Chương 7.2: Kiều Kiều

"Làʍ t̠ìиɦ nhân thì có làm sao! Cậu cũng không nhìn vào cái bộ dạng của mình trông như thế nào, muốn làʍ t̠ìиɦ nhân cho người ta cũng sẽ không có ai muốn đi bao nuôi cái đồ như cậu! Hiện tại diễn viên đều dựa vào khuôn mặt mà kiếm sống, cậu trông như thế này cũng không thấy xấu hổ mà chọn học diễn xuất sao!"

"Cậu ......cậu! " Đinh Gia tức giận vô cùng, trực tiếp muốn xông lên ẩu đả một phen.

Cô ta không thích có người khác bàn luận về ngoại hình của mình, cô ta bộ dạng cũng khá thanh tú, so với người thường nhìn qua cũng ít nhiều dễ nhìn hơn một chút, chẳng qua lại không đủ để đặt chân ở cái nơi gọi là trường đại học nghệ thuật này. Huống chi ở cùng ký túc xá với Lâm Kiều Kiều, rất nhiều bạn học đã so sánh hai bọn họ. Cô ta chỉ có thể nói với người khác chính mình thuộc "phái thực lực" .

Dung mạo và tính tình của Lâm Kiều Kiều chính là tùy tiện để mặc như vậy mà lớn lên, không ai quan tâm đến những đứa trẻ mồ côi mẹ không cha, trong ánh mắt cô luôn có một ý tứ hàm xúc thu hút người. Chưa nói đến các đường nét trên khuôn mặt tinh xảo tuyệt đẹp và tươi sáng, mấu chốt là khí chất này, ngây thơ trong sáng cùng lẳиɠ ɭơ quyến rũ, thường các nam sinh đều thầm kín nói rằng cô chính là hoa khôi của khoa biểu diễn năm nay.

Hoa khôi chó má cái gì chứ, vì tiền liền bán thân thể mình, trước mặt bạn học lại giả vờ bộ dáng thanh thuần, lẽ ra sớm để cho bọn họ nhìn thấy nữ thần của mình bị người khác đè lên giường như thế nào!

Thấy Đinh Giai thật sự tức giận, Trịnh Kỳ vội vàng túm lấy cô ta. Đánh nhau trong trường học là một việc phạm tội, chưa kể Lâm Kiều Kiều làʍ t̠ìиɦ nhân của người ta, nếu cô thổi gió bên gối với kim chủ của mình, cấp cho bọn họ vài chuyện khó khăn, mất nhiều hơn được.

"Giai Giai quên đi, quên đi." Trịnh Kỳ, "Buổi chiều không phải cậu còn muốn đến thư viện đọc sách sao? Tôi đi cùng cậu, chúng ta đi thôi. "

Lâm Kiều Kiều chính là không muốn lùi bước, khi còn là một đứa trẻ trong cô nhi viện, cô đã biết cách đặt số tiền bị đánh cắp lên giường của đứa trẻ đã bắt nạt cô, làm cho viện trưởng lầm tưởng rằng kẻ bắt nạt đã đánh cắp nó. Cô chính là không phải là một người tốt để trêu chọc: "Đọc sách? Xem thêm nhiều kiến thức! Quay trở lại thời điểm diễn xuất, liền mang cuốn sách của cậu đến trường quay mà diễn! "

Giang Dĩ Đồng không nhịn nổi liền bật cười. Diễn xuất là một công việc thực tế, nó có liên quan gì đến lý thuyết - Lâm Kiều Kiều rõ ràng đang trào phúng Đinh Giai. Mỗi ngày cô ta nói chính mình là một phái thực lực, nhưng mà chưa bao giờ thấy qua cái loại có thực lực dựa vào lý thuyết bao giờ.

"Cậu......! ! "