Chương 50: Hang xác thông đến mỏ quặng

Chương 50 Hang xác thông đến Mỏ quặng

Tôi không biết là làm cách nào để tỉnh lại, chỉ biết là mắt tôi cố mở ra rất nhiều lần, mà mãi mới tỉnh lại, lúc mở mắt ra thì tôi phát hiện ra xung quanh toàn một màu trắng, mãi tôi mới phát hiện ra nơi tôi nằm là bệnh viện, bên cạnh là Triệu Huyền Lang, anh ta đang nghịch điện thoại cũng không để ý đến tôi.

Nhưng tôi vừa mở to mắt ra, thì Triệu Huyền Lang cũng vừa bỏ tay xuống, ngẩng đầu lên rồi vồ về phía tôi, đôi mắt lo lắng, anh ta đưa bàn tay lên đầu tôi, nhíu mày nói: “Cuối cùng cũng tỉnh rồi, cũng hết sốt rồi.

Tôi nháy mắt, mơ màng nhìn anh ta, anh ta mới giải thích: “Cô mấy hôm nay bị cảm, lại còn vừa hết độc thi đã bị quỷ nhập hồn, cơ thể vô cùng yếu ớt, suýt chút nữa tôi còn tưởng cô chẳng tỉnh lại được nữa.

Tôi hứ một tiếng nói: “Tôi không tỉnh lại, anh càng đắc ý, có thể tìm một người vợ kết âm hôn khác.”

Anh ta cười nối: “Đúng quá, nếu cô mà không tỉnh lại, thì tôi cũng hơi thấy phiền lòng chút xíu, vì lại phải tìm người khác thay thế.”

Thấy mắt tôi lườm như hình viên đạn, anh ta nhún vai cười cười không cãi nhau với tôi nữa, tôi nhổm người dậy thì thấy đầu vẫn còn đang choáng váng, tôi thừ người ra nói: “Tôi ngủ đến mấy ngày, mà còn chưa xin phép nghỉ, chuyến này là tôi xong rồi.

Triệu Huyền Lang nhìn tôi một cái, chậc một cái rồi nói: “Cô ngủ nhiều quá bị ngộ rồi, mai mới là ngày đi học, hôm nay là ngày cuối cùng của nghỉ lễ.”

Tôi mơ màng gật đầu, vậy thì tốt, đợi cơ thể tôi khỏe khoắn chút thì tôi sẽ lại tiếp tục tìm việc để kiếm chút tiền, nếu không thì tiền tiêu cả tháng nay chẳng còn đồng nào, tuy có thể ăn ké Triệu Huyền Lang, nhưng tôi vẫn thấy ngại ngùng.

Tôi nằm một lúc, mới hỏi: “Sao tôi đột nhiên lại sốt, tôi nhớ rõ ràng là trước khi mình mê man, thì có nghe thấy anh đang nói gì đó, lúc đó tôi đã bị sao chưa?”

Triệu Huyền Lang ngại ngùng, mặt trắng bệch của anh ta dần chuyển sang đỏ, anh ta nhìn tôi, nói: “Hôm đó cô bị Dương An Kỳ nhập vào người, có người đã yểm cho cô cái bùa hợp hoan, cho nên nửa đêm, cô liền bò lên giường của tôi, cô đã…nào là hôn nào là sờ mó tôi, làm tôi sợ gần chết, tưởng mất trinh tiết với cô luôn rồi. Đáng sợ lắm.”

Tôi nhìn chằm chằm vào Triệu Huyền Lang, có chết cũng chẳng thể tin anh ta được, tôi mà lại trèo lên giường anh ta? Bùa hợp hoan có hở lúc nào mà bị yểm được? Tôi thấy Triệu Huyền Lang vẫn còn ở đây, xem ra là tôi với anh ta vẫn chưa xảy ra chuyện gì.

