Chương 1.2

“A……!!”

Một song tính phát ra tiếng khóc, cậu không có thể duy trì được cân bằng của thân thể, vừa lay động lập tức bị Huấn Giới Sư hung hăng đá vào bức huyệt, lưu lại một dấu chân rõ ràng, thậm chí còn ở âm huyệt lộ ra hung hăng nghiền áp một hồi, đến khi cậu một lần nữa quỳ đúng tư thế.

Nhóm song tính không thể duy trì quỳ tư, để lộ ra hoàn chỉnh mỗi một bộ vị mẫn cảm, roi của Huấn Giới Sư đều sẽ đánh xuống, sân khấu nhanh chóng truyền đến hết đợt này đến đợt khác tiếng khóc, nhóm khách hàng xem đến ngứa ngáy.

Huấn Giới Sư bắt đầu triển lãm thân thể của song tính.

Môi âm song tính sưng to, ở đỉnh xuyên một cái tiểu hoàn, ấm đế được gắn dụng cụ kích điện.

Song tính rốt cuộc ở triển lãm đã cao trào phun nước, dùng điện giật âm đế là cách nhanh nhất khiến song tính triều phun. Càng tàn nhẫn hơn là trực tiếp dùng điện lưu bắt huyệt thịt run rẩy, mất khống chế mà phun nước.

Nhưng các nam nhân tuy rằng đều thích trực tiếp chơi âm đế, lại có một số nam nhân thích dùng điện chơi, bởi vậy ở Hồng Tụ Chiêu, muốn song tính nhanh chóng triều phun đều sẽ trực tiếp giáo huấn âm đế bằng dòng điện lưu, trực tiếp bắt huyệt thịt triều phun.

Thân thể nhóm song tính trước mắt bị xuyên một cái tiểu hoàn, đầṳ ѵú bị kẹp bởi một cái kẹp bằng kim loại, đầṳ ѵú cơ hồ bị sưng to, trực tiếp làm nhóm khách hàng có thể thấy rõ núʍ ѵú màu sắc cùng độ nhỏ lớn của nhũ thịt.

Càng nghiêm khắc dạy dỗ ở buổi bán đấu giá sẽ càng làm cho chủ nhân yêu thích bọn họ.

Khoảng cách đài triển lãm dần dần kéo lại, Huấn Giới Sư dùng các loại thủ đoạn để dạy dỗ nhóm song tính, mà khách nhân cũng có thể đi qua lại xem xét, mua được song tính mình thích.

Người đầu tiên bị bán đi chính là một thiếu niên thanh tú. Cậu lớn lên không xuất chúng, nhưng lại có đôi vυ" đặc biệt câu nhân, khe vυ" chưa trải qua dạy dỗ bao lâu đã có thể cắm vào một ngón tay, này dùng dược vật cùng huấn luyện rất nhanh liền có thể dùng vυ" hầu hạ dươиɠ ѵậŧ chủ nhân.

Số lượng sonh tính bị bán đi nhanh chóng mà người thường khó tưởng tượng được.

Bạch Hề cắn môi, mặt đầy hờ hững mà phối hợp với những trận đùa bỡn. Cậu đã sớm tiếp nhận vận mệnh của bản thân, thân thể mẫn cảm phản ứng thực dâʍ đãиɠ, mà trên mặt một chút biểu tình cũng không có, giống như một khúc gỗ, thậm chí tiếng rêи ɾỉ cũng không phát ra. Cho dù là quất roi đau đớn, làm người ta dục tiên dục tử, cậu trước sau đều là một bộ dáng buồn bã.

Bên cạnh Bạch Hề là một song tính dị thường mẫn cảm, chỉ một đoạn thời gian ngắn đã ở trước mắt bao nhiêu người triều phun ba lần, hạ thân đều nhỏ nước, quỳ đều quỳ không xong, cả người run run rẩy rẩy. Rất nhanh có người coi trọng cậu, các khách nhân đều thích loại thân thể dị thường mẫn cảm này, cột vào trên giường liền run rẩy chảy nước, mỗi phút mỗi giây đều cao trào, dươиɠ ѵậŧ cắm vào bất cứ lúc nào đều được điên cuồng chăm sóc.

