Chương 38

Editor: Bùi Bùi

Hạ Hạ beta

Note: Mạch truyện chuyển từ chương 37 đến hết chương 38 có chút kì cục (ý kiến cá nhân của mình) nên các mỹ nhân đừng thắc mắc vì tụi mình đã theo sát convert lắm òy hihi...

38. Trong miệng ngậm dương vật thô lớn, đôi tay đỡ tinh hoàn mút cự vật

Ngậm lấy miệng nhỏ của nàng mút mát, hai tay đã để sẵn ở eo cô gái nhỏ siết lấy, bé gái nhỏ nhắn chỉ cần một tay của hắn cũng có thể ôm hết, sợ rằng hắn chỉ dùng một chút sức cũng có thể làm gãy eo của nàng.

Lôi kéo đầu lưỡi thơm tho của nàng thô bạo mυ"ŧ, nàng rên nhẹ mấy tiếng, đầu lưỡi như sắp bị đứt ra, cả người mềm như bông, nằm nhũn trong lòng ngực hắn.

Lục Hoài Dữ hung hăng nút lưỡi nàng, đôi mắt sáng ngời của bé gái nổi lên hơi nước, một tay bao lấy mông nhỏ của nàng vuốt ve, bởi vì cố kỵ ở văn phòng nên không quá buông thả bản thân chơi đùa nàng.

"Duyệt Duyệt." Hắn thở ra khí nóng.

Ai ngờ được tiểu da^ʍ oa lại tự mình trườn đến bên chân hắn, cởϊ qυầи hắn, côn ŧᏂịŧ trướng to bật ra ngoài, nàng bị dọa đến trợn tròn mắt, hơi rụt người lại.

Lục Hoài Dữ miết cằm nàng, "Dọa đến tiểu da^ʍ oa của chú?"

Nàng ngước mắt, khuôn mặt tinh xảo đỏ bừng, run rẩy cầm gậy thịt của hắn, nhỏ giọng hờn dỗi, "Do côn ŧᏂịŧ của chú lớn quá."

Gậy thịt của chú vừa thô lại vừa to, đặc biệt là lúc này, trướng đến phát tím, xấu xí lại hung ác, chính xác thì có chút dọa người.

Mặc dù ở bên dưới bàn làm việc, ánh sáng vẫn đủ như thường, rọi rõ đến mức lông tơ trên hai hòn tinh rõ mồn một.

Thẩm Minh Duyệt dùng mặt cọ cọ, giống con mèo nhỏ, non mềm và cứng rắn đối lập rõ ràng, Lục Hoài Dữ dùng tay nhẹ đẩy mặt nàng ra, mã mắt hắn rỉ ra chút nước tinh, không muốn làm bẩn mặt nàng.

Không gian dưới gầm bàn không lớn, Thẩm Minh Duyệt nâng đầu lên sẽ đυ.ng vào bàn, đành phải quỳ ở giữa háng hắn, qυầи ɭóŧ của nàng rớt xuống đầu gối, một tay nàng nắm lấy qυყ đầυ của hắn, đầu lưỡi nhỏ liếʍ từ dưới lên trên.

Mùi vị của chú vừa mãnh liệt vừa bá đạo, thoáng bay vào mũi nàng, tai nàng đỏ như sắp nhỏ ra máu, tim đập gia tốc, hô hấp cũng dần trở nên gấp gáp.

Mái tóc dài đến eo của bé gái đổ lung tung trên đùi hắn, một khuôn mặt nhỏ mĩ lệ xinh đẹp đang chúi vào giữa háng hắn, đầu lưỡi nhỏ liếʍ lấy tinh hoàn của hắn, còn muốn ngậm cả vào miệng.

Mềm mại, căng phồng, bên trong miệng đều là côn ŧᏂịŧ của chú, hai tay nàng phủ lấy thân gậy xoa nắn, liếm láp, đưa vào miệng mút chậm.

Lục Hoài Dữ không vội bắn, tùy ý để cô gái nhỏ tự mình vui thích với gậy thịt của hắn, hắn lấy văn kiện còn lại phê duyệt tiếp, bàn tay to lâu lâu lại xoa đầu nàng.

Thẩm Minh Duyệt đè dươиɠ ѵậŧ thô lớn của hắn nằm xuống, liếʍ liếʍ qυყ đầυ, há miệng ra hết cỡ mới có thể bao hết toàn bộ gậy thịt của chú vào miệng .

Qυყ đầυ kiên cố phồng lên điền khoang miệng nàng đến tràn đầy, nước miếng của nàng không tự chủ được nhỏ xuống, hàm răng thu lại không cẩn thận cắn nhẹ vào qυყ đầυ của hắn.

Lục Hoài Dữ nhanh chóng hít một hơi, vén mái tóc nàng qua rồi nhéo nhẹ vành tai của nàng, nhíu mày hỏi, "Tiểu ngu ngốc, muốn cắn đứt gậy thịt của chú à?"

Nàng giống con mèo nhỏ ăn vụng, trong miệng ngậm côn ŧᏂịŧ của hắn, đôi tay vân vê hai hòn tinh hoàn, đôi mắt cong cong cười ngượng ngùng nhìn hắn, con ngươi trong suốt đầy hơi nước nhìn hắn lấy lòng.

