Chuong 54

“Hu hu hu lần đầu tiên được đứng nhất, vui quá là vui.”

Giang Lạc liếc trắng mắt, cầm lá cờ rồi dẫn bọn họ đi về phía lối ra.

Mặc dù lối ra không có ánh sáng vàng, nhưng bởi vì lối ra có nhiều người đi lại nên sinh khí nhiều hơn những chỗ khác. Giang Lạc cứ đi về hướng dày đặc sinh khí nhất, trước mười giờ, rốt cuộc bọn họ ra khỏi thôn Hổ Bộ.

Ba người đều chật vật ở một mức nhất định, song trạng thái tinh thần lại rất tốt. Họ được phát ba phần cơm hộp, lúc nhận cơm hộp, Giang Lạc hỏi nhân viên công tác: “Kỳ Dã được cứu chưa ạ?”

Nhân viên công tác gật đầu: “Kỳ Dã không có việc gì. Sau khi cứu cậu ấy xuống, cậu ấy cũng tiếp tục thi rồi.”

Dù sao Kỳ Dã từng là chiến hữu đồng tâm hiệp lực, biết hắn không bị sao, Giang Lạc không tiếp tục quan tâm nữa.

Họ là nhóm thí sinh rời khỏi đầu tiên nên nghiễm nhiên chiếm ba vị trí đầu. Ba người ngồi chồm hổm bên đường, vừa ăn vừa nhìn xem người kế tiếp ra ngoài là ai.

Nửa tiếng sau, Kỳ Dã đầu đầy mồ hôi đen mặt bước nhanh ra khỏi con đường.

Kỳ Dã vừa đi ra, người đầu tiên hắn nhìn thấy là Giang Lạc. Hắn bước nhanh đến trước mặt Giang Lạc, nhíu mày hỏi: “Cậu không sao chứ?”

Trên người Giang Lạc đang mặc áo khoác của Samuel, vết đỏ trên mặt đã biến mất, cậu lắc đầu: “Không sao hết.”

Lông mày của Kỳ Dã hơi buông lỏng, chợt nhớ tới cái gì: “Cậu đứng đầu hả?”

Samuel ngây ngốc tiếp lời: “Giang đứng nhất, Lục đứng hai, còn tôi đứng thứ ba.”

Mặt mũi Kỳ Dã tái mét. Hắn không ngờ rằng một cuộc thi phá trận đơn giản thế này thôi, vậy mà hắn lại rớt khỏi ba vị trí đầu.

Không tính tới Giang Lạc, hai tên hạng hai hạng ba này ở đâu chui ra vậy? Vừa nhìn là hắn đã biết hai tên kia vốn hưởng ké Giang Lạc nên mới được thứ hạng đó.

Kỳ Dã hít một hơi thật sâu rồi nhìn Giang Lạc, trịnh trọng cam kết: “Vòng thứ hai, hạng nhất chắc chắn thuộc về tôi.”

Giang Lạc không hiểu chuyện gì: “? Cố lên.”

Sau mười hai giờ trưa, sinh viên đi ra ngày càng nhiều. Tốc độ của sinh viên Đại học Bạch Hoa khá nhanh, người đi ra cuối cùng là Khuông Chính.

Cuộc thi tiếp tục đến ba giờ chiều, nhân viên công tác lập tức dừng tính thời gian, tuyên bố kết thúc thi đấu.

Giang Lạc đếm sơ sơ số người, so với một trăm tám mươi người trước khi thi, vòng phá trận thứ nhất loại bỏ khoảng năm mươi người, chỉ còn lại có một trăm ba mươi người.

Người của mỗi trường học tụ tập lại một chỗ. Sau khi biết nhóm Giang Lạc là ba người đầu tiên vượt qua vòng đầu tiên, Trác Trọng Thu giơ ngón cái lên, cất giọng khàn khàn: “Không tệ nha các anh em, ngầu đét.”