Chương 1

"Này, tiệc mừng thọ của Thẩm lão gia, Thẩm Thượng Tướng còn mời cả Thống Tướng đại nhân đến dự, cô nói xem con trai ông ấy có đến cùng hay không?"

"Ý cô là vị Thiếu Tướng họ Khương trẻ tuổi ấy hả?"

"Còn ai vào đây nữa, chỉ mới ba mươi tuổi chinh chiến năm năm đã ngồi lên được vị trí Thiếu Tướng rồi, Thống Tướng đại nhân đã tài giỏi, xem ra con trai ông ấy còn xuất sắc hơn cả cha."

"Tôi nghe bảo, yến hội này mục đích cũng là để liên hôn giữa hai nhà..." Vị tiểu thư ấy ghé gần đến bên tai của người cạnh bên, khe khẽ nói nhỏ vào: "Cô nghĩ, Khương Thiếu Tướng mạnh mẽ, tráng kiện như vậy, có phải cô tiểu thư họ Thẩm kia sẽ bị làm chết trên giường không?"

Hiểu được lời nói của cô ta, vị tiểu thư bên cạnh liền đỏ mặt, vỗ nhẹ vào tay của cô nàng một cái: "Điên rồi!"

Khắp Bắc Bình lúc bấy giờ không một ai là không biết đến Khương gia lừng lẫy như thế nào. Khương Vĩnh Toàn uy phong, hiển hách một thời, đời sau của ông lại còn tài giỏi hơn cả.

Người đời ngưỡng mộ hắn, nể trọng hắn, kính phục hắn.

Thậm chí, còn gọi hắn là nhân tài ngàn năm có một.

Thế nên sự xuất hiện của Khương Dận ở yến hội này dù không có Khương Vĩnh Toàn thì vẫn là một viên kim cương sáng chói lọi.

"Thật là cực cho cậu nhọc nhằn đường xa, nào, vào trong đi."

"Làm phiền Thượng Tướng ra tận cổng để đón, cha tôi hiện tại sinh bệnh, ông ấy có gửi lời xin lỗi vì không thể đến dự cùng quà biếu cho Thẩm lão gia."

"Không sao, không sao, cậu đến dự cũng là vinh hạnh cho gia đình chúng tôi."

Thẩm Thanh Hải cũng không muốn câu nệ tiểu tiết, trong quân đội thì ông trên hắn hai bậc, thế nhưng ở một phần nào đó, Thẩm Thanh Hải thật sự cũng ngưỡng mộ tài năng của Khương Dận.

Hơn nữa, hai vị lão gia của hai nhà trước kia là bạn tốt ở trên chiến trường, sau này khi quốc thái dân an thì cũng mong muốn hai nhà kết làm thông gia.

Ngặt nỗi, sinh ra hai người con trai, cứ tưởng không thành ý nguyện, nào ngờ đời cháu vẫn có thể kết làm đôi.

Thế nên Khương Dận cũng biết ý đồ của yến hội này là gì, cha hắn muốn hắn phải đi, hắn cũng không thể từ chối.

Chẳng qua, là lại ép hắn phải lấy con gái của Thẩm Thanh Tướng làm vợ mình.

Không đợi Khương Dận hỏi, Thẩm Thanh Hải đã chủ động đề cập đến vấn đề kia: "Thật là, tôi còn tưởng ngài Thống Tướng đến được, lần trước ngài ấy có bảo yến hội này sẽ bàn về hôn sự của cậu và Tiểu Thu."

Cùng lúc đó, một thiếu nữ tầm cỡ mười sáu, mười bảy tuổi thân mặc sườn xám màu hồng nhạt nhẹ nhàng tiến lại gần. Ngũ quan cân xứng, đường nét gương mặt mềm mại, đôi gò má nhìn đến Khương Dận có chút hây hây ửng hồng, ngượng ngùng hành lễ chào hắn.

Thật là, quy quy củ củ cũng khiến hắn bất đắc dĩ gật đầu cười nhạt một tiếng, bên tai là lời nói của Thẩm Thanh Hải.

"Lão tử có nghe bảo cậu đã nạp ba thϊếp rồi, nhưng vẫn chưa có chính thê, vừa hay con gái tôi đủ tuổi gả chồng, tính tình nết na thùy mị, cùng với cậu cũng thật là xứng đôi vừa lứa."

"Cha có nói với tôi về việc này." Đợi Thẩm Thanh Hải nói hết câu, Khương Dận mới tiếp lời, trên môi vẫn duy trì nụ cười điềm đạm: "Chẳng qua, phận làm con không thể tự ý quyết định, chi bằng Thượng Tướng đợi ông ấy bình phục rồi hãy cùng ông bàn bạc."