đầu cho họ... Hơn 10 năm chung sống với người đàn ông kia không phải cô không biết hắn thay đổi, không biết hắn yêu mình. Chỉ là sự tổn thương hắn để cho cô quá sâu sắc khiến cô uất hận 10 năm sống như cái xác không hồn.

Lúc cô chết, khi linh hồn nhẹ bẫng bay trên không cô thấy hắn khóc, thấy hắn đau khổ vì cô. Chỉ là sự hối hận của hắn có phải quá muộn màng không?

10 năm trước hắn nhận lầm người, cũng che trở nhầm người. Vì người con gái đó mà thương tổn cô. Nhưng điều cô nhớ nhất vẫn là câu nói lạnh lùng lúc đó hắn nói.

"Các người cứ chơi, đừng khiến cô ta chết là được!"

Từ đó địa ngục của cô bắt đầu, cô hận hắn thề rằng kiếp này mãi mãi không tha cho hắn.

Vậy còn kiếp sau? Nếu có kiếp sau cô có tha cho hắn không?