Có khách hàng bắt đầu tự mình trải nghiệm, ngón tay mới vừa cắm vào, cậu liền kẹp chặt ngón tay khách nhân. Khách nhân cau mày, thử một chút đã bị kẹp chặt đến không rút ra được, chỉ giây tiếp theo song tính đáng thương đã bị khách hàng hung hăng hành hạ. Nhóm Huấn Giới Sư thấy chỉ đứng nhìn, không hề có ý tứ ngăn cản, khách nhân tự mình hành động, chứng minh có thể mua hàng như ý nguyện, bọn họ sẽ không cản trở?

Cho đến khi âm huyệt song tính sưng lên, dươиɠ ѵậŧ cương cứng rồi lại bị đánh mềm, song tính hỏng mất mà che bộ vị trực tiếp khóc rống cầu xin, khách nhân mới chịu ngừng tay.

Dưới công phu của khách nhân, song tính đã triều phun hai lần, thậm chí trực tiếp dùng nữ huyệt mất không chế đến phun nướ© ŧıểυ, dưới thân dâʍ ŧᏂủy̠ chảy lan tràn khắp nơi. Khách nhân vui mừng ra mặt, không chút do dự đem hắn mua đi.

Mỗi một cái song tính đều so với Bạch Hề tốt hơn. Bên cạnh là thiếu niên vừa được mụ mụ mua về, không thể tiếp thu chính mình đã bị người nhà vứt bỏ, đánh như thế nào đều không nghe lời. Ở trên đài triển lãm bị Huấn Giới Sư cầm hình cụ trực tiếp kích điện, người nọ kêu vài tiếng rốt cuộc cũng thành thành thật thật mà quỳ xuống, thậm chí dịu ngoan địa chủ động đi cọ chân nhóm khách hàng, rốt cuộc cũng đã bị mua đi rồi.

Nhóm song tính liên tiếp bị mua đi, cuối cùng chỉ còn lại có Bạch Hề cùng một số ít song tính lớn lên xấu xí hoặc thân thể không làm cho người thích.

Mụ mụ cau mày, những người khác không thể bán ả còn có thể lý giải, Bạch Hề như thế nào lại không bán được? Ả tốn số tiền lớn mua cậu về, chỉ với gương mặt kia, đều đủ để cho tâm trí khách nhân hướng về.

Rất nhanh mụ mụ liền tìm được nguyên nhân, các song tính khác ít nhiều đều biết chủ động lấy lòng, các khách nhân mua tính nô song tính tại Hồng Tụ Chiêu trong lòng đều muốn mua tính nô biết nghe lời.

Mà Bạch Hề đầy mặt lãnh đạm, bị bắt cao trào cũng không kêu lấy một tiếng, một bộ dánh ốm yếu trách không được dù có một gương mặt yêu nghiệt như vậy lại bán không được.

Mụ mụ rốt cuộc ý thức được đã tốn giá cao mua cậu về, tưởng rằng là hàng thượng đẳng ai ngờ lại không thể bán được, ý cười trên mặt liền tắt, ánh nắt ra hiệu với Huấn Giới Sư. Vì thế nhóm Huấn Giới Sư ở xung quanh Bạch Hề, nhỏ giọng thảo luận xem xét xử trí song tính không bán được này.

“Đương nhiên là giữ Hồng Tụ Chiêu xướng kĩ hạ đẳng nhất, thời thời khắc khắc đều dùng để chiêu đãi khách nhân.”

“Hoặc là buộc vào WC, làm thịt chậu công cộng.”

“Dù sao cũng không bán đi được.”

Huấn Giới Sư thảo luận, ngữ điệu nhẹ nhàng bâng quơ phảng phất như đang xử trí một món cỏ dại rẻ tiền.