Chương 15

Cuối cùng chín tháng mười ngày cũng qua, anh đứng trước phòng sinh mà lo lắng. Tiếng la hét của cô làm tim anh nghẹt lại nếu biết cô phải đau như vậy anh sẽ không để cô mang thai.

Cánh cửa phòng sinh được mở ra. Mọi người xúm lại hỏi han đứa bé. Anh lại chạy vào trong phòng nhưng bị bác sĩ cản lại

-Chúc mừng mọi người, là bé trai, rất kháu khỉnh. Chúng tôi sẽ chuyển cả cô ấy và con đến phòng chăm sóc.

Anh chạy lên phòng chăm sóc thấy cô đang nằm thì ôm chầm lấy

-Vợ à, em còn đau chỗ nào không? Sao rồi? Cảm thấy không ổn chỗ nào? Nói anh!!!

-Em không sao, con đâu??

-Con?

Bác sĩ nhẹ nhàng bế đứa bé vào rồi đặt lên lòng cô với một vẻ mặt không mấy hài lòng

-Chồng cô cũng thật là… giờ chúng tôi có vứt đứa bé đi chắc anh ta cũng không bận tâm đâu.

Cô khẽ cười gượng với bác sĩ rồi nhìn qua anh.

Bác sĩ bước ra ngoài, anh vội lại ôm cô

-Vợ à, anh lo chết mất!!!

-Yaaaaa anh buông em ra xem, con nữa này!!

-Chưa gì đã có con bỏ chồng rồi!!! Sớm biết đã không cho nó bò vào bụng em!!!

-. . .

Sau một tuần hồi sức, cô được về nhà. Quả là ở nhà vẫn tốt nhất. Anh nấu rất nhiều món cho cô tẩm bổ.

Quay qua quay lại cũng đã hết cử. Tối đó, anh khẽ rúi mặt vào cổ cô

-Bà xã, mình vui vẻ chút đi. Anh nhịn lâu lắm rồi.

-Anh… chỉ vậy là giỏi. Sao lúc trước em có thể nghĩ anh là một thầy giáo gương mẫu ưu tú được nhỉ?? Hóa ra cũng là tên biếи ŧɦái, sắc lang.

-Cũng chỉ biếи ŧɦái, sắc lang với mình em!!!

Nói rồi anh lật người nằm đè lên người cô mà cúi xuống đặt một nụ hôn sâu. Bàn tay hư hỏng sờ mó mọi nơi. Đôi môi anh rê từ từ qua tai rồi xuống cổ tới xương quai xanh mυ"ŧ nhẹ. Kéo hai dây áo qua một bên để lộ cặp hồng đ*o nảy nở rồi lần xuống hai trái hồng đ*o mυ"ŧ nhẹ. Dòng sữa ấm nóng tuôn trào trong khoang miệng làm anh thích thú ngẩng mặt lên

-Vợ à, sữa ngọt lắm.

Lâu rồi không đυ.ng chạm khiến cô dâng lên kɧoáı ©ảʍ ưỡn nhẹ ng*c ra cho anh **** ***

-ưm… nhẹ … nhẹ … một chút… con đang ngủ…

-Em muốn uống sữa ko??

Nói rồi anh cúi xuống b* lên một ít sữa trườn lên người cô đưa sữa qua miệng cô rồi lợi dụng chiếm tiện nghi khoang miệng

-Ngọt không??

-Vô sỉ!!!

Anh khẽ cười rồi đưa tay xuống vùng tư m*t của cô

-Ướt rồi này!!!

Cô lấy tay nắm lấy cổ tay anh

-Đừng nói nữa… em muốn… ưmmm… nhớ … ưm… muốn anh…

-Muốn gì cơ_ anh giả vờ không nghe, không hiểu hỏi lại.

-Muốn …anh… ưm…

Anh cúi xuống cắn nhẹ vành tai cô

-Anh nhớ mùi hương nơi đó, anh muốn hôn nó trước đã!!!

Anh nhẹ nhàng cúi xuống nâng váy ngủ của cô lên rồi cởi chiếc quần l*t ren đỏ ném qua một bên. Hôn lên nơi tư m*t của cô, đưa lưỡi từ hạt l* đến cửa đ*ng mà mυ"ŧ máp. Anh hút hết mật ngọt đang chạy ra trong cô.

Kɧoáı ©ảʍ dâng lên nhưng cô luôn cố nén tiếng rêи ɾỉ lại chỉ dám ưm ưm trong họng vì sợ con thức giấc.

Anh đứng dậy thoát y cho mình. Con cu*ng l*ng qua bao tháng ngày chịu đựng đã hùng dũng đứng lên.

-Vợ… nhìn này!!!

Cô khẽ nhìn qua rồi khẽ cười kéo anh về phía mình. Đè anh xuống giường rồi chủ động hôn lên môi anh. Cô rê đầu lưỡi qua bên tai anh mυ"ŧ máp thỏ thẻ

-Xin lỗi ông xã để anh chịu thiệt rồi. Em bù cho anh ngay đây!!!

