Chương 7.1: Kiều Kiều

Sau khi kết thúc buổi cuối tuần, Lâm Kiều Kiều quay trở lại trường đi học. Bây giờ cô đã là đàn chị năm ba, trên cơ bản không có tiết học, nhưng Lâm Kiều Kiều vẫn không muốn bỏ sót bài học nào. Cô lớn lên trong một trại trẻ mồ côi, từ khi còn nhỏ, cô đã nghĩ rằng đọc sách là một điều gì đó rất thiêng liêng. Cho dù hiện tại cô kiếm được tiền từ công việc làʍ t̠ìиɦ nhân cho người như bây giờ, cũng nhất định trả học phí trước khi mua những thứ khác.

Mới vừa tan học quay về ký túc xá, hai người kia đã phớt lờ cô. Nhưng Lâm Kiều Kiều không quan tâm, cô đối với những người khác tâm thái đều như nhau. Trong ký túc xá bốn người, chỉ có Giang Dĩ Đồng cùng cô làm bạn tốt.

Trên bàn còn có đồ trang điểm mà cô đã không thu dọn vào thứ Sáu tuần trước, bên trên còn có một đống SKII và YSL bày bừa trên đó, thật rối loạn.

Đinh Gia bực bội khi nhìn thấy một bàn sản phẩm chăm sóc da toàn hàng xa xỉ của cô, Lâm Kiều Kiều, nhận trợ cấp nghèo khó trong lớp, người lớn lên trong cô nhi viện lại còn khá giả hơn cả mình.

"Hiện tại đang học năm thứ ba, giáo viên nói rằng chúng ta có thể đi tiếp xúc chọn một số bộ phim để diễn nhằm tích lũy một số danh tiếng cho chính mình, nhưng lại không biết đi đâu để tìm nó đây?"

"Phim ở đâu dễ tìm như vậy, muốn nhận được kịch phim truyền hình thì gia đình cậu chính là người đầu tư mới được cơ! "

"Cũng không nhất thiết phải được đầu tư bởi chính gia đình cậu, những người khác đầu tư cũng được! "

"Người khác đầu tư thì như thế nào có thể nhận được phim! "

"Này cũng không đơn giản......".

Lâm Kiều Kiều tức giận khi nghe thấy giọng điệu quái gở của bọn họ, cô cũng không phải là người dễ khinh dễ. Đó chỉ là bộ dáng giả vờ hiền lành hiểu chuyện trước mặt đàn ông. Cá hôi tôm thối nơi nào cũng dám ném cho cô muốn gây khó dễ cho cô phải không?! !

Trực tiếp đem một lọ SKLL đập xuống đất, một chút đau lòng đều không có, khoảnh khắc cái lọ chạm đất liền vỡ toang tan tác, các mảnh thủy tinh rơi xuống khắp mọi ngóc ngách. Đinh Giai không ngờ cô lại có thể hành động bất ngờ như vậy, cả người trực tiếp nhảy dựng lên, lo lắng mảnh vỡ thủy tinh có thể vô tình cào xước cô ta.

"Tôi cảnh cáo cậu, bớt đến trước mặt tôi châm biếm nói hươu nói vượn! "

Đinh Gia nhìn thấy dáng vẻ kiêu ngạo của cô như thế liền tức giận : "Cậu đúng là không biết ngượng khi mắng chửi người khác? Chẳng lẽ tôi nói sai về cậu sao! Cậu chính là một cái đồ dâʍ đãиɠ lẳиɠ ɭơ! Làʍ t̠ìиɦ nhân cho người khác còn có mặt mũi ra vẻ trước mặt tôi! "