Chương 1: Người yêu cũ

Năm nay em trai tôi thi đỗ vào đại học A.

Tân sinh viên đi nhập học.

Với tư cách phụ huynh, tôi phải đưa thằng em tôi đi nhập học.

Ký túc xá nam sinh.

Toàn bộ tòa ký túc này là dành cho tân sinh viên ở, cho nên ngày đầu tiên nhập học thì phụ huynh có thể theo vào cùng.

“Mày ở phòng nào thế?”

Tôi ôm cái chậu bước về phía trước, mệt như một con chó.

Thằng em trai tôi vác cái vali theo sát phía sau.

Nó đáp: “805.”

805…

8……

Có cần phải xây cao thế không?

Trong lòng tôi thầm chửi.

Khi tôi chuẩn bị mệt đứt hơi thì cuối cùng tôi cũng đã leo được lên lầu 8 rồi, thở hắt một cái muốn bay cả linh hồn ra ngoài luôn.

Cửa phòng mở toang.

Tôi đứng ở cửa, cũng không nghĩ nhiều, chỉ thản nhiên liếc qua.

Vãi!!!

Trai đẹp!!!

Trai đẹp quá!!!

Đã đẹp trai, lại có tận ba người!!!

Bùng nổ nhan sắc.

Ba chàng đẹp trai, mỗi người một vẻ.

Một Vương Hạc Đệ, một Nam Joo Hyuk, một Cha Eun Woo.

Mấy cậu trai đẹp đồng loạt ngừng quét dọn, quay ra nhìn tôi.

Tôi: “...”

Cổ họng tôi khô khốc muốn bốc cả khói.

Khóe môi ngại ngùng nhếch lên.

Chết tiệt, bình tĩnh vượt qua nào.

Tôi tự nhủ trong lòng.

“Xin chào, tôi là Doãn Sâm, sinh viên năm nhất, đây là chị gái tôi.”

Em trai tôi cao 1m87, bước từ phía sau lên, lạnh lùng giới thiệu.

Tôi đi theo em trai, bước ngang qua ba cậu trai trẻ.

Khuôn mặt ửng hồng, không nhịn được cười nhưng vẫn giả vờ bình tĩnh chào hỏi.

“Xin chào.”

Ui.

Ui ui ui.

Tôi muốn chết quá.

Nếu tôi biết bạn cùng phòng của em trai tôi đẹp trai như vậy.

Tôi đã không mặc đồ mặc ở nhà đến đây rồi.

Tôi khoác bừa cái áo khoác, mặt không trang điểm, trông lôi thôi lếch thếch.

Nghe em trai tôi giới thiệu xong, mấy cậu đẹp trai đều lễ phép gật đầu, miệng thì ngọt xớt, một câu lại một câu chào chị.

“Chào chị.”

“Chào chị.”

“Chào chị.”

“Chào… chào mọi người.”

Giọng nói của tôi dần dần thay đổi.

Những tiếng gọi chị từ từ biến mất.

Ha ha ha ha ha.

Tôi chịu không nổi nữa rồi.

“Chị, để em giúp chị.”

Một cậu đẹp trai kiểu bad boy bước đến, môi mỏng hơi nhếch lên, nhận lấy cái chậu từ tay tôi.

“Chị, chị ngồi nghỉ một lát đi, leo lên lầu 8 mệt lắm.”

Một cậu khác đẹp tựa truyện tranh vội vàng lấy một chiếc ghế đẩu ra, lau sạch sẽ rồi mời tôi ngồi.

“Chị, chị uống nước đi, em mới đun nước xong, giờ nước vẫn còn ấm.”

Một cậu thì dễ thương như cún con mang cho tôi một cốc nước, cầm theo một gói khăn giấy, chỉ vào mồ hôi trên trán tôi với đôi mắt dễ thương.

“Chị lau đi ạ.”

“Được rồi được rồi.”

Tôi ngồi trên ghế đẩu, uống nước ấm, nở nụ cười hiền từ như một người mẹ.

Em trai tôi ném chiếc ba lô màu đen của nó vào tay tôi.

Sắc mặt lạnh lùng: “Nghỉ ngơi đi, em không cần chị phụ đâu.”

“Được.” Tôi cầu còn không được.

Bốn người bắt đầu bận rộn.

Tôi cũng không nhàn rỗi.

Mồm miệng buồn chán nên bắt chuyện với mấy em đẹp trai, nói từ trời nam đến đất bắc.

Chẳng mấy chốc, dụ được luôn.

“Các em trai, kết bạn WeChat được không?” Tôi chủ động.

Một nguồn tài nguyên tốt như vậy, biết đâu một trong số họ là bạn trai tương lai của tôi thì sao.

He he, thật ra ba cậu này, ai tôi cũng muốn.

Các em trai rất ngoan ngoãn, tất cả đều lấy điện thoại di động ra và nhấp vào mã QR WeChat.

Tôi cúi đầu quét mã QR từng người một, cười tươi như hoa huệ.

Một hai ba.

Hả???

Tại sao lại có người thứ tư.

Tôi nhớ rõ ràng phòng này chỉ có ba người thôi mà.

Tôi nghi ngờ, ngẩng đầu nhìn lên.

Cứu mạng!!!

Tại sao tên người yêu cũ chết tiệt của tôi lại ở đây?