Cô cúi xuống hôn anh lần nữa rồi rê dần xuống phía cổ. Tay cũng không yên phận mò đến con cu*ng l*ng kia mà vυ"t ve. Anh thoải mái nằm yên để cô quấy phá cơ thể. Cô mυ"ŧ mạnh hai hạt động nhỏ của anh rồi xuống phần cơ bụng sáu múi. Cuối cùng dừng lại ở nơi con cu*ng l*ng kia chú ngự. Cô đưa nó vào miệng nhẹ nhàng ngậm lấy. Sau nhiều phút mυ"ŧ máp đã khiến con cu*ng l*ng của anh dính đầy nước bọt. Cô ngồi dậy rồi từ từ đưa con cu*ng l*ng về phía cửa động. Anh thấy vậy thì lật ngược cô xuống giường. Hôn lên chót mũi cô

-Ngoan, để anh!!

Anh đưa tay lại phía cửa đ*ng cho một ngón vào. Mới một ngón mà bên trong cô đã hút chặt lại. Anh nhẩm thầm “chết tiệt, chặt quá” cúi xuống hôn cô

-Bà xã, thoải mái nào. Ngoan, thả lỏng một chút!!!

Anh lần lượt cho hai ngón rồi ba ngón vào. Cảm thấy nơi đó đã được mở rộng anh liền rút ra rồi đưa con vật của mình lại trước cửa đ*ng đẩy nhẹ vào nhưng chỉ vào được một nửa thì anh đã bị cô kẹp chặt lấy. Anh cúi xuống nhẹ nhàng nói với cô

-Bà xã…thả lỏng… anh bắn mất… em hút chặt quá…

Cô cố thả lỏng cơ thể, anh đưa lút cán vào rồi thở hắt ra. Vợ của anh đúng là rất tuyệt vì sợ cô còn chưa quen nên anh nhẹ nhàng ra vào

-ưmm…ưmmm… ông xã… mạnh một chút đi…ưmm

-Được cho em…

Được cô cho phép anh ra vào một cách mạnh bạo trong cô. Tiếng lạch bạch hoan hỉ kéo về. Cô không kìm nén được nữa, kɧoáı ©ảʍ dâng lên làm cô bật ra tiếng rêи ɾỉ gấp gáp. Cả hai như đang triền miên hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ thì tiếng “Oe oe” vang lên.

Cả hai nhìn qua cái nôi nhỏ kế bên. Anh nhíu mày nhưng không đứng dậy vẫn tiếp tục ra vào trong cô. Cô nghe tiếng con khóc thì sốt ruột vỗ ngực anh

-Anh… con khóc…áhhh… đứng dậy đi… con khóc rồi…

-Kệ nó đi… lát sẽ tự nín thôi!!!

-Không được… anh …đứng dậy…áhhh… đau em…

Tiếng khóc càng lúc càng lớn, anh bực bối rút con c** l*ng ra rồi ngồi qua bên giường. Cô vội chạy lại ôm con lên

-Ahhh. Mẹ thương, mẹ thương

Cô sờ xuống dưới không phải bé con làm bậy. Chắc là đói nên cô vén dây áo qua đưa ng*c tới cho con bú.

-Ngoan, mẹ thương. Uống sữa rồi ngủ nha con.

Anh ngồi kế bên mà mặt đen lại. Đưa tay tư an ủi c** v*t của mình nhưng thật sự không đủ thỏa mãn.

Cô nhìn qua anh biết anh khó chịu nhưng không còn cách nào khác

-Anh à, vào nhà vệ sinh giải quyết đi. Em xin lỗi bù cho anh sau.

-Bỏ đi!!!

Anh đứng dậy vào nhà vệ sinh tắm nước lạnh. Bước ra thì thấy cô đang đặt nhẹ con vào trong nôi, anh khẽ cười rồi bước lại ôm cô từ phía sau

-Vất vả cho em rồi!!

Cô mỉn cười quay lại ôm eo anh

-Không sao. Xin lỗi, làm anh mất hứng.

Anh không nói lại chỉ cúi xuống hôn cô. Nụ hôn nhẹ nhàng không chứa du͙© vọиɠ.

-Ưmm em bù cho anh!!!

Anh hôn lên chót mũi cô

-Trễ rồi, anh tắm rửa cho em đã. Nơi đó lúc nãy ướt vậy sẽ khiến em khó chịu.

-Ừm

Anh bế cô vào nhà tắm rồi tẩy rửa cho cô. Bế cô ra ngoài đặt nhẹ lên giường ôm lấy cô từ phía sau

-Ngủ ngon, bà xã!!!

-Ngủ ngon, ông xã!!!

Cả hai chìm đắm vào hạnh phúc một cách nhẹ nhàng, viên mãn.

Đối với cô, cưới được một người như anh làm chồng thật sự rất hạnh phúc. Cuộc đời cô điều cô không bao giờ hối hận chính là yêu anh và cưới anh.