Thế là tôi lườm nguýt anh ta rồi chẳng thèm đếm xỉa với anh ta. Giờ tôi đang nghĩ đến Hướng Nguyên, liền hỏi Triệu Huyền Lang: “Sao anh chưa đi tìm Hướng Nguyên hỏi cho ra nhẽ, dù sao thì túi thơm chứa hài cốt của anh cũng là anh ta đưa cho tôi, anh ta chắc chắn là biết cái gì đó, hơn nữa còn có thể biết chúng ta cần thứ đó, ví dụ như là việc tôi bị trúng thi độc…”

Nói đến đây tôi hít vào một hơi lo sợ, nói vậy chẳng phải là Hướng Nguyên cố ý hay sao? Lúc bắt đầu đã cố ý tiếp cận tôi, rồi giăng bẫy hạ độc tôi, sau đó tìm cách để Triệu Huyền Lang đi tìm anh ta! Vậy thì quả là đáng sợ.

Triệu Huyền Lang chắc chắn nghĩ ra điều này trước tôi, nên anh ta đã cố tình không đi tìm Hướng Nguyên để tránh đánh rắn động cỏ!

Tầm trưa thì Ngô Câu đến, thấy tôi nằm im thin thít trên giường, thì anh ta cười đắc chí: “Ai dà, thanh niên bây giờ, phải biết tiết chế một chút, thấy chưa, làm cho cơ thể tàn tạ thế này chứ?”

Tôi vừa ngụm được ngụm nước suýt sặc tiết, là gì với gì cơ chứ! Quả nhiên không hổ danh là sư huynh sư đệ của nhau, vô duyên có thừa như nhau!

Triệu Huyền Lang chẳng muốn đùa cợt nhả với anh ta, liền đi thẳng vào vấn đề: “Sao rồi? Hang đó giải quyết sao rồi?”

Ngô Câu ngay lập tức trở nên nghiêm túc, anh ta kéo ghế ngồi xuống, nhìn tôi một cái rồi nói: “Hai người đoán xem tôi đã phát hiện ra những gì?”

Tôi nhíu mày nhìn anh ta, chẳng lẽ trong hang động đó còn có cái gì? ở đó một đống xác thối chất thành núi, tuyệt đối không phải là chết cùng lúc, mà là cứ khắc có người chết là bị ném xác vào đó, và đó lại là một nơi thâm sơn cùng cốc người không biết quỷ không hay.

Nhưng chẳng lẽ không có ai báo cảnh sát hay sao? Tôi liền hỏi: “Thế anh đã phát hiện ra cái gì?”

Ngô Câu búng tay tách một cái, vui vẻ nói, trong cái hang động đó, thi thể chất thành núi, tuy âm khí ngút trời nhưng hồn phách đều không còn. Trong đó thì chắc chắn bị một người nào đó cùng ngành chúng tôi sắp xếp, mục đích chính là luyện xác. Vì tình hình lượng xác quá nhiều, tôi đã báo cảnh sát xử lý, còn mình thì men theo hang động đó tìm lối thẳng đến thôn Triệu Gia.

“Nhưng kì lạ là tôi không tìm ra lối đến thôn Triệu Gia, mà lại tìm ra lối đến một nhà máy khai thác quặng, và cái hang đó lại thẳng đến nơi đó, cảnh sát xét nghiệm và điều tra cũng đã ra kết quả, đống thi thể đó là ở cái nhà máy đó, vì công nhân bị nạn chết, nên họ đã giấu xác công nhân trong đó, tránh để lộ ra bên ngoài, lâu dần nên chất đống ở đó.

Triệu Huyền Lang nhíu mày nói, “thế thôi đó hả? Một ông chủ mỏ khai thác quặng thì làm sao đủ hiểu cách luyện xác đây?”

Ngô Câu nói: “Tôi làm sao mà biết được, những điều này đều thuộc công việc của cảnh sát, tôi chỉ có phụ trách vong linh, nhưng bên cảnh sát thì tôi cũng có người, tôi có thể hỏi giúp cậu.