Lục Hoài Dữ thở dài, "Đừng dùng răng, lấy đầu lưỡi liếʍ."

Thẩm Minh Duyệt ngậm gậy thịt của hắn ngoan ngoãn gật đầu.

Nàng đôi khi vẫn không khống chế lực tốt, khiến răng va vào nó mấy lần, tự mình thực hành trong chốc lát đã nắm được kĩ năng. Trong miệng chứa qυყ đầυ của hắn, đầu lưỡi nhỏ ở bên trong liếʍ láp quét quanh, rồi chui vào trong mã mắt, lúc làm tuy còn trúc trắc nhưng đã tốt hơn nhiều.

Nàng hơi nâng đầu, phun ra nuốt vào côn ŧᏂịŧ của hắn, miệng nàng nhỏ nhắn như vậy, nên chỉ có thể ngậm mỗi đầu nấm vào miệng trước, rồi từ từ cho thân đi vào, qυყ đầυ chọc tới cuống họng của nàng, vì quá sâu làm nàng có cảm giác buồn nôn, cổ họng không chịu được co rút lại.

Bụng Lục Hoài Dữ đột nhiên thít chặt, suýt thì bắn vào cổ họng nàng.

————————————

Trong lớp có buổi tụ họp, Thẩm Minh Duyệt không đi, ngoan ngoãn ở nhà, đôi khi Lục Hoài Dữ sẽ thấy cô gái nhỏ nằm dài trên sofa đọc sách.

Lục Hoài Dữ xử lý xong một xấp văn kiện, vuốt sóng mũi, vẫy người nằm trên sofa, "Duyệt Duyệt, lại đây ôm chú một chút."

Thẩm Minh Duyệt lẹp xẹp lẹp xẹp đôi dép chạy tới, được hắn ôm vào trong lòng ngực, duỗi tay thay hắn xoa bóp huyệt thái dương, trời bên ngoài rất chói chang, tia nắng từ phía sau rèm rót vào, có ánh sáng chiếu vào nên Thẩm Minh Nguyệt thấy rõ ở đuôi mắt hắn hiện lên mấy nếp nhăn, là những nếp nhăn mới, vẫn còn rất mờ.

Náng nhịn không được dùng tay xoa xoa, rồi nhẹ nhàng hôn lên đuôi mắt hắn.

Lục Hoài Dữ ôm eo cô gái nhỏ, cười hỏi, "Chú có phải già lắm rồi không?"

Cô gái nhỏ sờ lên đôi mắt hắn, trên mặt đầy sự mê muội, lắc đầu nói, "Chú không già chút nào!"

— Một chút cũng không già, chỉ thấy mỗi đẹp trai lại tuấn lãng, người đàn ông này đã trải qua năm tháng rèn luyện, giơ tay hay nhấc chân đều toát ra phong thái bình tĩnh lại khí thế.

Hắn cười lớn, đuôi mắt cũng cong cong. Trái tim Thẩm Minh Duyệt đập như sắp nhảy ra ngoài.

Lục Hoài Dữ nhẹ phủ xuống cánh môi nhỏ nhắn hồng hào của nàng, cũng chỉ có bé gái nhỏ mới ngốc nghếch hồ đồ như vậy.

Nàng nhẹ nhàng cùng hắn hôn môi, ngậm lấy bờ môi của hắn mυ"ŧ nhẹ, đầu lưỡi nho nhỏ mềm mại khẽ liếʍ môi hắn, lẩm bẩm gọi, "Chú..."

Trước kia rõ ràng là một cô gái nhỏ không biết hôn môi thế nào, vừa trúc trắc lại vừa thẹn thùng, hiện tại được hắn dạy dỗ nên kĩ năng hôn tiến bộ không ít, còn dám chủ động trêu chọc hắn. Lục Hoài Dữ ngửa ra sau dựa vào lưng ghế, một tay ôm eo nàng phòng khi nàng ngã xuống.

Ánh nắng buổi chiều tà sáng lạn tươi đẹp, bao phủ trên người bọn họ, ngay cả ngọn tóc cũng nhuốm màu vàng nhạt.

Đôi tay nàng vòng lấy cổ hắn, thành kính hôn hắn, đầu lưỡi nhỏ tìm đến môi hắn, cạy mở đôi môi, để đầu lưỡi cùng giao hòa với đầu lưỡi nóng bỏng của hắn, nghịch ngợm lại hoạt bát.

Lục Hoài Dữ cắn một cái vào đầu lưõi của nàng, thấp giọng mắng, "Trứng thối nhỏ."

Âm thanh ám muội, như ở trong cổ họng phát ra, mi mắt cụp xuống có chút run run.

Thẩm Minh Duyệt ôm lấy mặt hắn, trán chạm trán với hắn, lông mi chú cũng rất dài, nàng chớp mắt, lông mi nàng quét qua mặt hắn.

"Chú một chút cũng không già, chỉ là tuổi có chút lớn."

Lục Hoài Dữ thoải mái cười to, đúng là đồ trứng thối nhỏ mà.

(ง•̀ω•́)ง(ง•̀ω•́)ง(ง•̀ω•́)

Wp nhà mint đã cập nhật 2 chương mới nhất ^^