Chương 4

Hơi nóng trắng xóa bị bịt kín bừng bừng bay ra, mùi hương tinh khiết của cà ra hấp xông thẳng từ mũi lên não, nhưng không mang theo bất cứ mùi tanh mặn nào, chỉ có thơm ngon, tươi mát. Trong bình có những mai cua cứng màu vàng óng to lớn rực rỡ như đá quý xếp chồng lên nhau, khiến người ta thèm thuồng.

Mà thứ giấu dưới mai cua lớn là gạch cua mềm dẻo rực rỡ hơn vàng, thơm ngon béo khỏe. Dùng ngón tay nhẹ nhàng nhấc mai cua hơi nóng lên, tiếng xé tách rời cũng vô cùng tuyệt vời, vị ngon tuyệt vời giấu trong cà ra cuối cùng cũng lộ ra rõ ràng, gạch cua đầy ắp màu cam chất đống như núi nhỏ, nhét đầy ắp, hơi nóng tỏa ra cũng biến thành màu vàng kỳ ảo, tươi ngon hấp dẫn, có thể nói là vô cùng quý giá. Mà thịt cua như hoa tuyết lại cực kỳ mềm, dùng đũa gắp từng sợi, óng ánh trong suốt.

Chấm chút giấm cua, vị chua kí©h thí©ɧ nụ vị giác, khiến đầu lưỡi vô cùng thoải mái, sau đó cảm nhận vị tươi ngon của thịt cua, hợp khẩu vị, mềm dẻo. Đây là món quà ngon nhất của thiên nhiên, thời gian, ánh nắng, nước, ngày dồn tháng chứa, cuối cùng đều hội tụ ở đầu lưỡi, ngon đến mức khiến người ta chết mê chết mệt.

Trên đây là sự phấn khích của chị Lục Mạn...

Xin lỗi chị ấy đã không nhịn được mà chảy nước miếng, lau miệng, lau miệng.

Hoàng Thượng mang vẻ mặt như thấy ma, giơ đệm thịt lông xù sờ miệng Lục Mạn.

Em Sương hơi lúng túng mà đoan trang nói: “Nó đang moah moah chịu.”

Lục Mạn:...

Hương thơm của cà ra đã khiến học sinh xung quanh đều rục rịch, châu đầu kề tai hỏi thứ gì đột nhiên tỏa ra mùi thơm như vậy, thật sự thơm chết người rồi.



“Kim Ti Ti!”

Lục Mạn xách cà ra ngẩng đầu lớn tiếng gọi tên cô gái nhảy lầu.

Mọi người giật mình, giờ mới hoàn hồn từ thuốc mê cà ra, kinh ngạc nhìn Lục Mạn đứng giữa đám người, ai có gan lớn lại dám gọi tên của cô gái nhảy lầu vào lúc này, nếu xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì không ai gánh vác nổi.

Ngay cả Kim Ti Ti đau khổ không thể tự kiềm chế vì thất tình nghe thấy có người gọi mình cũng sửng sốt.

Cô ấy phát hiện người gọi mình là bạn học cùng lớp Lục Mạn, nhưng cũng không thân thiết lắm.

Đợi đã...

Hình như cô Kim ngửi thấy một mùi thơm không hợp thời lắm.

“Bạn học này học lớp nào, lúc này còn gây thêm chuyện gì?” Giáo viên đang bận đuổi học sinh lẩm bẩm. Nhưng mà, chuyện tiếp theo lại hoàn toàn vượt khỏi tưởng tượng của họ...

“Có thể là bạn bè có quan hệ khá tốt, giúp khuyên nhủ không chừng có tác dụng.” Một giáo viên khác do dự nói.