Triệu Huyền Lang cau mày, nói: “Sao có thể thế được, lúc đó rõ ràng là tôi đã thấy hang đó thông thẳng đến thôn Triệu Gia, nhưng hoạt động của chúng tôi hôm đó đã bị một người đàn ông phát hiện ra, Tần Diêu đã nhìn thấy người đàn ông đó, vì thôn Triệu Gia không được để cho thế giới bên ngoài biết được, ngay cả khi số lượng người chết cũng rất nhiều.”

Nói tới đây thì Ngô Câu ngây người ra, anh ta cũng sống ở thôn Triệu Gia từ nhỏ, cũng có tình cảm với con người nơi đó, hai người đó cùng im lặng trầm ngâm, tôi thấy như vậy thì có chút ngại ngùng, chuyển chủ đề nói: “Hai người đừng nghĩ là đi vào lối cụt, ít ra chúng ta đều nghĩ Hướng Nguyên rất đáng ngờ, chỉ cần bám vào điều này, thì chắc chắn sẽ biết được mọi chuyện rồi.”

Nhưng Triệu Huyền Lang lắc đầu nói: “Không, tôi lại thấy việc này không phải là do Hướng Nguyên làm, mà là hắn ta đang dẫn dắt chúng ta, lần dã ngoại này cũng thế, bao nhiêu chỗ không chọn, lại chọn ngay nơi gần thôn Triệu Gia? Rồi lúc đó lại còn có hai người gặp nạn? Tôi nghĩ sự việc này là do người khác lên kế hoạch.

Tôi chống cằm, nhớ đến người đàn ông kì bí trong hang xác tập thể, có đôi mắt giống hệt Triệu Huyền Lang, thế là buột miệng nói: ” Triệu Huyền Lang, anh có cảm thấy người trong hang động đó là anh trai anh?”

Ngay lập tức sắc mặt của Triệu Huyền Lang khó chịu, Ngô Câu nghe thế thì mắt sáng lên nói: “Cũng là một ý kiến đột phá đấy, họ Triệu kia,

Sao cậu không đi tìm anh mình? Giờ anh ta hình như cũng ở trong thành phố, mà mấy hôm nữa là sẽ kết hôn đấy, chẳng lẽ cậu không muốn đi xem chị dâu là người thế nào sao?

Triệu Huyền Lang lườm Ngô Câu một cái, “Cậu biết anh tôi chưa chết?”

Ngô Câu nói: “Đúng thế, anh cậu chưa chết, sao thế?”

Triệu Huyền Lang vội vàng, “Cậu biết anh ấy chưa chết sao không nói sớm cho tôi nghe?”

Ngô Câu nhún vai vô tội nói: ” Cậu cũng không hề hỏi tôi, tôi còn tưởng cậu không muốn tìm gặp anh ta, dù sao… Khụ khụ, không sao cả, là lỗi của tôi.

Anh ta nói một nửa rồi đột nhiên im bặt, rõ ràng là đang giấu giếm gì đó, nhưng Triệu Huyền Lang lại khựng lại, dường như hiểu được ý của anh ta, trên mặt thần sắc càng ngày càng trắng bệch, dường như là nhận một đả kích rất lớn.

Ngô Câu thấy sắc mặt của Triệu Huyền Lang có vẻ không ổn, thì mau chóng đánh bài chuồn, trước khi đi anh ta đưa cho tôi một lá bùa, bảo tôi mang theo bên mình, ý là người thuần âm mệnh âm khí nặng nề, dương khí trên người vô cùng ít, nên lũ quỷ có bám theo thì là chuyện bình thường.

Tôi đeo lá bùa hình tam giác lên cổ, khi ngẩng đầu lên vẫn thấy tâm trạng của Triệu Huyền Lang vẫn không được tốt, kì lạ hỏi: “Tâm trạng của anh có chút lạ, quan hệ của anh với anh trai không được tốt hay sao?