Chương 2

Tiếp theo cô buông tay ra, khiến cho bà Cốc sợ tới mức suýt chút nữa thở hơi lên.

Nhưng trong nháy mắt cô đã lập tức ôm lấy thân cây, có điều cô không quay đầu xuống phía dưới, xoay người nằm sấp trên cây, giống như một con thằn lằn.

“Mày muốn làm cái…" Người ở trên mặt đất còn chưa dứt lời, Mạch Miêu đã ôm thân cây thô ráp rồi trượt xuống, cũng không sợ thân cây gồ ghề làm rách làn da ở trước ngực của cô.

“Con đây da dày thịt mỡ, mẹ sợ cái gì?" Cô an toàn rơi xuống đất, bị mẹ mình nhéo lấy lỗ tai.

“Da dày thịt mỡ? Mày có nghe thấy bà đây nói cái gì hay không hả?”

“Sao vậy?”

“Tao đã nói rồi, mày y chang con khỉ ấy, không được phép trèo cây, mày muốn hù chết tao à!”

“Con đây không trèo cây thì làm sao hái được nhiều táo như vậy? Buổi chiều con còn phải đi hái đậu phộng nữa đó!”

“Hai con mẹ mày chứ hái? Yên lặng một lát không được hay sao vậy hả mẹ của tao ơi?!”

“Anh cả sắp kết hôn rồi, dưới nệm không được trải mấy thứ này, cho nên con nghĩ…”

“Em đang nghĩ cái gì vậy hả? Hợp tác xã cung ứng và tiếp thị ở trên thị trấn có hết tất cả mọi thứ mà!" Căn Sinh không cho là đúng, bảo "Em mà xảy ra chuyện gì là tin tốt của cả nhà chúng ta sẽ biến thành tin xấu hết đấy! Thật là xui xẻo!”

“Phi phi phi, con nít con nôi ăn nói bậy bạ lung tung không có ý tứ gì hết!" Bà Cốc xoay người gọi Mạch Miêu lại và nói: “Đi đi đi, con đến nhà chị dâu của con đi! Con đừng có quay lại đây trước khi anh con đón dâu!”

“Cái gì?”

“Em đi giúp chị dâu của em tắm rửa, tắm rửa sạch sẽ cho anh của em dễ làʍ t̠ìиɦ, sớm sinh con cho ông đây.”

“Mẹ kiếp!”

Quy củ cũ của làng Tây Bình - -

Sau khi định hôn xong, trước khi hành lễ, nhà trai phải phái một người phụ nữ trong nhà đến nhà gái ở cùng cô dâu vài ngày.

Sắp xếp như vậy có không ít lợi ích - -

Một là giảm bớt lo âu trước hôn nhân của cô dâu.

Hai là để cho cô dâu mới hiểu rõ về tình huống của nhà đàn trai, hiểu rõ về quá khứ của họ là có thể làm quen được.

Ba là người phụ nữ từ nhà trai tới nếu như đã kết hôn hoặc đã sinh con thì có thể dạy cô dâu một chút kiến thức về tìиɧ ɖu͙©, để cô dâu không đến mức quá sợ hãi đối với chuyện tìиɧ ɖu͙© và sinh con.

Nhưng Cốc Mạch Miêu chưa kết hôn chưa sinh con, bà Cốc còn bảo cô đi đến đó, bà ấy muốn như thế nào đây?

“Con cứ hoàn thành hai điều đầu tiên là được. Còn lại chờ con bé bước qua cửa rồi thì để anh trai của con tự dạy là xong.”

“Mẹ! Mẹ nói bậy bạ cái gì vậy?!”

Căn Sinh có da mặt mỏng manh, chê mẹ mình nói chuyện thẳng như ruột ngựa, không biết giữ mồm giữ miệng, bèn xoay người đỏ mặt bỏ chạy.

Bà Cốc thấy thế thì nhổ một ngụm đờm trên mặt đất, mở miệng nói: "Đã là đàn ông bao nhiêu tuổi rồi, thế mà vẫn còn xấu hổ như đàn bà! Như này thì phải làm sao bây giờ?!”

Càng khó khăn hơn chính là người trước mắt bà ấy này - - Cốc Mạch Miêu, một con khỉ da người, bình thường nếu như không phải làm đổ nát đồ đạc, thì là đánh nhau với người khác.

Mỗi ngày sau khi cô gây chuyện thì bà Cốc luôn là người phải đứng ra giải quyết hậu quả cho cô, phiền muốn chết.

Tuy nhiên, vẫn có người trong làng có thể chữa được cho cô.

Bà Cốc phát hiện chỉ cần cô ở cùng một chỗ với người con gái thứ hai của nhà họ Lý ở đầu làng - - Lý Tú Trân — Cốc Mạch Miêu sẽ lập tức ngoan ngoãn và trở nên tinh tế, nhã nhặn, giống như một đứa con gái thật sự.

Bà Cốc không thể không thừa nhận, đây là nguyên nhân chủ yếu bà nhìn trúng Lý Tú Trân về làm con dâu nhà mình.